Life In A New Word Of Best Yasuo

Chương 28: Ngày càng thú vị




 Hiện đã là ban đêm trong khi mọi người đều chìm vào giấc ngủ tôi thực hiện nhiệm vụ. Trong căn phòng dưới hầm tôi ngồi trên một chiếc ghế đối diện là tên mập kia. Vì cần thêm một số thông tin nên tôi đã tra khảo hắn 

- Này tên mập kia dậy đi - Kaido

- Hả hả, chuyện gì thế - Nam tước

- Dậy rồi à - Kaido

- Ngươi...ngươi là - Nam tước

- "Ngươi" Có vẻ ông vẫn chưa hiểu rõ hoàn cảnh hiện nay của mình nhỉ - Kaido

Móc ra một con dao nhỏ tôi kề nó vào cổ của hắn ta. Thái độ của hắn thay đổi ngay lập tức 

- Khoan khoan mong ngài tha thứ cho thái độ của tôi - Nam tước

- Tốt hơn rồi đấy - Kaido

- Ngài cần gì tôi sẽ trả lời tất cả mọi thứ tôi biết nhưng hãy tha cho tôi được sống - Nam tước

- Từ khi nào ngươi lại trở thành người quyết định hả - Kaido

- Xin lỗi thưa ngài - Nam tước

- [Truth] - Kaido

Một luồng sáng từ tay tôi hướng về hắn ta 

- Đây...đây là gì - Nam tước

- Một phép thuật bình thường phát hiện ngươi có nói dối không, nếu có thì từng bộ phận trên cơ thể ngươi sẽ cảm thấy đau đớn tới nỗi ngươi chỉ mong ta đã giết ngươi cho rồi - Kaido

Nói giỡn chứ đó chỉ là một ma pháp hệ quang dùng để soi đường thôi tuy nhiên với một tên ngốc như hắn thì đã quá đủ rồi

- Ực.. - Nam tước

- Được rồi câu hỏi đầu tiên tại sao thân là quý tốc nhưng ngươi chưa từng thấy mặt vua - Kaido

- Vì...vì.... - Nam tước

- Vì gì - Kaido

- Tôi ban ban đầu chỉ là một thương nhân để có được vị trí hiện tại tôi đã trả rất nhiều vàng cho ngài bá tước người thân cận với vua nhất và nhận được chức vị hiện tại - Nam tước

- Đút lót á, đất nước này mục rữa tới mức nào rồi vậy, Được rồi câu thứ hai ngươi biết gì về tình hình hiện tại của kinh đô - Kaido

-Dạ...dạ.. - Nam tước

- Ngươi biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu nói dối phải chứ - Kaido

- Tôi nào dám làm việc như vậy chứ thưa ngài - Nam tước

- Vậy còn không mau nói - Kaido

- Dạ vâng, để hiểu rõ chuyện tôi sẽ kể lại từ đầu. Câu chuyện bắt đầu từ cách đây 2 năm khi đó quốc vương của chúng tôi người trị vì dân chúng có cuộc sống ấm no. Thế nhưng bên ngoài là thế nhưng bên trong quý tộc lại chia làm 2 phe phái đấu đá lẫn nhau một bên yêu cầu quốc vương tổ chức các cuộc tấn công để mở rộng bờ cõi đất nước. Bên còn lại thì nói rằng quốc vương nên xác lập các mối quan hệ giao hảo với các nước xung quan thay vì tấn công họ. Về phía nhà vua là một người ưa hòa bình tất nhiên ngài nghiêng về phía không chiến tranh hơn. Biết được chuyện gì sẽ xảy ra các quý tộc bên phía đòi chiến tranh đã âm mưu bắt cóc công chúa người con gái duy nhất của quốc vương. Vì sự an toàn của công chúa ngài ấy đã phải miễn chức của tất cả những quý tộc bên phe còn lại và phải nghe theo lệnh của những qúy tộc phía bên kia - Nam tước

- Khoan đã nếu như chúng đã điều khiển được quốc vương thì tại sao không xuất quân từ 2 năm trước luôn đi - Kaido

- Vì họ muốn làm 1 cuộc trinh phạt - Nam tước

- Trinh phạt - Kaido

- Họ huấn luyện một lượng lớn binh lính và trồng lương thực thực phẩm cũng như chế tạo vũ khí để đến khi hoàn thành mục tiêu họ sẽ tổng tiến công và thâu tóm rất nhiều đất nước trong cùng một cuộc tấn công thay vì phải tổ chức nhiều cuộc tấn công - Nam tước

