Linh Chu

Chương 1089: Chiến diệp ti loan (1)




Lý Tiêu Nam rất chú ý đến Diệp Ti Loan, đứng trên "Huyền Không Đảo" nhìn qua phía dưới, thần sắc rất chuyên chú.

Hắn đã có bốn vị kiếm thị, 16 vị nhạc sử, nhưng lại còn kém hai vị tỳ nữ thị tẩm, Diệp Ti Loan chính là một trong các nữ tử hắn nhìn trúng.

Lý Tiêu Nam kinh tài tuyệt diễm, nữ tử bình thường hắn đều không để vào mắt, ngay cả tư cách làm thị nữ cho hắn cũng không có, chỉ có loại thiên chi kiều nữ như Diệp Ti Loan mới có tư cách thị tẩm cho hắn, trở thành tỳ nữ thiếp thân nhất.

Có thể tiếp được một chiêu của Diệp Ti Loan cũng đã rất lợi hại rồi, khiến rất nhiều người đều mở rộng tầm mắt, bọn đạo tặc này từ đâu đến, sao tùy tiện chạy ra một người cũng mạnh mẽ hung hãn như thế, phải biết rằng rất nhiều nửa bước cự phách đều bị Diệp Ti Loan một chiêu miểu sát.

Diệp Ti Loan cũng thoáng có chút kinh ngạc, ra lại một chiêu bảo thuật, dẫn đến cửu thiên thần lôi, một đạo tia chớp to như chén ăn cơm đánh xuống, giống như một thanh Thiên Đao chém xuống, oanh kích trên mặt đất, khiến đại địa xuất hiện một cái hố trời khiến người nhìn mà giật mình, coi như là một vị nửa bước cự phách cũng sẽ bị một chiêu giết chết.

Nhưng đạo tặc kia lại bò lên, toàn thân đều là hơi nước, hiển nhiên một kích này của Diệp Ti Loan quả thật rất cường đại, không lấy được mạng hắn, nhưng lại khiến hắn bị thương.

- Lại đến.

Đạo tặc cánh tay to như thùng nước này hung tính đại phát, thân thể phát sanh biến hóa, mỗi khi bước về trước một bước, thân thể sẽ lớn lên gấp đôi, đến cuối cùng trực tiếp biến thành một cự nhân thân cao tám mét, một quyền liền đánh cho cổ thụ dưới chân Diệp Ti Loan thành mảnh gỗ vụn.

Diệp Ti Loan thân như Thải Điệp, man vũ ở trên hư không, thân ảnh yểu điệu uyển chuyển trở nên càng ngày càng nhiều, tựa như một đám linh điệp bay múa trên trời vậy.

Đạo tặc căn bản không chạm được vào góc áo của nàng, nhưng mỗi lần nàng ra tay, lại có thể đánh cho đạo tặc trọng thương, sau khi đánh ra chiêu thứ bảy, rốt cục đã đánh bại được hắn ta.

Đạo tặc kia thu nhỏ thân thể lại, toàn thân đều là máu tươi, nằm rạp trên mặt đất thở, nói:

- Diệp tiểu nữu, coi như ngươi ngưu bức, lão tử thua.

Mặc dù đạo tặc này thua ở trong tay Diệp Ti Loan nhưng lại không ai dám xem nhẹ hắn, dù sao muốn tiếp được bảy chiêu của Diệp Ti Loan cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Lý Tiêu Nam đứng trên "Huyền Không Đảo", khẽ nhíu mày, tu vị Diệp Ti Loan còn cường đại hơn tưởng tượng của hắn, nếu không ột phá đến cảnh giới cự phách, chỉ sợ rất khó thu phục được nàng.

Quân Tam Thiên lúc này cũng đã đánh bại tên đạo tặc quấn chiếu kia, dùng mười ba chiêu, nhưng hắn lại không xuất kiếm, nếu xuất kiếm thì tuyệt đối có thể trong vòng mười chiêu phân thắng thua.

Tuy rằng hai vị đạo tặc đều ngã trên mặt đất, nhưng vẫn khiến người sợ hãi, bọn đạo tặc này thật sự quá cường hãn, tùy tiện một tên đi ra đều là hung nhân một mình đảm đương một phía, nếu bọn đạo tặc này cùng xông đến, cho dù dùng tu vị của Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan chỉ sợ cũng có nguy hiểm vẫn lạc.

Bên ngoài Đồng Lô Sơn, đống lửa thiêu đốt.

Gió lạnh phần phật, dưới trời đêm cạo ra âm thanh khủng bố .

Không ai lại đi khiêu khích Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan nữa, hai người này đều là cường giả chân chính, nhân vật cấp bậc cự phách, tồn tại đứng ở đỉnh cao nhất Thần Tấn vương triều.

