Liễu Bích Là Ta! Chính Ta!

Quyển 3 - Chương 34: Lão cố tổ nữ thần




Theo thanh âm mờ ảo, một cô gái từ trên bức họa bay xuống giống như tiên nữ giáng trần, nhìn gương mặt kia đúng là cô gái đột nhiên biến mất trên bức họa đêm qua.

Liễu Bích xuống giường đón nữ quỷ, liếc mắt nhìn Mari đang ngủ say: “Sao lại quyết định tới gặp ta nhanh như vậy? Ta có thể đi với các ngươi, bất quá….”

Liễu Bích không hề bước tới.

Cô gái theo ánh mắt Liễu Bích nhìn lại, nói: “Với vinh dự của quân nhân chúng ta lập thệ, chúng ta đối với ngươi không có ác ý, thậm chí không có địch ý, các bằng hữu của ngươi cũng không gặp phiền toái gì.”

Vinh dự của quân nhân? Đại tỷ, các ngươi là âm linh, ta ngay cả các ngươi bây giờ làm gì đều không biết, kẻ ngu mới có thể tin tưởng "vinh dự" của các ngươi. Trong lúc này thì Hoán Cốt lẳng lặng xuất hiện trong phòng ngủ, ánh mắt hắn lạnh như băng nhìn chằm chằm cô gái, lưỡi hái lãnh băng của Hoán Cốt cũng xuất hiện trong tay: “Tiểu thư, giao cho ta!”

“Ngươi trước tiên chờ một chút! Vị nữ tử này, có thể nói cho ta biết tên không?”

Liễu Bích rất có phong thái của quý tộc. Nàng hoán ra một thủy tinh hoa phiêu phù trong lòng bàn tay, lơ đãng nhìn ngó, Thủy Tinh phát tán ra quang mang nhu hòa nhưng lại khiến cho thần sắc của thiếu nữ biến đổi lớn, không tự chủ được lùi vào góc tường.

“Ngươi là hậu duệ của tướng quân Michael, vậy chẳng lẽ ngươi không có nghe nói qua "Phượng Vũ khúc trận" dưới trướng Saphier trung tướng sao?”

Phượng Vũ khúc trận? Còn là của Saphier… tướng quân M.Jeans?

Thật sự mà nói, đối với đại lục này căn bản Liễu Bích không hiểu các loại xưng hô này.

Như M.Jeans cái tên này, khi tam đại lục nhắc tới đều cung xưng phong hào của người này là "thần huy" M.Jeans chiến thần! Nhưng, đại tướng quân – đại ca y không có đề cập qua cấp bậc này, tổ tiên M.Jeans tại quân chức trong vãn thần, hay nói một cách đầy đủ là – thần thánh liên minh Rusiten, Jx.Rubick kỵ binh thống soái, bệ hạ ban tước bá tước đại thần, M.Jeans tướng lĩnh tam cấp.

Cách đây đã nhiều năm, người có thể nhớ kỹ cái tên dài như vậy cũng không nhiều. Trời ơi, chẳng lẽ… nữ quỷ này sống từ hội lịch thần chiến tranh sao? Thân vệ binh đội của Saphier tướng quân trong truyền thuyết?

Liễu Bích chỉ cảm thấy da mặt có chút co giật nhẹ, tim đập nhanh hơn. Ông trời ạ, làm gì buồn cười vậy! Ngày hôm qua có người nói tổ tiên của lão tổ M.Jeans cùng Saphier có quan hệ mập mờ, hôm nay, thân vệ binh đội của Saphier tướng quân xông ra! Nữ quỷ trước mặt này nếu không nói xạo, vậy bối phận của nàng…

Từ thời M.Jeans tính ra, chính mình nên gọi nàng một tiếng lão cố mẫu cũng không quá phận nha.

