Linh Chu

Chương 1558: Gậy ông đập lưng ông




- Càn Khôn Chưởng Ấn!

Cánh tay Phong Phi Vân vung lên, Phật ấn trấn ấp xuống Hiên Viên Nhất Nhất, như đánh ra một mảnh thế giới màu vàng.

Phản ứng của Hiên Viên Nhất Nhất cũng không hề chậm hơn Phong Phi Vân, ngón tay thon dài trắng nõn, đầu ngón tay chịu tải một mảnh kiếm ý thế giới, cùng mảnh Phật hiệu thế giới kia tranh chấp đấu, khiến phiến hải vực này trở nên sôi trào cả lên.

Bành.

Bành.

. . .

Phật quang cùng kiếm ý tấn công, phát ra thanh âm kim loại va chạm, khiến một ít Linh thú Phật tu và đệ tử Ngự Thú Trai bên trong Thiên quốc đều ị kinh động, cảm giác được một cổ khí tức cường hoành như thần linh đang chấn động kịch liệt, khiến nhân tâm đều bị chấn nhiếp.

- Phong Phi Vân, ngươi đây là ý gì, chẳng lẽ chúng ta không làm địch nhân không được sao?

Hiên Viên Nhất Nhất dáng người cao gầy, bạch y vô trần, trong nội tâm không chút tạp niệm, chỉ có đạo đạo kiếm khí bạch sắc lượn lờ chung quanh thân thể nàng.

- Chỉ cần Thánh nữ đại nhân đáp ứng tạm ở lại trong Thiên quốc ba tháng, ta cảm thấy chúng ta sẽ vẫn là bằng hữu.

Sau lưng Phong Phi Vân lộ ra một vạn đầu linh thú chiến hồn, khiến cả phiến hải vực này đều chật ních, chiến thú thân thể khổng lồ, khí tức hùng hậu, chiến ý cuộn trào, sát khí lạnh thấu xương.

Hiên Viên Nhất Nhất lắc đầu, nói:

- Ngươi không giam được ta.

Cổ kiếm trên lưng nàng bay ra, như một đạo lưu tinh, hoạch xuất một đường vòng cung xinh đẹp, khiến hư không nứt ra một khe hở.

Thân ảnh của nàng mỹ huyễn, động tác ưu nhã, chân đạp hư không, vừa sải bước ra, liền xuất hiện ở ngay bên ngoài mấy ngàn trượng, đây là truyền thừa nàng có được từ Bạch Nhạn Thánh Tổ, tên là "Thiên Nhai Đạo". .

Một bước một gang tấc, một bước một thiên nhai.

Tốc độ của nàng nhanh đến mức tận cùng, đứng ở trên chỗ hư không vỡ ra, duyên dáng yêu kiều, muốn xuyên phá hư không, rời khỏi Thiên quốc.

Hiên Viên Nhất Nhất có "Thiên Nhai Đạo", Phong Phi Vân cũng có "Luân Hồi Tật Tốc", cũng không hề chậm hơn nàng.

Oanh.

Phong Phi Vân trong nháy mắt xuất hiện trên đỉnh đầu Hiên Viên Nhất Nhất, lực lượng toàn thân đều tụ tập trên hai tay, đánh xuống dưới

Đây là lực lượng của một vạn vị tu sĩ Niết Bàn đệ lục trọng.

Hiên Viên Nhất Nhất cũng cảm nhận được cổ cực lực bàng bạc kia, ngón tay niết động kiếm quyết, thanh cổ kiếm kia như một đầu Thiên Hà, trảm phá chưởng phong của Phong Phi Vân, một đạo kiếm khí bức thẳng đến trước mặt Phong Phi Vân.

Lực lượng ngay cả Vũ Hóa Hiền Giả cũng không đỡ nổi lại bị nàng một kiếm phá vỡ.

Trong lòng Phong Phi Vân cũng rất giật mình, Thủy Nguyệt Thánh nữ này thật cường đại.

- Thiên Tủy Binh Đảm.

Phong Phi Vân gọi ra Thiên Tủy Binh Đảm, ngưng tụ ra một cây chiến kích dài đến ba trượng, đánh ra chiến khí sắc bén, đỡ lấy một kiếm kia của Hiên Viên Nhất Nhất.

Bành.

Biển cả thiếu chút nữa đã bị cổ khí lãng này phân thành hai nửa, hai người đồng thời lui về phía sau, kéo ra khoảng cách hơn mười dặm, vô số sóng nước quay cuồng tung tóe.

Trên người Hiên Viên Nhất Nhất không dính một giọt nước, lộ ra phong khinh vân đạm, quần áo nhẹ múa, trong mắt đẹp mang theo vài phần tán thưởng, đã thật lâu không ở trong cùng thế hệ thấy được loại thiên kiêu cấp bậc như Phong Phi Vân rồi.

- Thủy Nguyệt Thánh nữ cũng không gì hơn cái này.

Phong Phi Vân xoa xoa nước đọng trên mặt, trên tóc dài bọt nước nhỏ giọt, trong lòng lại không được nhẹ nhàng như vậy, từ trên người Hiên Viên Nhất Nhất hắn cảm thấy một cổ áp lực, đây là cảm giác mà những thiên kiêu trước kia chưa bao giờ mang đến cho hắn.