Phong Phi Vân vẫn giơ lên Phật chung cực lớn, trên mặt cũng không đổi sắc, cười nói:

- Không hổ là hai vị thiên kiêu, hôm nay ngược lại có thể tranh tài với các ngươi một hồi.

Quân Tam Thiên và Diệp Ti Loan cũng đã biểu hiện chiến lực mạnh mẽ như thế, tán tu này lại vẫn muốn chiến, chẳng lẽ hắn cho rằng hai vị thiên chi kiêu tử này không dám giết người sao.

Rất nhiều người đều phát ra thanh âm thổn thức, cảm thấy Phong Phi Vân hiện giờ phải làm nhất chính chắp tay giao ra Liễu Duệ Hâm, sau đó quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, có lẽ còn có thể giữ được một mạng, bằng không thì hôm nay rất có thể sẽ máu tươi năm bước.

- Ta thấy tu vị tán tu này ngay cả đạo tặc quấn chiếu kia cũng không bằng, trong năm chiêu sẽ bại, mười chiêu tất phải chết không thể nghi ngờ.

- Nói không nhất định sẽ bị miểu sát, chiến lực cấp bậc cự phách không phải tu sĩ dưới cự phách có thể tưởng tượng, tế ra linh khí có thể đánh ra tám lần lực công kích, Diệp Ti Loan và Quân Tam Thiên vừa rồi đều không sử dụng linh khí.

- Đúng vậy a, nếu bọn họ sử dụng linh khí, vậy hai đạo tặc kia đoán chừng ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi.

Phong Phi Vân cười lạnh nói:

- Diệp Ti Loan tuy rằng không sử dụng linh khí, nhưng nàng đánh ra bảo thuật, trong đó có một chiêu có được sáu lần lực công kích.

Diệp Ti Loan trong lòng khẽ động, đôi mắt dễ thương gợn sóng, tốc độ của nàng cực nhanh, có rất ít người có thể thấy rõ thuật pháp nàng sử dụng, không nghĩ đến tán tu này lại thấy rõ thuật pháp của nàng, lại biết rõ nàng đánh ra bao nhiêu lần lực công kích, cộng thêm lần trước giao thủ với Phong Phi Vân, đối với tu vi của hắn có chỗ hiểu rõ, khiến cho nàng lập tức coi trọng đối thủ Phong Phi Vân này thêm vài phần.

- Đã vậy thì ta sẽ đến chiếu cố ngươi.

Diệp Ti Loan lòng bàn tay ngưng tụ ra một đạo luyện không, chính là dùng hàn khí ngưng tụ thành, thuộc về một loại bảo thuật thần thông, luyện không dài đến 300 trượng, nhiễu loạn lấy trên cánh tay ngọc của nàng, bay thẳng trời cao, phảng phất như muốn cuốn cả Thiên xuống vậy.

- Chờ một chút.

Phong Phi Vân hô lớn một tiếng.

- Ngươi sợ?

Diệp Ti Loan trong lòng vui vẻ, nếu có thể khiến tán tu này khuất phục, tự mình ngoan ngoãn giao lại Liễu Duệ Hâm vậy thì tự nhiên là tốt nhất, như vậy mình cũng sẽ dễ ăn nói với tôn sự.

Nàng sợ nhất không phải tu vị Phong Phi Vân mạnh bao nhiêu, chỉ sợ Phong Phi Vân sau khi thua sẽ thẹn quá hoá giận, cá chết lưới rách, cùng đồng quy vu tận với Liễu Duệ Hâm .

Phong Phi Vân liếc nàng một cái, sau đó cởi xuống đai lưng trên người, sau đó không để ý đến Liễu Duệ Hâm giãy dụa, cột nàng lên trên lưng mình.

Phong Phi Vân tự nhiên cũng phát hiện sự cường đại của Diệp Ti Loan, cho dù hắn đối với tu vi của mình tự tin, nhưng cũng không có tuyệt đối nắm chắc có thể đánh bại nàng, nếu trong khi mình giao thủ với Diệp Ti Loan, Liễu Duệ Hâm bị người cứu đi, như vậy cho dù có đánh bại Diệp Ti Loan cũng được gì chứ.

Cho nên Phong Phi Vân định lưng cõng Liễu Duệ Hâm đánh một trận với Diệp Ti Loan.

Hai luồng đồ vật mềm mại đặt ở trên liuwng Phong Phi Vân, thập phần kiều diễm, trong lòng có chút rung động, hiện giờ nữ hài phát dục thật tốt, ý nghĩ này vừa mới bay lên trong đầu Phong Phi Vân, tiếp theo trên bờ vai Phong Phi Vân liền tê rần, đây là Liễu Duệ Hâm một ngụm cắn lên vai hắn.

- Ngươi thả ta ra.

Liễu Duệ Hâm phát hiện không cách nào cắn nát làn da Phong Phi Vân, ngược lại cắn đến ê răng, thân thể tên này thật giống như thép luyện vậy.