Phong Phi Vân nói:
- Hắn mắng ngươi tiện nhân kìa.
Nữ Ma lạnh mi túc mục, hít một hơi thật sâu, nói:
- Phong Phi Vân, xem ở phân thượng ngươi đã giúp ta mấy lần, lần này ta liền giúp ngươi một lần.
Nữ Ma khẽ vươn tay, nửa tòa Cổ Tháp túa ra, lơ lửng trong lòng bàn tay trắng muốt, trong cổ tháp truyền ra một cổ khí tức phong cách cổ xưa mà mênh mông cuồn cuộn, tầng mây trên vòm trời nhao nhao bị hút qua, toàn bộ thanh minh đều không còn một mống.
Phía trên mảnh đại địa này, chỗ có sinh vật đều bị cổ khí tức kia hù sợ, như một vị Chân Thánh hàng lâm mảnh đại địa này vậy.
- Thánh Linh khí mãnh của Đạo Môn trong truyền thuyết, Thiên Tôn Vô Lượng Tháp.
Hiên Viên Nhất Nhất vội vàng lui về phía sau ba trăm dặm, trên lưng cổ kiếm tự động bay ra đến, ngưng tụ thành một tòa Kiếm Vực, thủ hộ ở bản thân.
Phong Phi Vân cũng rất xa thối lui, Nữ Ma đầu này một khi đại khai sát giới thì không hề phân biệt, có ít lúc ngay cả người một nhà cũng sẽ bị nàng đả thương.
- Nửa kiện Thánh Linh khí mãnh.
Tam Mộc Nhân Tước sắc mặt đại biến, trong nội tâm vô cùng hối hận, sao lại trêu chọc phải Nữ Ma Đầu này chứ
Lúc này hối hận tự nhiên không làm được gì nữa rồi.
Hắn có thể trở thành cảnh chủ một cảnh tự nhiên cũng có tu vị cao thâm mạt trắc, chiến kiếm trong tay hắn chính là thập ngũ phẩm linh khí, cũng thuộc về linh khí cấp bậc đỉnh tiêm.
Kiếm khí trên thân chiến kiếm càng thêm hung mãnh, mỗi một đám kiếm khí đều hóa thành một thanh cổ kiếm, ngàn vạn cổ kiếm xuất hiện chung quanh thân thể của hắn.
- Vạn Kiếm Quy Nhất.
Tam Mộc Nhân Tước một chưởng đánh tới Nữ Ma, vô số cổ kiếm đều theo đó mà động, hóa thành ngàn vạn Kiếm Long, ngang trời bay qua.
Thiên Tôn Vô Lượng Tháp treo trên vòm trời, bên trong cửa tháp truyền ra một mảnh hào quang mờ mịt, thu nạp tất cả kiếm khí vào trong tháp.
- Trở về.
Nữ Ma đứng trên đỉnh tháp, ngón tay mảnh khảnh điểm một cái, vô số kiếm khí lại từ bên trong Thiên Tôn Vô Lượng Tháp bay ra ngoài, hóa thành một đầu kiếm hà.
Tam Mộc Nhân Tước huy động chiến kiếm, chém bay hết tất cả những kiếm khí kia, hai tay nắm lấy chuôi kiếm, giơ lên cao chém xuống, chiến kiếm hóa thành dài vạn trượng, rộng trăm mét, như một thanh thần kiếm khai thiên tích địa vậy.
Bành.
Bành.
Thiên Tôn Vô Lượng Tháp cũng đã bay ra ngoài, cùng chiến kiếm đối oanh, mỗi một lần va chạm đều chấn khến đại địa nứt vỡ, sơn lĩnh sụp đổ, giang hà khô, mặt đất mấy mười vạn dặm đều bị đánh cho biến hình, vốn là dồi dào chi địa cũng bị biến thành hoang mạc.
Đăng.
Chiến kiếm kia bị Thiên Tôn Vô Lượng Tháp bắn ra một vết nứt, một khối mũi kiếm lớn chừng móng tay rơi xuống trên mặt đất, khiến đại địa nứt ra một vết nứt rộng hơn mười dặm, vết rạn lan tràn lên thiên mạc, giống như muốn xé mở mảnh thiên địa này vậy.
Đây là uy năng của Thánh Linh khí mãnh, coi như là thập ngũ phẩm linh khí cũng bị đánh cho tổn hại.
PHỐC.
Chiến kiếm cuối cùng bị bẻ gẫy.
Tam Mộc Nhân Tước bị một đạo sát khí của Thiên Tôn Vô Lượng Tháp chém trúng thân thể, một cây xương sườn bị đứt đoạn, bay ngược ra ngoài, toàn thân đều là máu tươi, chật vật nói không nên lời.
- Ta chính là làm việc cho Thần Thiên Tước gia, ngươi lại dám làm tổn thương ta?
Trong mắt Tam Mộc Nhân Tước bốc lên hung quang, huyết khí toàn thân đều bốc lên.
- Ai nói ta muốn tổn thương ngươi?
Nữ Ma đuổi theo.
