Linh Chu

Chương 1551: Hồng trú nhân tước (1)




- Ba lão gia hỏa các ngươi đánh mất thể diện của cảnh chủ phủ rồi, vốn nên đem các ngươi đều đánh chết, bất quá nhìn ở trên mặt mũi của Đại quận chúa liền tạm thời tha cho các ngươi một mạng, các ngươi ở chỗ này quỳ ba ngày đi.

Lưu Phủ Vu trác nhiên mà đứng, thần tình vĩ ngạn, có một loại tư thái siêu nhiên.

Hào khí trở nên khắc nghiệt, vòm trời lờ mờ, tựa hồ đang thai nghén lấy một hồi đại phong bạo.

Một vị nữ tử trẻ tuổi sau lưng Lưu Tô Tử che miệng mà cười, mang theo vài phần khinh miệt:

- Hắc hắc, Phủ Vu lão tổ vừa ra tay, thật sự quá cường thế, đánh cho một phương nhân mã Đại quận chúa đến hoa rơi nước chảy.

- Xem ra nhân mã nhất mạch bọn họ mới là cường giả xuất hiện lớp lớp, người kế thừa cảnh chủ đời tiếp theo nên sinh ra từ nhất mạch bọn họ mới đúng.

- Tên bán yêu này cũng thật sự quá kiêu ngạo, trên địa bàn của Lưu Ly gia tộc cũng dám kiêu ngạo như vậy, thật sự phải cho hắn chịu chút đau khổ, hắn mới biết được mình có thân phận gì.

...

... ...

Mí mắt Lưu Tô Tử co rút lại, niệm đến giao tình với Phong Phi Vân, trong nội tâm sinh ra lòng thương cảm, nói:

- Phong Phi Vân, ngươi bây giờ cút ra Cảnh Chủ Phủ, ta có thể ở trước mặt Phủ Vu lão tổ xin tha cho ngươi, giúp ngươi giữ được một mạng.

- Đúng, cút ra Cảnh Chủ Phủ.

- Cút ra Cảnh Chủ Phủ.

...

Phong Phi Vân thờ ơ lạnh nhạt, nói:

- Thất quận chúa, ngươi quá ngây thơ rồi, Phủ Vu lão tổ nói rõ là vì Đại Khôi Lỗi Thuật mà đến, há có thể thả ta rời đi được chứ?

Lưu Phủ Vu đứng chắp tay, ánh mắt thâm thúy, lỗ mũi cơ hồ như muốn hất lên trời, nói:

- Tử nhi, chuyện này ngươi cũng đừng có quản nhiều, tên bán yêu này thật sự quá cuồng vọng, ở Cảnh Chủ Phủ cũng dám đánh đệ tử Lưu Ly gia tộc, loại cuồng đồ này nếu để hắn bình yên vô sự rời khỏi Cảnh Chủ Phủ, vậy thì thể hiện Lưu Ly gia tộc ta để đâu đây?

Phong Phi Vân cười nói:

- Thể diện Lưu Ly gia tộc lại dựa vào trấn áp một bán yêu để vãn hồi, cái thể diện này cũng không khỏi quá không đáng giá đi?

- Nơi này có chỗ cho ngươi nói chuyện sao, quỳ xuống cho ta!

Lưu Phủ Vu ngưng tụ ra một cái thủ ấn, những đường vân trên lòng bàn tay phảng phất như biến thành một mảnh sông lớn dài hẹp, bao gồm Thiên Địa đại lực, đè ép xuống Phong Phi Vân.

Sắc mặt Phong Phi Vân cũng lạnh lẽo, sau lưng bày biện ra một vạn đầu linh thú chiến hồn, mỗi một đầu đều bàng bạc khiếp người, tựa như một vạn đầu Thái Cổ linh thú tồn tại chân thật vậy.

Lực lượng mỗi một đầu linh thú chiến hồn đều có thể sánh với tu sĩ Niết Bàn đệ lục trọng.

Phong Phi Vân đánh ra một chưởng, mang theo lực lượng của một vạn vị tu sĩ Niết Bàn đệ lục trọng, đây là một cổ lực lượng rung trời động địa, khiến chưởng ấn của Lưu Phủ Vu cũng phải nứt vỡ.

Lưu Phủ Vu cũng bị đánh cho đầy bụi đất, trong lòng lửa giận ba trượng.

- Tốt cho tên bán yêu ngươi, quả thật có vài phần bổn sự đấy.

Cổ đỉnh màu tím dưới chân Lưu Phủ Vu tự động bay lên, Vũ Hóa chi khí hoàn toàn bộc phát, toàn bộ Thiên Địa đều bị ánh sáng tím bao phủ, ngang nhiên đè ép xuống dưới.

Ầm ầm.

Toàn bộ thiên mạc đều tối sầm.

Phong Phi Vân khí thế trên người huy hoàng, đứng nghiêm, tựa như một vị Vạn Thú Tôn Giả, trên hai tay ngựng tụ ra bóng dáng Vạn Thú, trực tiếp chụp lấy một chân cổ đỉnh.

"Bành. " Phát ra một tiếng vang không hỗn.

Lưu Phủ Vu biến sắc, lực lượng tên bán yêu này sao lại cường hoành như vậy.

