“Phoenix~~”
Puck thì thào tên một người nào đó, đáng tiếc, hắn dùng ngôn ngữ tiêu chuẩn của Ma tộc trong thời đại của hắn, đây là tiếng địa phương của xứ sở hắn. Không tính Liễu Bích, Beryl và Moldavit là thành viên cùng thời kỳ trong chiến trận Phượng Vũ với hắn cũng nghe mà chẳng hiểu gì cả!
Cái tên lọt vào tai Liễu Bích chỉ là âm tiết vô nghĩa, hắn đánh giá Puck, đây có thể là Ma tộc sao?
Từ hình thể bề ngoài, Puck cùng các võ thần khác không có khác biệt gì mấy, thân hình cao lớn, tứ chi khỏe mạnh, nhưng mà bản thân hắn chính là âm linh, xương trắng nhú ra ngoài khuôn mặt khiến người ta không cách nào biết dung mạo hắn ngày xưa ra sao.
“Haiz!” Liễu Bích thoải mái thở ra một hơi, từ khi bắt đầu tiến vào địa lao, cảm giác huyền diệu trong đầu nàng trở nên càng mãnh liệt, có vẻ như, ông sư trong đầu đang tụng niệm một bài kinh kệ gì đó còn nhanh hơn nữa!
Beryl và Moldavit đột nhiên dùng một dải lụa mỏng tự che mặt mình lại, hai nàng cười nói: “Thánh khí kiện này đối với âm linh có một số đặc thù, uy lực giống như là ánh trời trưa, chúng ta không muốn biến thành hình dáng như vậy! Nhất là … không muốn nhân loại các ngươi thấy được hình dạng đó!”
Beryl chỉ trỏ khuôn mặt hung dữ của Puck. Liễu Bích nghe lý giải gật đầu. Tâm lý đột nhiên có cảm giác không yên.
Thủy tinh hoa đích xác có chức năng khắc chế âm linh rất tốt, nhưng mà, trước kia nàng căn bản là không biết công kích âm linh như thế nào mới có thể phát huy uy lực mạnh nhất của đóa hoa này, cho nên nàng trước kia chỉ là mang đóa hoa này tới gần âm linh, sau đó để khí tức của đóa hoa tự siêu độ âm linh.
Biện pháp này…… đối với đồng loại của Puck ở thời đại Vãn Thần, ít nhất là các âm linh cũng thuộc cấp độ siêu biếи ŧɦái không biết có tác dụng không!?
Nghĩ tới đây, Liễu Bích nói: “Hai nàng, ta có thể dùng toàn lực thử một lần, nhưng không bảo đảm thành công!”
“Tốt thôi, chúng ta ra ngoài đợi, tất cả các tỷ muội đều sẽ triệu tập tại đây, nếu ngươi gặp phiền phức gì, chúng ta sẽ lập tức đến viện trợ!”
Nhóm người của Beryl cũng đồng loạt sợ khí tức từ thánh khí của Liễu Bích. Liễu Bích đi vòng quanh Puck vài vòng, nhưng không có gần quá, chỉ là ở xa xa đánh giá ma đầu thời xưa này.
Puck vẫn một mực dùng một loại ánh mắt rất quái đản nhìn Liễu Bích, sau khi hắn biến hóa thành âm linh một con mắt trái đã không thấy, con mắt phải không ngừng theo dõi cước bộ của Liễu Bích, xương trắng cùng nhục thể đã hòa lẫn vào nhau (zombie) nhưng lại lộ ra nhiều vẻ mặt kỳ dị.
Vừa khi Liễu Bích đi vòng đến trước mặt hắn một lần nữa, Puck há mồm nói ra một câu, “Ngươi muốn gì ở ta?”
Liễu Bích nghe không hiểu, dùng ngôn ngữ Aisis thông dụng trên đại lục hỏi lại.
“Là Aisis từ ngữ sao? Hừ!” Puck nói những lời này Liễu Bích nghe hiểu được, bởi vì hắn dùng Aisis tư ngữ mà nói, mặc dù phát âm không đúng lắm, nhưng cũng đủ để cho Liễu Bích hiểu được ý tứ của hắn, ngươi đang làm gì ta!?
