Linh Chu

Chương 1895: Chiến thiên đạo (1)




Phong Phi Vân gật đầu.

Thủ Hoàng thánh tổ nói:

- Tuy thần niệm của chúng ta đã quay lại nhưng thân thể chưa hoàn toàn thức tỉnh. Nếu ngươi đã lĩnh ngộ đạo thánh linh của Oa Hậu Đại Thánh thì có thể chịu được thánh hồn hai ta. Bây giờ ta truyền cho ngươi cửu tự tiễn quyết, kèm theo lực lượng của hai ta. Đi tru sát thiên đạo, nghênh chiến chí tôn thánh linh trong thiên hạ. Ngươi có dám không?

Phong Phi Vân há hốc mồm, rất ngạc nhiên.

Phong Phi Vân hỏi lại:

- Mang theo thánh hồn của hai vị thánh tổ đi giết Thiên Đạo?

Tuyết Anh thánh tổ gật đầu, nói:

- Cầm phá tiên cung, lưng cõng vẫn thánh tiễn, mang theo uy hai thánh giương cung bắn thánh linh!

Chỉ có thánh linh mới chịu nổi lực lượng hai vị thánh linh, bây giờ Phong Phi Vân phải dùng thân xác chịu tải lực lượng hai vị thánh tổ, chuyện này rất khó tưởng tượng.

Giống như một con kiến cõng hai con voi đi chiến đấu, sơ sẩy một cái là chưa bắt đầu chiến đấu con kiến đã bị đè chết. Nếu Thủ Hoàng thánh tổ đề nghị thì chắc có cơ may làm được.

Phong Phi Vân vận dụng pháp tướng thánh linh Oa Hậu Đại Thánh lơ lửng sau lưng, đầu người đuôi rắn, thánh tượng trang nghiêm, cảm giác vô cùng thần thánh.

Hai thánh hồn bay ra khỏi pho tượng màu lam lơ lửng hai bên pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh, rót toàn bộ lực lượng vào.

Hai lực lượng mênh mông dâng lên từ sau lưng Phong Phi Vân, lực lượng xông trời cao. Vô số khí thánh linh nhập vào người Phong Phi Vân, hình thành tinh hải trong cơ thể.

- Phá tiên cung!

Phong Phi Vân cầm phá tiên cung, cây cung bình thường bỗng chốc phát ra ức vạn thần tắc, như lưng rồng, dãy núi, thiên hà. Không biết nó nặng bao nhiêu ức cân, phát ra tiên quang vàng sáng rực.

Đây là bản thể của phá tiên cung, là cung thần của Cửu Tiễn Đại Thánh, danh truyền thiên cổ, để lại vô tận thần thoại truyền thuyết.

- Vẫn thánh tiễn!

Ba mũi vẫn thánh tiễn bay đến sau lưng Phong Phi Vân, như cõng ba con thần long.

Tay cầm phá tiên cung, lưng cõng vẫn thánh tiễn.

Vù vù vù vù vù!

Mũi vẫn thánh tiễn màu vàng lại từ trên mây bay xuống, kéo bóng tên vàng dài mấy trăm dặm tựa như sao băng rơi.

Lại đến.

Có hai sinh linh ngang ngửa thánh linh đã chết, lần này ai tiêu đời?

Trong di tích thái cổ, các chí tôn thấp thỏm lo âu, né tránh, ẩn núp, trốn mũi nhọn vẫn thánh tiễn.

Cũng có một số chí tôn thực lực cường đại không sợ vẫn thánh tiễn.

Thủy Nguyệt Đình là một trong số đó.

Thủy Nguyệt Đình đứng dưới bầu trời, mắt như làn nước, thân ngọc như trăng. Thủy Nguyệt Đình nhìn vẫn thánh tiễn màu vàng, duỗi tay ra.

- Hiên Viên Kiếm.

Tiếng kiếm ngân.

Hiên Viên Kiếm bay vào tay Thủy Nguyệt Đình, kiếm khí khuếch tán hình thành hàng vạn sông kiếm nối trời và đất.

Khí thế của Thủy Nguyệt Đình liên tục tăng lên, tiên hà quanh thân rực rỡ, người tỏa sáng. Thủy Nguyệt Đình như thánh linh ngay mặt đối đầu vẫn thánh tiễn.

Nhiều chí tôn nhìn nữ nhân đứng trên bầu trời, khâm phục khí thế thẳng tiến không lùi bước.

- Thủy Nguyệt thánh thần đúng là khí phách, dám trực diện vẫn thánh tiễn. Không uổng là nhân vật chém thánh đồ long.

- Nghe nói Thủy Nguyệt thánh thần từng bị vẫn thánh tiễn xuyên thủng người nhưng không chết.

- Thủy Nguyệt thánh thần đã đối đầu với vẫn thánh tiễn nên biết nó cường đại, nếu không nắm chắc Thủy Nguyệt thánh thần sẽ không mạo hiểm.

Đối diện vẫn thánh tiễn không ai nhẹ nhàng, vì chịu đựng áp lực quá mạnh. Trong vẫn thánh tiễn sót lại đạo của Cửu Tiễn Đại Thánh, sinh ra áp lực lớn với thánh linh.

Thủy Nguyệt Đình biến mất, chủ động nghênh chiến.

Ầm!

Kiếm khí chém xuống va chạm với vẫn thánh tiễn.

