Linh Chu

Chương 1929: Xuống địa ngục (1)




Ầm!

Hư không lại vỡ nát, mấy trăm khí thế cường đại bay tới, mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa khiến hư không lung lay. Các luồng khí hỗn loạn ập đến.

- Lần này chúng ta mời Ô Sào thánh tôn, Đâu Suất thánh tôn đến, nhất định sẽ công phá mộ phủ!

- Mộ phủ là phủ đệ tối cao của di châu hỗn nguyên đại thế giới, bên trong có chìa khóa đi thông địa ngục. Nếu mở địa ngục ra thì di châu hỗn nguyên đại thế giới sẽ hỗn loạn ngay.

- Hì hì, ta muốn chí bảo trong mộ phủ, không chừng sẽ hốt được vài thánh linh dụng cụ.

- Nghe nói hai công chúa mộ phủ có dương thần thánh thai, ta mà có nó có lẽ sẽ một hơi vào cảnh giới thánh linh.

Thật sự là diệt thế giả vực ngoại đến công kích, bên trong có lẫn hơi thở hai thánh linh.

Tuy Mao Ô Quy kiêu ngạo nhưng gặp chuyện lớn sẽ rất nghiêm túc, nó hét to một tiếng:

- Bốn người thủ hộ về vị trí, bảo vệ bốn phương! Cung chủ thập nhị cung nghe theo lệnh ta, dốc hết sức khởi động đại trận mộ phủ! Tám mươi mốt thiên vương giả hãy mở tám mươi mốt tầng phòng ngự ra!

Phượng Hoàng tôn giả hỏi:

- Còn thánh tổ và bằng hữu của thánh tổ thì sao?

Mao Ô Quy cười nói:

- Đương nhiên chúng ta sẽ chủ động công kích, giết bọn họ không còn manh giáp! Bọn chúng giết chóc sướng tay trong Tây Ngưu Hạ Châu như thế thì bây giờ chúng ta nên lấy lại tiền lời.

Mọi người rút vào trong đại trận mộ phủ, chỉ có Mao Ô Quy và Phong Phi Vân đứng ngoài trận. Hai người ánh mắt ngạo nghễ nhìn mấy trăm cường giả vực ngoại bay tới, không hề sợ hãi.

Các cường giả mộ phủ hồi hộp, gần đây bọn họ luôn bị động phòng ngự, mấy lần suýt bị công phá, chiến đấu chật vật.

Giờ rốt cuộc chủ động phản kích lại diệt thế giả vực ngoại sao?

Nhiều người rất kích động.

Mao Ô Quy hét to một tiếng:

- Giết!

Mao Ô Quy phun ra phần thánh chân hỏa.

Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm, khí chất thay đổi, khí thế ngút trời. Nhát kiếm chém xuống ba cường giả vực ngoại bay đằng trước nhất.

Phập! Phập! Phập!

Máu phun tung tóe, ba cường giả vực ngoại bị chém đứt hai khúc.

Đây là lực lượng của Yêu Hoàng kiếm, dù sức sống của ngươi mạnh đến đâu, bị kiếm chặt làm hai khúc thì không thể khép lại thân thể.

Cường giả vực ngoại bị giết không kịp trở tay, chỉ ba giây đã có hơn mười cường giả bị giết. Có bị luyện thành tro tàn, có bị Yêu Hoàng kiếm chém thành mấy cục thịt.

Hư không hỗn loạn.

Nhưng rất nhanh các khác lạ vực ngoại ổn định lại, rút chiến binh linh khí ra.

Bùm!

Phong Phi Vân vung kiếm tới trước mặt một lão nhân vực ngoại Vũ Hóa đệ cửu trọng, chặt đứt thần trượng lão nhân lấy ra, để lại một vệt máu. Vị trí vết thương tỏa ánh sáng yêu tính, trấn áp linh hồn lão nhân.

Lão nhân cố gắng đối kháng lực lượng Yêu Hoàng kiếm ức chế linh hồn, vẻ mặt kinh khủng. Lão nhân cảm giác ý chí của mình dần bị cắn nuốt.

Phong Phi Vân bước tới trước mặt lão nhân, vươn một ngó ntay điểm vào trán lão:

- Bây giờ ngươi là nô bộc của ta.

Ánh sáng trên mặt lão nhân vụt tắt, biểu tình tôn kính nói:

- Ta là nô bộc của chủ nhân.

- Cùng ta nghênh chiến đi.

Phong Phi Vân giơ chiến kiếm, cơ thể biến thành luồng sáng lao vào trận doanh diệt thế giả vực ngoại, kiếm ý quanh thân cuộn trào, vô số kiếm khí bao bọc cơ thể Phong Phi Vân.

Mỗi giây là có một Cường giả vực ngoại bị Yêu Hoàng kiếm nô dịch, công kích đồng bạn.

Một phút sau, có năm, sáu mươi cường giả vực ngoại đi theo sau lưng Phong Phi Vân, thành tùy tùng của hắn, cùng hắn chinh chiến. Các tu sĩ vực ngoại bị đánh ngây người.