Dáng vẻ này nào giống một bán yêu chứ, quả thực giống như một vị Vũ Hóa tiên hiền thì đúng hơn.

Phong Phi Vân sắc mặt nghiêm nghị, nâng lây cổ đỉnh, sau đó vung mạnh một cái, thân thể Lưu Phủ Vu cũng theo cổ đỉnh chuyển động, sau đó bị quẳng ra ngoài.

Oanh.

Lưu Phủ Vu cùng cổ đỉnh kia đều đụng vào lòng núi, phát ra một tiếng vang thật lớn, như chuông lớn bị chấn vang vậy.

Những tu sĩ chung quanh đều trợn mắt hốc mồm, tên bán yêu này cũng quá nghịch thiên đi, hai ba chiêu đã đánh bay một vị Vũ Hóa tiên hiền rồi.

Con mắt Lưu Tô Tử gợn sóng, thở ra một hơi thật sâu, chăm chú cắn hàm răng:

- Tu vị tiến cảnh tên bán yêu chết tiệt này thật sự quá nhanh, lại trở nên mạnh mẽ rồi, loại tốc độ tu luyện này quả thật nhanh hơn bất kỳ ai.

Bành.

Lưu Phủ Vu từ trong lòng núi bay ra, tóc tai bù xù, người đầy bụi đất, trong tay cầm một cái cổ đỉnh, hai mắt trở nên dữ tợn, mặt cũng biến dạng, nói:

- Đi chết đi a.

Người đâu.

Sắc mặt dữ tợn của hắn đột nhiên sửng sốt, tên bán yêu kia đâu rồi.

Bá.

Một đạo gió mát thổi tới.

Phong Phi Vân đứng trên cổ đỉnh cực lớn trong tay Lưu Phủ Vu, áo trắng như tuyết, thân thể thẳng tắp, trường bào theo gió mà phiêu, phiêu dật nói không nên lời.

Lưu Phủ Vu cũng phát giác được Phong Phi Vân xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, trong lòng càng kinh, tốc độ thật nhanh.

Oanh.

Một cổ lực lượng khổng lồ từ đỉnh đầu truyền đến, Lưu Phủ Vu chỉ cảm thấy phảng phất như một phiến Thiên Địa ép lên người mình, thân thể trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, xương cốt trên người "Đùng đùng" vang vộng, thân thể đang không ngừng run rẩy run.

Phong Phi Vân ôm hai tay, lần nữa mạnh mẽ dậm một cước, một đạo Phật mang kim sắc từ lòng bàn chân truyền ra, trực tiếp xuyên thấu qua cổ đỉnh, oanh kích lên trên người Lưu Phủ Vu.

PHỐC.

Lưu Phủ Vu miệng phun máu tươi, hai chân gãy xương, quỳ rạp xuống trên mặt đất.

Phong Phi Vân trấn áp Lưu Phủ Vu dưới chân, thản nhiên nói:

- Ta vốn không muốn gây chuyện ở Cảnh Chủ Phủ, các ngươi cớ gì lại khổ sở bức bách chứ.

Lưu Phủ Vu sắc mặt đỏ lên, so với bọn người Liễu Phủ Thanh còn muốn biệt khuất hơn, bị một tên bán yêu trấn áp khiến quỳ trên mặt đất, một tấm mặt mo này xem như mất hết rồi.

- Tiểu bối, ngươi làm quá mức rồi.

Một thanh âm hư vô mờ mịt vang lên.

Cùng lúc đó, một cổ huy hoàng chi khí hàng lâm xuống, một vòng "Liệt Nhật" lơ lửng trên trời cao, bên trong vòng "Liệt Nhật" kia bao lấy một đầu Tam Túc Thần Điểu, cực giống với Kim Ô trong truyền thuyết.

Sau khi cổ lực lượng này truyền ra, toàn bộ nhiệt độ giữa thiên địa đều tăng lên mảng lớn, không khí trở nên vặn vẹo, đại địa như muốn hóa thành nham tương, tất cả tu sĩ ở đây đều bị cổ lực lượng kia đè khiến quỳ rạp trên mặt đất.

Đây là một cổ khí thế quân lâm thiên hạ, bễ nghễ vô địch.

Phong Phi Vân nhảy ra khỏi cổ đình, liên tiếp lui về sau vài trăm thước trên mặt đất mới miễn cưỡng đứng vững, vội vàng điều động lực lượng Ngũ Tọa Vực trong thân thể chống cự khí tức bàng bạc từ trên thiên mạc đánh xuống kia.

- Đây là... Đây là thập ngũ phẩm linh khí.

Trên trán Phong Phi Vân mồ hôi như hạt đầu, mặc dù có Ngũ Tọa Vực gia thân nhưng vẫn không chịu nổi cổ lực lượng khổng lồ kia.

Lưu Ly gia tộc cường đại như vậy, vậy mà có được thập ngũ phẩm linh khí.

Linh khí sau khi đạt tới thập phẩm, mỗi gia tăng một phẩm, lực lượng đều sẽ tăng lên một cấp bậc hoàn toàn khác, hơn nữa còn kèm theo một ít lực lượng đặc thù khác.