Linh Chu

Chương 1454: Cường giả trở về từ chiến trường vạn tộc (1)




Vù vù vù vù vù!

Mạc Thái Khuất cưỡi một con chiến thú người bốc lửa cháy lao đến. Mạc Thái Khuất mặc áo gáip nhuộm máu, sát khí khiếp người đáp xuống một tòa linh đảo nổi, chấn vỡ ngọc thạch.

Chiến thú dưới thân Mạc Thái Khuất ngửa đầu hú dài, phát ra tiếng rú đinh tai nhức óc.

Mạc Thái Khuất cầm chiến máu nhuộm máu, trên chiến mâu đầy khí túc sát khiếp hồn người. Chỉ có chiến binh hấp thu bao nhiêu máu me mới có sát khí như thế.

Mạc Thái Khuất chỉ chiến mâu vào đám người Phong Phi Vân, lạnh lùng quát:

- Ai là Phong Phi Vân? Lăn ra đây chịu chết!

Linh đảo nơi Mạc Thái Khuất đứng là tòa linh đảo lúc trước Tiêu Thiên Duệ điều khiển, cách linh đảo nhóm Phong Phi Vân chỉ có hơn mười trượng. Mọi người cảm nhận rõ ràng sát khí khiếp người từ Mạc Thái Khuất, Khí thế đó mạnh mẽ hơn Tiêu Thiên Duệ gấp vô số lần.

Người Mạc Thái Khuất đầy máu, như kỵ sĩ đẫm máu. Xem bộ dáng Mạc Thái Khuất mới trở về từ chiến trường vạn tộc, chưa kịp cởi áo giáp đã chạy vào Tiên Hư hoa gian động thiên.

Hôm nay có rất nhiều tu sĩ đến Tiên Hư hoa gian động thiên, đa số biết mặt Mạc Thái Khuất.

Trong sương khói mông lung, một số tài tuấn tụ tập trên linh đảo trò chuyện.

- Không ngờ cái tên này quay về từ chiến trường vạn tộc, chắc vì Phong Phi Vân giết huynh trưởng của hắn.

- Bán yêu này thật biết gây sự, trêu chọc cả Mạc Thái Khuất. Đây là người vững vàng xếp mười hạng đầu thế hệ trẻ Hoàn Thiên cảnh.

Mắt Mạc Thái Khuất âm trầm, chiến mâu chỉ lên trời nói:

- Nếu ngươi còn không xuất hiện thì đừng trách ta giết vào đại doanh Bán Yêu Minh!

- Kêu cái gì? Ta đã ở đây.

Phong Phi Vân đã ở trên linh đảo của Mạc Thái Khuất từ bao giờ. Phong Phi Vân ngồi trên tầng hai đình cổ bát giác, tựa vào lan can, tay cầm bình rượu thanh đồng, vừa uống vừa gật đầu cười với Mạc Thái Khuất.

Mạc Thái Khuất ngạc nhiên, gã không phát hiện Phong Phi Vân leo lên linh đảo này từ bao giờ.

Theo kinh nghiệm rèn luyện nhiều năm trên chiến trường vạn tộc, Mạc Thái Khuất cảm thấy bán yêu trước mắt rất nguy hiểm, không phải kẻ yếu cho gã tùy tiện giết.

Mạc Thái Khuất thấy ngạc nhiên nhưng Khí thế không yếu chút nào, trường máu nhuộm máu chỉ vào Phong Phi Vân ở phía xa, nói:

- Ca ca Mạc Thái Tuấn của ta chết trong tay ngươi?

Phong Phi Vân ngẫm nghĩ hỏi:

- Nếu ta không thừa nhận thì ngươi có tin không?

Mạc Thái Khuất trả lời:

- Đương nhiên là không.

Phong Phi Vân nói:

- Thế thì ta không thừa nhận.

- Ngươi dám trêu chọc ta? Tiểu tử, trong vòng mười chiêu ta sẽ đóng đinh ngươi vào 16d này!

Chiến thú dưới chân Mạc Thái Khuất mặc áo giáp dày, lao nhanh bão tố đạp nát nền đá ngọc, đụng gãy các cây linh mộc ngàn năm, đụng vào đình cổ bát giác.

Ầm!

Đình cổ vỡ thành mấy mảnh, ámi ngói, cây cột, lan can bay tứ tán thành đống đổ nát.

Phật quang vàng bao bọc người Phong Phi Vân, xoay quanh bay thẳng lên trời rồi nhanh chóng rớt xuống. Phong Phi Vân đánh ra chưởng ấn phật màu vàng khổng lồ.

Mắt Mạc Thái Khuất lạnh băng như sói máu không chút tình cảm, trường mâu trong tay lóe hoa văn huyền bí như sắp sống lại.

Chiến mâu đâm không gian sắp xuyên thấu khung trời.

Phong Phi Vân kêu lên:

- Nguy rồi!

sức chiến đấu của Mạc Thái Khuất quá kinh khủng, vượt qua phỏng đoán của Phong Phi Vân.

Trường mâu đâm thủng phật chưởng của Phong Phi Vân, lại xuyên qua người hắn. Trường mâu đâm từ phần đầu, xuyên thủng cả người Phong Phi Vân.