Một tổ chim to đỏ rực bay trong không trung, tổ chim tỏa ánh lửa như ổ thần linh.

Bóng nữ yểu điệu đứng trong tổ chim, thân hình yểu điệu, ánh mắt lạnh lùng nói:

- Phong Phi Vân, chúng ta lại gặp mặt.

Phong Phi Vân cười to bảo:

- Ô Sào thánh tôn, mười năm trước ngươi không giết ta được, bây giờ là lúc ta chém ngươi!

Phong Phi Vân cầm Yêu Hoàng kiếm lao vào tổ chim đỏ chém xuống Ô Sào thánh tôn.

Bùm!

Lửa bao bọc toàn thân Ô Sào thánh tôn, cơ thể như làm bằng thần ngọc. Ô Sào thánh tôn vươn tay ngọc trong suốt ném ra một đống hoa đỏ thắm. Mỗi đóa hoa chứa năng lượng như hằng tinh, như có vô số ngôi sao vòng quanh cơ thể Ô Sào thánh tôn.

Phong Phi Vân vận dụng một vạn linh thú chiến thể ngưng tụ thành một vạn đạo thai, ẩn chứa năng lượng như một vạn hằng tinh mạnh mẽ đè xuống Ô Sào thánh tôn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ngón tay Ô Sào thánh tôn như điêu bằng thần ngọc va chạm với Yêu Hoàng kiếm, phát ra hỏa hoa.

- Không phải thánh linh lại có tài khiêu chiến cùng thánh linh, không uổng là vương giả chí tôn di châu hỗn nguyên đại thế giới. Hôm nay bổn tọa chém ngươi, tránh cho sau này không còn ai trị ngươi được.

Ô Sào thánh tôn thi triển pháp tướng thánh linh, đó làp háp tướng to lớn cao ngàn trượng, vô số tia chớp đan xen như thân thần linh đè xuống Phong Phi Vân.

- Pháp tướng Oa Hậu!

Phong Phi Vân vận dụng pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh. Từng lũ đạo tắc trong thiên địa tụ tập vào pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh va chạm với pháp tướng của Ô Sào thánh tôn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai pháp tường cùng tan vỡ.

Phong Phi Vân rút kiếm tiến lên:

- Thâm uyên Ma Quân nuốt thần nha, hôm nay ta dùng Yêu Hoàng kiếm cắn nuốt ngươi. Băng thiên đạo, toái địa đạo!

Hai diệt thế đạo bay ra, hai luồng khí diệt thế tựa nước lũ phát ra tiếng rít điếc tai.

Ô Sào thánh tôn đứng giữa tổ chim, giơ hai tay. Tổ chim đỏ hợp nhất biến thành lồng giam to cỡ ngôi sao giam cầm Ô Sào thánh tôn và Phong Phi Vân.

Ầm!

Trong lồng giam đỏ rực cháy ngọn lửa, trong lửa lấp lánh đạo tắc thánh linh.

Bùm!

Phong Phi Vân chém nhát kiếm, kiếm hà bay ra nhưng không chém vỡ được lồng giam đỏ.

Ô Sào thánh tôn nói:

- Vô dụng, cái tổ đỏ thẫm này là do bảy ngàn hai trăm vạn linh mạch tế luyện thành thánh linh dụng cụ. Mỗi linh mạch là một thần luyện, khi chúng nó đan xen vào nhau thì dù là thánh linh cũng không thể xé rách.

Ô Sào thánh tôn đứng chính giữa ngục giam, quy tắc xoay tròn quanh nàng. Ô Sào thánh tôn đã thành người khống chế thiên địa này.

Phong Phi Vân cười khẩy nói:

- Ngươi nghĩ nắm chắc được ta rồi?

Phong Phi Vân triệu hoán tám tam vị chân hỏa lô xếp thành trận pháp bát giác xoay tròn quanh người hắn, điên cuồng hút lửa trong lồng giam vào đỉnh lô.

Mái tóc dài đen nhánh bay qua đánh bật một tam vị chân hỏa lô. Ngay sau đó Ô Sào thánh tôn xuất hiện trước mặt Phong Phi Vân, chỉ vào ngực hắn, tốc độ và lực lượng siêu kinh khủng.

Ô Sào thánh tôn rất đẹp, nhưng mắt lạnh băng như muốn móc tim Phong Phi Vân ra.

Chín trăm chín mươi chín khối xương phượng chớp lóe tỏa ánh lửa như ngọn đèn gia đình mới nhen nhóm.

- Phượng hoàng liệt thiên!

Bàn tay Phong Phi Vân biến thành vuốt phượng hoàng chộp tới, va chạm với Ô Sào thánh tôn.

Cánh tay Phong Phi Vân rách toạc, máu rơi ra. May mắn phượng cốt nối thành một mảnh, nháy mắt chữa lành da thịt bị thương.

Ô Sào thánh tôn lạnh lùng cười:

- Dù ngươi tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân đến đại thừa cũng vô dụng, tối đa chỉ có thể đối kháng với thánh linh, thực lực không thể mạnh hơn thánh linh. Thánh giả vô thượng, không người địch nổi.