Sóng khí khủng khiếp khuếch tán, thiên môn chi đài rung rinh. Sinh linh cách mấy trăm ức dặm cũng bị ảnh hưởng.

Kiếm khí xé rách không gian, tiễn ý xuyên thấu bầu trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chỉ một giây Hiên Viên Kiếm và vẫn thánh tiễn va chạm chín mươi chín vạn lần.

Bóng tiên Thủy Nguyệt Đình huơ Hiên Viên Kiếm, mỗi lần đều chặn vẫn thánh tiễn lại, thụt lùi một bước.

Sau một giây Thủy Nguyệt Đình đã lùi chín mươi chín vạn bước.

Vẫn thánh tiễn rụt về, bay vào tầng mây.

Thủy Nguyệt Đình giơ kiếm đứng thẳng, người yêu kiều.

Thanh âm uy nghiêm lan xa ức vạn dặm:

- Thiên Đạo, ngươi còn muốn ăn núp đến bao giờ?

Vù vù vù vù vù!

Đáp lại Thủy Nguyệt Đình là mũi tên.

Lần này trên vẫn thánh tiễn đốt máu thánh linh, xác thánh linh treo ở đuôi tên. Vô số huyết khí, đạo thánh linh chảy vào vẫn thánh tiễn.

Là xác của nộ phật kim vượn.

Ánh mắt Thủy Nguyệt Đình trầm trọng.

Ầm!

Vẫn thánh tiễn đụng vào người Thủy Nguyệt Đình, dù nàng kịp giơ Hiên Viên Kiếm che trước mặt vẫn bị đánh bay, người đập vào diệt thế thần bia.

Vẫn thánh tiễn đẩy diệt thế thần bia bay ra xa tám vạn dặm mùi tên mới chuyển hướng lại bay lên trời.

Người Thủy Nguyệt Đình dán diệt thế thần bia trượt xuống đất, Hiên Viên Kiếm chống người, thánh quang trong mắt mờ tối.

- Đây chính là lực lượng Thiên Đạo.

- Thánh thần!

Thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành bay qua đáp xuống trước diệt thế thần bia, tóc trắng bay bay, thánh khí quanh người. Thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành đứng bên cạnh Thủy Nguyệt Đình bảo vệ, sợ có người giậu đổ bìm leo.

- Thủy Nguyệt Đình cộng Hiên Viên Kiếm đều thua, Thiên Đạo đúng là lợi hại, không uổng là thủ lĩnh kẻ ẩn núp vực ngoại.

- Nghe đồn Thiên Đạo sống từ thái cổ đến tận bây giờ, không thể dùng lẽ thường ước đoán.

Vẫn thánh tiễn lại bay từ tầng mây, xác nộ phật kiếm vượn treo đằng sau. Trên mũi tên hình thành quả cầu lửa kéo cái đuôi vàng dài mấy ngàn dặm bay hướng diệt thế thần bia.

Thủy Nguyệt Đình, thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành đứng dưới diệt thế thần bia, bị lực lượng vẫn thánh tiễn tỏa định không thể né tránh, chỉ có thể cứng rắn chiến.

Trong bóng tối, một số chuẩn bị thái cổ thánh yêu tộc cười nhạt. Nếu vẫn thánh tiễn giết hai sinh linh nhân tộc thì chuyện nhân tộc trùng kích thái cổ thánh tổ là trò cười.

Vù vù vù vù vù!

Đột nhiên một mũi vẫn thánh tiễn bay ra, kéo cái đuôi vàng đụng vào vẫn thánh tiễn kia.

Hai mũi vẫn thánh tiễn va chạm trong không trung phát ra ánh sáng vàng rực rỡ.

Tình huống nằm ngoài dự đoán của mọi người, lại một mũi vẫn thánh tiễn.

Phong Phi Vân đứng trên đỉnh diệt thế thần bia, chân đạp mạnh, tay cầm phá tiên cung. Một tay duỗi ra hư không, miệng Phong Phi Vân phun một chữ.

- Thu!

Vẫn thánh tiễn kia vạch đường cong hoa lệ bay vào tay Phong Phi Vân.

Vẫn thánh tiễn khác cũng bay ngược về, muốn chạy vào tầng mây.

- Thiên Đạo, ngươi còn muốn thu về vẫn thánh tiễn?

Phong Phi Vân hào khí ngút trời, bễ nghễ thiên hạ, giương cung cài tên, kéo phá tiên cung ra.

Phong Phi Vân niệm cửu tự kiếm quyết.

- Vẫn!

Một vầng trăng cong hiện ra trên diệt thế thần bia, thần tiễn màu vàng mang theo ức vạn đạo tắc bay thẳng lên trời cao, phá tan mây mù.

Trên bầu trời hiện ra một tòa thành tím, trong thành cổ dựng vô số cờ đen.

Vẫn thánh tiễn vàng đâm thủng tường thành, bay vào tử thành, đánh vào người khoác áo đen, đeo mặt nạ kim loại.

Bùm!

Ma nhân áo đen bay ra ngoài, đụng thủng mấy trăm tầng vách tường, cuối cùng đập vào vách tường khác. Người ma nhân nứt mấy trăm cái khe, hầu như rách toạc.

Ma nhân đáp xuống đất, người tràn ra khí lưu vàng như vạn long uqanh thân chữa lành thân thể tan vỡ. Ma nhân sờ ngực, mắt nhìn xuống dưới.