"Cô nương" lão cố tổ mẫu nói: “Nếu ngươi còn chưa tin ta, vậy chỉ cần ngươi không sợ kinh động đến bằng hữu của ngươi thì ta có thể tại chỗ biểu diễn lại "Phượng Vũ khúc trận" năm đó. Trong sách sử của gia tộc ngươi nhất định có đề cập qua, nếu ngươi thật sự là hậu duệ của M.Jeans tướng quân.”

Nhưng thôi quên đi, giả sử thứ này mình căn bản không thấy qua, hoặc nói, Browny đại công tước các hạ căn bản là không có hứng thú cho mình xem. Bất quá nữ quỷ này hẳn là bằng hữu của tổ tiên, vậy dám chắc không phải địch nhân.

Liễu Bích tự lấy tư thấy cuồng ngạo tự mãn, gật đầu nói: “Được, Buster, ngươi ở lại chỗ này bảo vệ mọi người, ta cùng vị tiểu thư..à… tiền bối đi xem.”

Vị nữ quỷ có bối phận lão cố tổ mẫu dẫn Liễu Bích đi tới một gian địa thất của cổ tháp, một gian phòng không tồn tại trong sơ đồ của cổ tháp.

Bên trong phòng tối đen chỉ có vài cây nến yếu ớt, mà bên trong còn có hai nữ quỷ, hai nữ quỷ xinh đẹp tuổi còn trẻ. Các nàng đồng dạng mặc trang phục nữ giống nhau, tóc dài màu hạt dẻ có vài sợi màu đỏ nhạt, mắt phượng loại điển hình của các nữ quân nhân, miệng nhỏ xinh đẹp, xem ngoại mạo các nàng tầm hai mươi tuổi, nếu ra ngoài có thể khiến chúng sinh điên đảo, hơn nữa, các nàng giống nhau như hai giọt nước.

Là song thai lão cố tổ mẫu à?

Liễu Bích có vài phần xấu hổ nhìn các nàng, Liễu Bích ngồi vào một cái ghế bọc da, đây cũng là thứ đồ gia dụng duy nhất trong địa thất.

“Nhị vị tiểu thư… tiền bối, xưng hô thế nào?”

“Beryl, Moldavit, trung tướng vệ đội phó!” Hai miệng cùng lúc nói, thanh âm mặc dù quỷ khí sâm sâm âm lãnh vô cùng, nhưng lại hữu trí, Liễu Bích tuyệt đối có thể nghe rõ ràng.

Beryl buồn bã lắc đầu: “Ngươi xưng hô chúng ta là a di đi, chúng ta bây giờ chỉ là âm linh bị người đời thóa mạ rồi! Mercury, ngươi là hậu duệ đời thứ bao nhiêu của M.Jeans đại ca?”

Liễu Bích trong lòng khó hiểu, lời này sao lại quái dị như vậy? M.Jeans đại ca? Ngươi gọi tổ phụ lão cố của ta là đại ca, ta gọi ngươi là cái gì?”

Mặc dù Liễu Bích giơ tay nhấc chân có thể tiêu diệt các nàng, nhưng mặc kệ nói thế nào nàng bây giờ không làm được, dù sao người ta cũng là bằng hữu của tổ tiên, không thể hù dọa các nàng ta như đối với Emily bọn kia.

Liễu Bích bỏ qua vấn đề bối phận, hỏi:

“Trước tiên không nói vấn đề này, các người nếu là thân binh của Saphier nữ thần, tại sao lại biến thành âm linh, lại xuất hiện ở chỗ này?”

Beryl cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề của Liễu Bích, mà hỏi: “Đêm qua ngươi triển hiện một kiện thánh khí thần thánh tới cực điểm, có thể cho ta nhìn qua một lần không?”

Liễu Bích lấy ra Thủy Tinh Hoa, bay ẩn hiện trong lòng bàn tay mình.

Quang mang nhu hòa chiếu lên khiến hai vị tổ mẫu vội vã nói: “Tốt lắm, thế thôi!”