“Đang tịnh hóa ngươi!” Liễu Bích thản nhiên nói.
“Ngươi đang tịnh hóa ta? Ha ha ha!” Puck cười rộ lên, “Ngươi cho là ngươi là ai? Ijouna nguyên soái à? Ha ha, tịnh hóa ta? Hừ, một con ả ti tiện không biết trời cao đất rộng kia! Năm xưa ta ăn tươi nuốt sống loài người, so với những gì ngươi đã thấy đều hơn nhiều! Muốn tịnh hóa ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách! Cho dù Ijouna có sống lại cũng không đủ sức tịnh hóa ta, ha ha ha ha ……”
Keng keng, sợi xích sắt trên người hắn rung động theo tiếng cười cuồng vọng!
Liễu Bích thờ ơ nhìn tư thái cuồng ngạo của Puck, không phản bác, chỉ lẳng lặng triệu hoán một đóa thủy tinh!
Puck cuồng tiếu bỗng ngưng, tiếu ý hung tợn tựa hồ đông lại, hắn nhìn chằm vào đóa hoa trong suốt trong tay Liễu Bích một chốc lát, cảm nhận được khí tức thần thánh trước mặt, hắn lại cười lớn, sau đó dùng ngữ khí khinh miệt: “Có ý tứ lắm! Ngươi vẫn chưa đủ tư cách, sư phụ ngươi là ai? Kêu hắn đến đây, còn ngươi chỉ là loại hình tép riu cơm mắm… hừ, không bằng tự đánh rắm mà xéo đi!”
“Tìm sư phụ ta? Ngươi hoàn toàn không xứng kinh động đến lão nhân gia người!” Liễu Bích nở nụ cười, phóng một đóa thủy tinh hoa vào trước ngực Puck.
Xèo xèo!
Da thịt trên người Puck đột nhiên bốc cháy, từ từ biến thành một cổ khói đen, nhưng quá trình này phi thường phi thường chậm!
“Đáng chết! Ngươi gãi ngứa cho ta à?” Puck hung dữ hé miệng, hướng về Liễu Bích liếm liếm đầu lưỡi: “Tiểu tép, với tốc độ ngươi đã thương ta, so ra còn kém tốc độ huyết nhục ta lành lại! Không cần gãi ngứa cho lão tử, nếu ngươi thích, ta bằng lòng cho bộ ngực ngươi chạm đến ngón chân ta ……”
Puck tựa hồ như đang hưởng thụ cảm giác thần thánh từ thủy tinh hoa, ngạo nghễ mắng: “Không, ngay cả chạm đến ngón chân ta còn chưa đủ, hay là liếm mông ta vậy! Tiểu tép, lăn về nhà mà tự kỷ đi! Chờ đến sau khi ngươi có thể làm đóa hoa trong suốt thánh khí này biến thành lớn lên hãy trở lại, khi đó, thì ngươi có tư cách liếm ngón chân lão tử!”
“Biến thành lớn phải không? Cho ngươi được toại nguyện!”
Im lặng không một tiếng động, cánh hoa dường như được đắp thêm muôn vàn bột nước trong suốt, chỉ trong chớp mắt, không ngờ so với thân thể cường tráng của Puck còn muốn cao lớn hơn!
Xích! Tốc độ tịnh hóa Puck chợt gia tăng, nhưng hắn vẫn như trước càng thống khoái mắng to: “Tiểu nữu rắm thối, còn chưa đủ đâu, ha ha ha! Có gan thì xuất ra vài đóa hoa như thế này nữa! Nếu không thì ngươi vẫn như trước không xứng liếm ngón chân của ta! Ha ha, cả rắm cũng không rặn ra à? Vậy ngươi trong mắt lão tử ngay cả cái rắm cũng không bằng!”
“Ngươi thích như vậy sao?! Hảo! Ta còn chưa nghĩ ra ngươi đã nghĩ cho ta rồi!”
Bạch Tường Vi cùng Hồng Cẩm Chướng, Liễu Bích nheo mắt nhìn Puck cười.
“Rắm chó, ngươi có lực lượng gì đây?” Puck kinh hãi, ba đóa hoa khác nhau đang gia tăng tốc độ cầu siêu cho hắn, so với tốc độ hắn phục hồi còn muốn nhanh hơn.
