Liệu Có Hạnh Phúc

Chương 4: Mua Sắm






Reng.....Reng.....Reng
Cô chui đầu từ trong chăn ra lấy tay tắt chuông đồng hồ điện thoại.

Mới có 5 giờ sáng, cô ngồi dậy vươn vai, xuống giường đi đến bên tủ chọn bộ quần áo thể dục rồi đi vào phòng tắm.
Hôm nay cô đã lên lịch cho những việc cô sẽ làm hôm nay rồi.

30p sau, cô xuống nhà
"Tứ tiểu thư dậy sớm vậy ạ?" Quản gia Tần nhìn cô đi từ trên lầu xuống hỏi.

Quản gia Tần là người làm cho Hàn gia được 20 năm rồi nên Hàn Lâm Phong rất quý trọng ông ấy.

"Chào bác, cháu dậy sớm đi tập thể dục cho khỏe một chút." Cô trả lời quản gia Tần.

"Vậy tiểu thư đi về sớm để ăn sáng ạ." Quản gia Tần.

"Cháu biết rồi, cháu đi đây." Cô đi ra xỏ giày rồi đi.

- -----------
1 tiếng sau,
"Bác Tần, Tiểu Nguyệt đâu rồi ạ?" Diệp Nhan Kỳ cùng Hàn Băng Băng và Hàn Uyển Đình đi xuống nhà hỏi.

Sáng hôm nay Diệp Nhan Kỳ qua phòng cô không thấy cô đâu.

"Con bé đi tập thể dục rồi." Hàn Lâm Phong ngồi ở ghế sofa uống cà phê nói, sáng hôm nay ông dậy nghe bác Tần nói.

"Thường là giờ này con bé mới dậy mà." Diệp Nhan Kỳ.

Cạch
"Ba mẹ, chị hai, chị tư." Cô từ ngoài đi vào.

"Con lên tắm đi rồi xuống ăn sáng." Hàn Lâm Phong nhìn cô nói.

Cô nghe lời đi lên phòng mình đi tắm.


Cô vừa lên thì.

Cạch
"Ba mẹ, con gái ba mẹ về rồi nè." Từ ngoài một nữ nhân mái tóc màu hồng khói, để mái thưa, xoăn sóng, đeo kính râm mày đen.

Mang theo nét quyến rũ xinh đẹp.

"Cuối cùng cũng chịu về rồi." Diệp Nhan Kỳ nhìn mà nói.

"Mẹ không nhớ con sao." Nữ nhân đi đến ôm Diệp Nhan Kỳ giọng trẻ con nói.

"Thôi hộ mẹ, con lớn rồi mà như trẻ con." Diệp Nhan Kỳ đẩy đẩy nữ nhân ra nói.

"Ba ba." Nữ nhân bị đẩy ra xịu mặt rồi đi đến hôn vào má Hàn Lâm Phong.

"Con ở nước ngoài tốt không?" Hàn Lâm Phong hỏi.

"Có ạ, ở nước ngoài vui chết đi được." Nữ nhân cười nói.

"Vậy em đi tiếp đi." Hàn Băng Băng nói.

"Chị hai, chị đuổi em sao, sao chị nỡ làm vậy chứ." Nữ nhân nhìn bỉu môi nói.

"Có gì mà chị không dám." Hàn Băng Băng.

"Còn em thì sao Uyển Đình định ném chị đi nốt sao?" Nữ nhân nhìn sang Hàn Uyển Đình hỏi.

"Ừ" Hàn Uyển Đình trả lời một câu hết sức phũ phàng.

"3 người không thương con nữa rồi." Nữ nhân nói.

Cô tắm xong đi xuống liền nghe thấy tiếng nói chuyện nhìn qua.

Chị ta về rồi. Cô nhìn nữ nhân kia nói thầm.

Không ai khác đó là Hàn Tuyết Nhi chị ba của nữ phụ, đi du học 3 năm bây giờ mới trở về.

"A, Tiểu Nguyệt, em gái chị lớn như này rồi." Hàn Tuyết Nhi thấy cô đi đến ôm làm cô thoát khỏi dòng suy nghĩ.

"Chị ba." Cô ôm nhẹ chào hỏi một câu.

"Em xem, có mỗi em và ba là chào đón chị về." Hàn Tuyết Nhi buông cô ra nói.

Cô nhìn qua bọn họ.

"Thôi, con lên tắm đi." Diệp Nhan Kỳ nhìn Hàn Tuyết Nhi nói.

"Vậy con đi lên đây." Hàn Tuyết Nhi nói rồi cầm vali của mình đi lên phòng.

"Thôi ăn sáng." Hàn Lâm Phong nói.

- -----------
Cô ăn xong xin phép đi mua đồ.

Vào gara lấy tạm một chiếc xe Lamborghini Veneno rồi lái đi.
Việc đầu tiên cô làm là đi làm lại tóc.

Đến một tiệm làm nổi tiếng.

Đỗ xe cô đi vào tiệm.

Keng
"Chào mừng quý khách." Nhân viên ra tiếp đón cô nhiệt tình.

"Mời quý khách đi theo tôi." Nhân viên mời cô đi theo nói.

Cô đi theo vào trong, ngồi vào ghế,
"Quý khách đợi một chút, thợ làm tóc sẽ đến bây giờ ạ." Nhân viên nói.


Cô ngật đầu ngồi đợi, tầm 5 phút sau, một thợ làm tóc bước vào,
"Xin chào, hôm nay cô muốn làm kiểu tóc như nào?" Thợ làm tóc đi đến đứng đằng sau nhìn cô qua gương.

"Cắt cho tôi kiểu ngắn đến vai, để mái thưa và nhuộm lại thành đen cho tôi." Cô suy nghĩ rồi nói.