- Bọn này điên rồi - Kaido

- Ực... - nam tước

- Được rồi câu hỏi cuối cùng ta dành cho ngươi, cho ta biết tên của một trong số những quý tộc đã bị đuổi  - Kaido

- Thưa ngài người gần đây nhất là cựu bá tước Kind, Kind Harren - Nam tước

- Có cách nào để liên lạc với ông ta không - Kaido

- Dù rằng đã bị bãi chức nhưng nghe nói ông ta vẫn ở trong lãnh địa mình trốn đi và lập mưu cứu gia đình hoàng tộc - Nam tước

- Từ đây đi tới đó mất bao lâu - Kaido

- Thưa tốn ít nhất 2 ngày đường - Nam tước

- Được rồi [Sleep] - Kaido

- (Vụ này bắt đầu thú vị rồi đây) - Kaido

Sau khi trở lên trên và hướng về phòng mình thì tôi thấy Yukina. Cô ấy đang đứng ở đại sảnh và nhìn mặt trăng từ ô cửa sổ to nhất. Trong phút chốc tôi bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của cô ấy, một vẻ đẹp huyền bí nhưng không kém phần kiều diễm, cô như một nàng tiên giáng trần vậy.

- Anh vừa đi đâu vậy - Yukina

- À...à có vài việc thôi ấy mà - Kaido

- Vậy à - Yukina

 - Tôi đang định trở về phòng - Kaido

- Vậy liệu anh có nhã hứng ở lại đây một chút với tôi không - Yukina

Cô ấy tiến lại gần tôi và khi tôi chỉ còn cách 2 bước chân cô ấy. Tôi nhận ra điều khác lạ. Đôi mắt cô ấy không phải màu xanh biết bình thường mà là màu đỏ máu tươi. Vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì hàm răng cô ấy đã cắn vào cổ tôi. 

- Phải rồi dù là bán nhưng cô vẫn là một ma cà rồng nhỉ - Kaido

Để mặc cho cô ấy hút dù sao tôi cũng không thấy khó chịu lắm. Sau một lúc thì cô ấy đã xong tuy nhiên thì

- Á...á... tôi xin lỗi - Yukina

Tự nhiên la toáng lên rồi chạy về phía phòng mình

- Ơ khoan đ....  Có gì mai nói vậy - Kaido

Tôi trở lại căn phòng được Sura sắp xếp cho nhưng chưa kịp đặt lưng xuống giường thì

- Kaido-sama chúng tôi cần nói chuyện với ngài - Kazera

Giọng nói của Kazera phát ra từ thanh kiếm tỏ ra một vẻ gì đó rất gấp gáp tôi đành từ chối giác ngủ và đi tới vùng đất của các thủ hộ.

- Xin chào ngài Kaido-sama - 3 người

- À xin chào mọi người "ngáp" - Kaido

- Chúng tôi thật sự xin lỗi vì chúng tôi mà ngài mất đi giấc ngủ của mình - Kanari

- Đừng lo về chuyện đó. Vậy mọi người gọi tôi có chuyện gì vậy - Kaido

- Chúng tôi muốn nói về cái đêm ngài đánh bại tên nam tước kia - Mizuna

- Có gì lạ à -Kaido

- Ngài còn nhớ thanh kiếm của tên lính đã làm rách áo ngài chứ - Mizuna

- Thì sao - Kaido

- Khi chạm vào cơ thể người thanh kiếm đã vỡ làm từng mảnh đó là điều không thể dù ngài mạnh tới đâu nhát chém đó cũng đủ làm ngài bị thương ở vai đấy - Kanari

- Vậy làm sao mà - Kaido

- Khoan đã chưa hết ngài còn nhớ khi ngài dùng khẩu súng của mình hành hạ tên nam tước ấy chứ - Kazera

- Phải rồi lúc đó ta cảm thấy rất lạ lùng vì một lí do nào đó ta cảm thấy phải giết tên đó - Kaido

- Quả nhiên là như vậy - Mizuna

- Ý cô là sao - Kaido

- Đêm hôm đó tôi đã cảm nhận được sự hiện diện của thủ hộ môn thứ tư-thủ hộ thổ môn Kaiju