Liễu Bích gia tăng tốc lực của Hồng Cẩm chướng, bổ sung năng lực cho Bạch Tường Vi và Thủy tinh Hoa, Tường vi có thể phá tan huyết nhục bên ngoài của Puck, Thủy tinh hoa có thể tăng thêm khả năng tịnh hóa.
Hắn nghiến răng nói: “Hừ! Có ngon thì ngươi lại xuất ra thêm một cái thánh khí nữa, lão tử không tin ngươi có thể tự mình đồng thời xuất ra nhiều thánh khí quang hệ như vậy!”
Xèo xèo! Puck chỉ cảm thấy một phần sau lưng như thiêu đốt, một phần lớn da thịt phảng phất như bị nướng cháy. Hoàng Bách Hợp cũng xuất hiện biến thành một chiếc lò than kẹp thân thể hắn lại.
“Có đủ sảng khoái chưa? Còn muốn sảng khoái hơn không?” Liễu Bích vẫn dùng nụ cười mị hoặc nhìn hắn.
“Chưa đủ! ả bát đản, có gan thì ngươi xuất thêm một kiện nữa, ta ta không tin rằng……” Puck ngậm miệng ngay.
Nguyên lai Liễu Bích đưa tay lên hình xăm ở eo phải, đem "thất tỷ" cho ra ngoài.
“Ta luôn nhận là ta rất rộng lượng, ngươi thích thì ta chiều!” Liễu Bích cũng không biết thất tỷ sẽ dùng như thế nào, tự tiện, dùng tay vặn vặn, xoa uốn thất tỷ thành một cái bánh bao, sau đó hít vào ném thẳng vào ngực Puck, nhưng do sức lực sung sức cái bánh bao bay ngay vào mi tâm hắn.
“AAAAAAA!!”
Puck thảm thiết phát ra âm thanh thê lương, trên người bốc lên luồn khói đen dày đặc: “Không, ngươi không thể đối với ta như vậy, ta là Nguyên soái, Puck đại nguyên soái! Ta không thể chết trong tay ngươi đồ vô danh tiểu tốt!”
Liễu Bích phồng môi trợn mắt, lè lưỡi cười: “Sorry!”
Tử vong đang tới gần, làm cho Puck kinh hoàng hoảng sợ, “Nghĩ không ra, ta một đời anh minh lại chết trong tay một ả tạp chủng, hahaha…”
“Puck các hạ, ta nghĩ ngươi hiểu lầm câu nói ngọai ngữ của ta rồi!”
Liễu Bích hành lễ chào một cái rất đúng tiêu chuẩn quý tộc, mỉm cười nói: “Ý ta nói xin lỗi vì ta quá hối hận, nếu ta năm năm nữa tịnh hóa ngươi, khi đó, ta một ngón tay tịnh hóa ngươi, thì chắc chắn không phải thứ hạng tép riu!”
Nói xong, Liễu Bích không biết như thế nào mà thanh tâm thần trí tiếp đó, trong đầu tiếng niệm kinh càng lúc càng mãnh liệt làm nàng cũng đọc theo, lập đi lập lại những câu kinh mà chính nàng cũng chẳng biết đó là ngôn ngữ gì?!
“Đừng, đừng gϊếŧ ta!” Puck chỉ cảm thấy quanh mình khí tức thần thánh vô cùng mãnh liệt bành trướng lên, tốc độ thân thể hắn đang bị tịnh hóa tựa hồ nhanh hơn gấp mấy lần!
“Ta cầu ngươi, không nên! Hãy nể mặt Phoenix muội nhi, năm đó ta và Phoenix muội kết nghĩa kim lan (huynh muội)! Bằng hữu tình như thủ túc mà!”
Liễu Bích khinh bỉ nhìn thái độ sau này của "đại nguyên sóai", lạnh nhạt nói: “Phoenix? Rất tiếc, ta chưa từng nghe qua!”
“Ngươi không biết Phoenix? Vậy… vậy……”
Puck còn chưa nói dứt lời, đầu gục xuống không kịp nói thêm câu nào, trong từng cơn khói đen mịt mù, thân thể hắn hoàn toàn tiêu thất!