Tam Mộc Nhân Tước thoáng kinh ngạc, trong lòng rất muốn tức giận mắng, chẳng lẽ con mẹ nó ngươi còn không làm tổn thương ta sao?
- Trong tay ta trước giờ không có người bị thương, chỉ có người chết.
Trên người Nữ Ma tản ra vô tận thi khí, ở sau lưng của nàng lộ ra hư ảnh một ác thi.
Ác thi hư ảnh màu cao tới 3000 trượng, chân đạp mặt đất, đầu lâu tiến vào tầng mây, khí tức hư thối ô nhiễm mười vạn dặm, phiến phiến đại địa này cũng bị hóa thành tà thi chi địa.
Huyết nhục toàn thân ác thi đều đã hư thối, da cốt đều nát mất, trên mái tóc dài dính bùn máu, dữ tợn mà khủng bố, mỗi cây xương sườn đều có thể thấy được rõ ràng, mỗi một giọt thi thủy rơi trên mặt đất, đều hóa thành một thi tà hàn đàm.
Miệng lớn dính máu mở ra, lộ ra hàm răng trắng hếu, gào thét một tiếng với Tam Mộc Nhân Tước.
Tam Mộc Nhân Tước tự hỏi đã thấy qua không ít đại tràng diện, nhưng vẫn bị ác thi cực lớn trước mắt hù sợ, đầu lâu ác thi kia còn khổng lồ hơn một tòa cung điện, bên trong ánh mắt hư thối lưu động lấy thi thủy lãnh tuyền, ánh mắt lành lạnh theo dõi hắn, khiến sau lưng của hắn sinh ra một cổ khí lạnh.
- Ác thi, nàng không phải đã chém rụng Tam Thi, chứng đạo Hỗn Nguyên rồi sao?
Sắc mặt Phong Phi Vân thoáng biến đổi.
Hiên Viên Nhất Nhất đạo tâm thông minh, rất xa nhìn qua ác thi đang ăn sống Tam Mộc Nhân Tước kia, hít một hơi thật sâu, nói:
- Nàng tu luyện chính là Hỗn Nguyên Đạo trảm Tam Thi chứng đạo Hỗn Nguyên trong 《 Đạo Tổ Cổ Kinh 》, bất quá nàng tựa hồ là phản trứ luyện. . .
- Phản trứ luyện?
Phong Phi Vân nói.
Hiên Viên Nhất Nhất tu luyện 《 Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển 》, đã đạt tới cảnh giới đạo tâm thông minh, có thể biết rõ tất cả vô căn cứ trên thế gian, ở một ít phương diện còn lợi hại hơn cả Phượng Hoàng Thiên Nhãn.
"Phượng Hoàng Thiên Nhãn" chỉ có thể nhìn thấu thiên tượng, địa tượng, nhân tượng, nhưng "Thông minh đạo tâm", còn có thể nhìn thấu nhân tâm.
Tam Mộc Nhân Tước cuối cùng bị ác thi cho ăn tươi.
Nữ Ma đứng trên mây xanh, chắp tay trước ngực, thu hồi ác thi hư ảnh vào trong cơ thể, đôi mắt mở ra, bộc phát ra thần mang chói mắt, ánh mắt xuyên thẳng mây xanh.
- Tu vi của nàng rất mạnh, Thánh nữ điện hạ, chúng ta vẫn mau đi thôi, Nữ Ma đầu này một khi ma tính đại phát, liền lục thân không nhận.
Phong Phi Vân cảm thấy trạng thái Nữ Ma càng lúc càng không đúng, vốn sau khi nàng bức ra ma huyết thì thiện thi đã chiếm thượng phong, nhưng sau khi nàng đạt được Tinh Hồng Quỷ Thuyền, nhất định là đã luyện hóa được tà khí trong Tinh Hồng Quỷ Thuyền, do đó khiến tà thi lại chiếm thượng phong, mà ngay ma huyết đã bức ra khỏi cơ thể cũng sinh ra lại.
Một khi khiến tà thi trong cơ thể nàng trở nên càng thêm cường đại thì khẳng định sẽ lại biến thành bộ dáng Phong Phi Vân gặp được nàng lúc đầu, gặp người liền giết, căn bản chẳng phân biệt được địch ta, hóa thành tà ma chính thức.
- Phong Phi Vân, ngươi lại muốn đi đâu?
Nữ Ma bay thấp qua, ngăn ở trước mặt Phong Phi Vân, tóc dài rủ xuống dưới lưng, thân thể đứng nghiêm, một đôi tròng mắt mang theo huyết sắc nhàn nhạt như hổ phách.
Phong Phi Vân lập tức dừng bước chân, cười hắc hắc:
- Nữ Ma đại nhân, ngươi đến thật nhanh ah.
Nữ Ma có chút liếc qua Hiên Viên Nhất Nhất, sau đó lại nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nói:
- Ta vừa rồi thấy được Thánh Thực Quả ở cùng chỗ với ngươi, mang nó ra đi, ta cùng nó hữu duyên.
- Ha ha, nào có Thánh Thực Quả gì, Nữ Ma đại nhân, ngươi nhìn hoa mắt rồi. . .