Chiến ý trên người hắn không ngừng kéo lên, giống như một vòng mặt trời mới mọc đang từ từ bay lên.

Hiên Viên Nhất Nhất nói:

- Công pháp của ngươi rất đặc biệt, thiên tư cũng rất cao, nếu ta không đột phá đến cảnh giới Niết Bàn đệ thất trọng, ngươi có lẽ thực sự có thực lực đánh với ta một trận, bất quá, dùng thực lực ngươi bây giờ không thể nào ngăn được ta.

- Ngươi đột phá Niết Bàn đệ thất trọng rồi sao?

Phong Phi Vân nói.

Phải biết rằng Niết Bàn đệ thất trọng cũng đã là cảnh giới cực kỳ khó lường, những Thánh Linh cổ xưa trong truyền thuyết, chỉ có số ít người lúc tuổi trẻ đạt đến được cảnh giới này thôi.

Hiên Viên Nhất Nhất còn rất trẻ tuổi, dĩ nhiên đã đạt đến cảnh giới này, quả thật khiến người cảm thấy kinh ngạc.

- Ở trong Cửu Uyên Tiên Thành đã hoàn thành Niết Bàn lần thứ bảy, lúc ấy còn phải đa tạ ngươi hộ pháp giúp ta.

Hiên Viên Nhất Nhất thản nhiên nói.

- Cho dù Niết Bàn đệ thất trọng thì đã sao, nếu ta muốn lưu ngươi lại thì ngươi không thể nào rời đi được, Hải Thần Vệ!

Phong Phi Vân hét lớn một tiếng, đánh ra một quả Giới Linh Thạch, bên trong bay ra một lão thi toàn thân đều bọc lấy áo choàng màu đen, trên người tản mát ra thi khí đầm đặc, trên đầu mang theo mũ rộng vành màu đen, có giọt giọt thi thủy từ bên trong áo đen nhỏ xuống.

Trong miệng của nó phát ra một tiếng thét dài, Tà Khí Lẫm Nhiên, phát động công kích tới Hiên Viên Nhất Nhất.

Bành.

Thủ trảo của Hải Thần Vệ đánh lên trên mũi cổ kiếm, một cổ đại lực xuyên thấu qua mũi kiếm truyền lại ra ngoài, đánh cho Hiên Viên Nhất Nhất bay về phía sau, thân thể tựa như một tầng lụa mỏng, không ngừng lui về phía sau trên mặt biển.

Hải Thần Vệ thật giống như có được lực lượng vô cùng vô tận, một dậm chân cũng đóng băng trọn cả hải vực, một cổ hàn khí trùng kích về phía Hiên Viên Nhất Nhất.

Hiên Viên Nhất Nhất không hề lui về phía sau, thân thể đứng lại, cổ tuyết nhỏ nhắn, ngực ngọc cao thẳng, eo lưng mảnh khảnh vòng lấy đường cong mê người, cánh tay ngọc mảnh khảnh đánh ra "Tâm ngự kiếm, kiếm mhư Nguyệt. "

Một đạo kiếm khí hình bán nguyệt từ trên thân cổ kiếm bắn ra, mang theo một cổ hủy diệt lực vô kiên bất tồi .

PHỐC.

Một cánh tay của Hải Thần Vệ bị chém rụng, rơi xuống trên mặt biển, cổ tà khí kia khiến sông băng phạm vi mấy trăm dặm đều trở nên đen kịt.

Nàng đứng trên sông băng, chân đạp vân yên, thu hồi cổ kiếm, nói:

- Một kiếm vừa rồi ta vốn có thể triệt để phá hủy Hải Thần Vệ của ngươi.

Phong Phi Vân dừng ở nàng, sau đó cười cười, nói:

- 《 Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển 》 quả nhiên lợi hại.

Phong Phi Vân tay niết ấn ký Đại Khôi Lỗi Thuật, đánh ra một đạo ô quang, khiến cánh tay Hải Thần Vệ lần nữa tổ hợp lại, sau đó thu nó vào trong Giới Linh Thạch.

- Ngươi nhận thua?

Hiên Viên Nhất Nhất nói.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Muốn ta nhận thua, chỉ bằng thực lực mà ngươi biểu hiện ra hiện giờ vẫn còn chưa đủ.

Phong Phi Vân lấy ra Long Lân Phượng Bì Y, sau đó mặc lên người, chiến y gia thân, lực lượng trên người hắn đang không ngừng kéo lên, có Long khí, Phượng khí, Phật khí, Đạo khí, bốn loại lực lượng vờn quanh thân thể.

Ầm ầm.

Khí thế trên người Phong Phi Vân liên tiếp kéo lên, tuy rằng lực lượng chính thức của Long Lân Phượng Bì Y vẫn chưa thức tỉnh, hắn hiện giờ chỉ nhận được một đám khí tức trên chiến y, nhưng lực lượng tăng phúc vẫn không thể coi thường.

Ít nhất về mặt khí thế đã không hề yếu hơn Hiên Viên Nhất Nhất.

Hiên Viên Nhất Nhất cũng trở nên nghiêm túc, cảm nhận được cổ lực lượng trên người Phong Phi Vân, quả thực còn khủng bố hơn cả Vũ Hóa Hiền Giả.