Thợ làm tóc hiểu ý bắt đầu làm.

- -----------
"Xong, nhìn cô thật đẹp." Thợ làm tóc nhìn cô mà khen.

Cô nhìn mình qua gương, hoàn hảo đúng là không phụ cô ngồi 1 tiếng đồng hồ ở đây.

"Tính tiền."
- -----------
"Chào mừng quý khách." Sau khi làm tóc cô đến trung tâm thương mại mua sắm một chút.

Cô đi vào, chọn một vài bộ quần áo phù hợp với cô.

Nhân viên bên cạnh cô giới thiệu cho cô hết bộ này đến bộ khác.

"Được rồi, tính tiền." Cô nhìn đống quần áo để ở quầy tiếp tân nói.

"Vâng." Nhân viên nhìn đống quần áo cô mua mà như tài lộc đến, toàn là của hãng thời trang nổi tiếng.

"Tổng cộng là 50.000.000 tệ ạ." Nhân viên nói.

Người xung quanh nghe mà muốn ngã ngửa, số tiền đó đối với người bình thường cả đời cũng không kiếm nổi mất.

Đây chắc chắn là tiểu thư nhà giàu rồi.
Cô đưa thẻ cho nhân viên.

Tính tiền xong, cô cầm đống túi này ra xe.

Ra đến xe cô ấn nút từ xa mở cốp xe.

Cất đống đồ vào cốp xe rồi đóng lại, mở cửa xe vào, khởi động xe lái đi.

Hiện tại cũng đã tầm chiều rồi.

Nên cô quyết định đi ăn trước rồi mới về nhà.

- -----------
"Cái gì, 50.000.000 tệ?" Hàn Lâm Phong ngồi ở ghế nghe đầu dây bên kia nói.

Vâng ạ, tứ tiểu thư đã tiêu vào việc mua sắm ạ.
"Cứ để cho con bé mua, con bé thích là được." Hàn Lâm Phong nói xong cúp máy.

"Tiểu Nguyệt, lại làm gì sao hả ba?" Hàn Băng Băng ngồi đọc sách nghe thấy ông đang nói về cô liền hỏi.

"Không có gì, chỉ là con bé đi mua sắm thôi." Hàn Lâm Phong trả lời.

"Con bé tiêu 50.000.000 tệ sao?" Hàn Tuyết Nhi ngồi ăn nói.

"Ừ." Hàn Lâm Phong.

Cả 3 chị cũng đã quen với việc ba mẹ rất cưng chiều cô rồi nên cũng không nói nhiều làm gì.

- -----------
"Con về rồi." Cô từ ngoài đi vào.

Có tầm 5 vệ sĩ cầm đồ vào cho cô.

Mọi người đang ngồi ở sofa điều nhìn cô.

"Có...chuyện gì sao ạ?" Cô nhìn họ hỏi.

"Con đổi tóc sao." Diệp Nhan Kỳ đi đến đi vòng quanh cô nhìn.


"Vâng."
"Đẹp hơn hẳn rồi." Hàn Băng Băng nói 1 câu.

"Hợp với em lắm." Hàn Tuyết Nhi giơ ngón cái lên khen.

"Con không ăn cơm đâu, mọi người ăn đi con ăn ở ngoài rồi." Cô nói xong xin phép lên phòng.

Tắm xong, mặc bộ quần áo ngủ màu đen, cô bỏ hết quần áo trong tủ ra, bắt đầu xếp quần áo mới vào tủ.

Cốc...Cốc
"Mời vào." Cô đang xếp thì nghe thấy tiếng ngõ cửa nói.

"Là chị." Hàn Băng Băng đi vào.

Hàn Băng Băng đi đến giúp cô hỏi
"Em còn muốn đi học nữa không?"
Cô nghe thấy tay vẫn xếp quần áo, nữ phụ đã học hết kiến thức rồi căn bản không phải học nữa nhưng....!
_____________
10 phút trước, trong phòng tắm.

[Nếu giờ cô muốn tiếp cận các nữ chính thì phải cần đi học.]
Bắt buộc sao. Cô hỏi
[Đúng vậy]
Haizzz, vậy được coi như là làm công việc đi. Cô thở dài nói.

_____________
Hiện tại,
"Vâng, mặc dù em đã học hết rồi nhưng em vẫn chưa muốn đi làm nên em chọn đi học, chơi nhiều cũng không tốt lắm." Cô nói.

"Vì tên Vương Thiên Mạc đó sao." Hàn Băng Băng đi đến gần cô.

Cô nghe thấy tên của nam chính đó thì dừng động tác lại, quay ra ngẩng đầu nhìn Hàn Băng Băng
"Em không muốn nhắc tới hắn nữa." Cô nghĩ đến tên nam chính đó cô lại tức.

"Không phải hồi trước em thích cậu ta lắm sao?" Hàn Băng Băng nghe cô nói khá bất ngờ nhưng không thể hiện ra ngoài mặt.

"Em chỉ muốn tránh xa hắn càng xa càng tốt." Cô nói rồi quay ra làm tiếp.

"Sao em lại không muốn nhắc đến cậu ta nữa?"
"Hắn là một tên bỉ ổi, lừa đảo, mặt dày,...!Nói chung là hắn không tốt." Cô nhăn mày nói.

"Thôi em làm nốt rồi đi ngủ đi, Ngủ ngon." Hàn Băng Băng xoa đầu cô rồi đi ra đi phòng.

.

ngôn tình hoàn
Cô thở dài.

"Không biết chị sau này sẽ có yêu hắn ta không đây?"
***********
End chương 4
-21/11/2021
-Mọi người thấy hay thì vote cho mình nha.
-Thank you..