Hắc, ông bạn, chưa nói xong lại chết rồi sao! Liễu Bích đầu đầy mơ hồ, Phoenix là con mụ già nào? Ả và lão nương ta có quan hệ mập mờ gì sao?
Mê mẫn nhìn vào trong địa lao, dây xích cùng bốn cái lồng đang theo Puck trở thành đống tro tàn, Liễu Bích ngây ngô bước ra khỏi địa lao, trong thông đạo, 120 Phượng Vũ chiến quân nhân đang cúi đầu, có mấy người, còn đang thấp giọng khóc. Một ngàn năm rồi, sứ mạng của chúng ta rốt cục cũng kết thúc…
Ruby nguyên soái chết trận sa trường, không thể trở về giải thoát chúng ta, Satani thì bặt vô âm tín, không có nàng theo kế hoạch đến đây tịnh hóa Puck …… một ngàn năm sau, chúng ta rốt cục giải thoát!
…Nhưng mà, tướng quân đã chết, Vãn Thần thời đại đã sớm kết thúc, chúng ta bây giờ không thể xuất hiện trước con người, âm linh nữ võ tướng giờ sẽ đi đâu, về đâu bây giờ!?
“Không được khóc!” Moldavit đột nhiên quát lên một tiếng, quay sang Liễu Bích thi hành quân lễ, “Mercury, cảm tạ ngươi!”
Tiếp theo đó là âm thanh hành lễ cứ tiếp tục vang lên!
“Không, đúng ra là nhân loại phải cảm tạ các người, không có các người đã nỗ lực một ngàn năm qua, cái đại lục này ra hình dạng gì chứ!”
Liễu Bích đảo mắt nhìn tàn tích trong địa lao, “Lên thôi, ta nghĩ, các người cũng không muốn thấy địa phương này nữa!”
Cổ tháp nằm tương đối xa giữa biển rộng, đột nhiên, mặt biển nổi dậy những ngọn sóng mãnh liệt, nhưng giữa biển sâu lại diễn ra một cảnh tượng vô cùng ghê rợn.
Một đám Nhám Ngư đang cắn xé chia sẻ nguồn thịt của Nhám Ngư Vương, tinh hồn đã mất, nhưng thi thể Nhám Ngư Vương này, cũng là một loại mỹ thực tốt!
“Nhám Ngư đáng chết, cút ngay!”
Một âm thanh từ đáy biển gầm lên, hai thủy hàn đàm phóng thẳng vào bầy Nhám Ngư, trong nháy mắt, đám Nhám Ngư hóa thành huyết thủy nồng đậm ẩn giữa biển xanh. Hai bóng nhân ảnh lướt tới bên cạnh thi thể Nhám Ngư vương, nhìn thoáng qua thi thể không còn trọn vẹn. Một trong hai người nổi giận mắng: “Đáng chết, "Số 6" đã tan thây! Chúng ta đã tới chậm!”
“Đúng vậy, chúng ta đã tới chậm, hơn nữa các Nhám Ngư dơ dáy này đã hủy hoại thi thể!” Thanh âm này mặc dù bình thản, nhưng chứa đựng sự phẫn nộ vô tận, "Số 6" cũng không thấy, không biết là đã bị Nhám Ngư ăn, hay đã lạc vào tay ai rồi!”
Một thân ảnh di động, nhanh chóng hướng biển sâu bơi đi, nhưng người kia giữ hắn lại, “Chúng ta tách ra tra tìm, ngươi quen thuộc hải tuyến, ta dẫn người tìm đến một lục địa! Nhớ kỹ, chuyện này không nên để đến tai Dyland đại nhân, nếu không, hắn mà biết chúng ta làm mất Linh loại Chủng, nhất định sẽ xử tử chúng ta!”
Trong khi đó, bên trong cổ tháp đám học sinh đều ngủ hết rồi, bất quá trong phòng Loran, tiểu Bối Bối nằm lăn trên giường, nhìn tư thế ngủ "cường tráng" của Loran nói thầm: “Bối bối buồn quá, tảng đá đen kia đệ đệ không cho bối bối ăn, bối bối buồn quá…”
Lúc này Liễu Bích không biết nữ nhi đang ai oán, nàng đang bận thần chiêu (tuyển dụng) Phượng Vũ chiến đoàn!.