Nhiều người tim đập nhanh. Mạc Thái Khuất mạnh thế sao? Một mâu đóng đinh chết bán yêu vừa rồi mạnh mẽ kia?

Đột nhiên cơ thể Phong Phi Vân nhạt dần, Sau đó hoàn toàn biến mất.

- Thì ra chỉ là ảo ảnh của bán yêu.

Nhát mâu đó thật sự rất mạnh, khi Phong Phi Vân nhận ra không may hắn liền thi triển luân hồi tật tốc tốc độ mau nhất miễn cưỡng tạt ngang.

Bởi vì tốc độ quá nhanh nên tạo biểu hiện giả dối, mọi người thấy cơ thể Phong Phi Vân bị đâm xuyên.

Lưu Tô Tử đứng bật dậy, thân hình mảnh khảnh như cây liễu, mắt sáng rực nói:

- Mạc Thái Khuất cầm linh khí thập phẩm!

Lời thốt ra, các thanh niên tài tuấn tim đập nhanh hết hồn. Các cặp mắt nhìn chăm chú vào trường mâu trong tay Mạc Thái Khuất.

Mạc Thái Khuất giơ trường mâu nhuộm máu, huyết khí bốc lên trên lưỡi mâu, có yêu hồn chấn động.

Mạc Thái Khuất nhìn Phong Phi Vân đứng ở phía xa, lạnh lùng cười:

- Đúng vậy! Cái này đúng là yêu khí thập phẩm, ta chiếm được trên chiến trường vạn tộc. Nhưng yêu hồn trong yêu khí bị tổn thuương, chỉ có thể phát huy ra ba mươi phần trăm chiến uy yêu khí thập phẩm.

Yêu khí thập phẩm và linh khí thập phẩm về bản chất giống như nhau, chẳng qua tộc quần khác nhau xưng hô chiến binh.

linh khí thập phẩm có thể xem như chiến khí đỉnh cao nhất trong một số đại vực nhỏ yếu, dù chỉ phát huy ra ba mươi phần trăm lực lượng cũngh ơn xa chiến bảo linh khí cửu phẩm, đủ làm vực chủ các đại vực giành giật.

Tuy khí linh của linh khí thập phẩm bị hư hỏng nhưng cho thời gian chắc chắn Mạc Thái Khuất có thể tế luyện hoàn thiện, thể hiện chiến uy đầy đủ của linh khí thập phẩm.

- Mạc Thái Khuất được một yêu khí thập phẩm tàn khuyết, cái này đủ giúp sức chiến đấu của hắn tăng mảng lớn.

- Mạc Thái Khuất vốn có tu vi sơ kỳ Niết Bàn đệ ngũ trọng thiên, rèn luyện quanh năm trên chiến trường vạn tộc, kinh nghiệm chiến đấu hơn xa tu sĩ cùng đẳng cấp. Bán yêu tên Phong Phi Vân khó sống nổi, ngươi đoán xem nhóm Tử công tử, Cố lão cửu có ra tay giúp đỡ không?

- Cái này khó nói. Mạc Thái Khuất mang theo sát khí vô biên đến, lại cầm yêu khí thập phẩm, dù là Tử công tử chưa chắc đánh lại hắn.

Đám người Cố Bát thiếu gia, Lưu Tô Hồng cười nhạt chờ xem kịch, muốn biết Lưu Tô Tử sẽ làm sao.

Bọn họ cảm thấy lúc này Lưu Tô Tử rất khó xử, nếu nàng giúp Phong Phi Vân chắc chắn đắc tội kẻ địch nặng ký Mạc Thái Khuất. Nếu Lưu Tô Tử không giúp Phong Phi Vân thì hắn chết trong tay Mạc Thái Khuất, nàng mất mặt.

Bọn họ cho rằng lúc này Lưu Tô Tử đâm lao phải theo lao.

Phong Phi Vân đứng ở một góc linh đảo, vẻ mặt không hề sợ hãi.

Phong Phi Vân nói:

- Tuy yêu khí thập phẩm bị hư hỏng nhưng nếu cướp lấy chắc có thể bán giá tốt.

Mạc Thái Khuất trầm giọng quát:

- Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không!

Thanh âm như sấm chấn linh đảo dưới chân rung bần bật, tùy thời sụp đổ.

- Kim tàm phật vực!

Phong Phi Vân chắp hai tay, lòng bàn tay tỏa phật quang rực rỡ, Sau lưng hiện vòng phật khổng lồ, dưới chân ngưng tụ phật đài bảy mươi hai phẩm. Thân thể Phong Phi Vân trở nên vô cùng thần thánh, thiên địa ngâm xướng phạn âm, như có phật đà giáng thế.

Phạn âm lảnh lót như mười vạn phật giả tụng kinh.

Mười vạn tám ngàn con phật tàm màu vàng bay quanh người Phong Phi Vân, bao phủ nguyên linh đảo.

Một gốc cây ngọn cỏ trên linh đảo tỏa ánh sáng phật, một mái ngói một cục đá cũng ánh vàng chói lọi.

Cảnh tượng quá thần thánh, phật quang màu vàng gần như chiếu sáng một nửa Tiên Hư hoa gian động thiên. Phật quang biến động phủ này thành một tỏa phật vực.