Liễu Bích thu hồi Thủy Tinh hoa, Moldavit cùng Beryl đột nhiên thi hành quân lễ: “Mercury, chúng ta xin ngươi làm một việc. Ngươi thân là hậu duệ của M.Jeans chắc không từ chối trách nhiệm!”

Liễu Bích dùng tay ngọc nhẹ nhàng điểm lên đôi gò má, cười nói: “Nói xem.”

“Tòa cổ tháp này thực tế là một pháp trận giam hãm. Là Saphier cùng M.Jeans mấy vị tướng quân liên thủ bày ra!”

Beryl nói ra làm người kinh nhân, Liễu Bích thầm hít một hơi khí lạnh. Phải biết rằng, các tướng quân này bây giờ đã được thờ phụng trong thánh đường của giáo hội, mọi người tại thế giới đều xưng bọn họ là chiến thần, pháp thần! Nhân vật có thể khiến bọn họ liên thủ …

Beryl lại nói: “Nơi này nhốt một vị nguyên soái của ma tộc, tên là Blaine Puck. Năm đó M.Jeans cùng Saphier mấy vị tướng quân bắt được hắn, hơn nữa dụng hắc ám dã thần hình phạt xử tội hắn. Nhưng không ngờ, Puck này sau khi chết cũng chuyển hóa thành âm linh hơn nữa gây hại con người, rất nhiều tính mạng đã mất trong tay hắn…”

Nàng giản lược một chút, buồn bã cúi đầu: “Chúng ta Phượng Vũ khúc trận chính là chết trận tại đây trong chiến dịch tiêu diệt hắn.”

Moldavit cúi đầu ngậm ngùi kể: “Các vị tướng quân liên thủ vẫn hao phí rất nhiều công sức, rốt cục chế trụ được âm linh Puck, nhốt hắn giữa tòa cổ tháp. Nhưng âm linh Puck thực sự quá mạnh, Saphier tướng quân lo lắng một tòa pháp trận cũng không thể vây khốn hắn, vì vậy, lúc ấy ta cùng mấy vị tỷ muội bị trọng thương, thỉnh cầu ám sư pháp thần trong quân đoàn gϊếŧ chết chúng ta, dùng chúng ta làm phản quang hệ nghi thức trở thành âm linh, suốt đời không thể trở lại chiến trường, phối hợp với một cổ trận nhốt Puck.”

“Vốn Saphier trung tướng tưởng tạm thời nhốt Puck ở chỗ này, sau đó thỉnh cầu Hoa Viên chiến khu nguyên soái Satani tới đây, dùng Thần Quang Thánh Thủy tịnh hóa Puck, như vậy tỷ muội chúng ta có thể được giải thoát. Ai có thể ngờ, chiến cuộc lập tức vạn biến, Jx.Rubick đại thảo nguyên chiến sự khẩn cấp, M.Jeans cùng Saphier và mấy vị tướng quân phụng mệnh ngày đêm mang quân bắc thượng. Rốt cục bọn họ không có trở về, mà chúng ta không thấy được hoa viên nguyên soái Satani tới.”

Liễu Bích cả kinh nói: “Bây giờ là thần lịch năm 1218, chuyện này đã qua rất lâu, các người vẫn ở tại tòa cổ tháp này sao?”

Beryl cười gật đầu: “Chúng ta không thể rời đi. Bởi vì một khi chúng ta rời đi, Puck sẽ đột phá pháp trận một lần nữa trở lại mặt đất, khi đó hậu quả không thể tưởng tượng nổi.”

“Tên ma tộc nguyên soái Puck kia ở ngay phía dưới?”

“Đúng vậy, hắn còn bị nhốt trong pháp trận dưới cổ tháp. Mercury, thánh khí của ngươi so với Thần Quang Thánh Thủy còn thần thánh hơn, là khắc tinh của âm linh Puck, ta hy vọng ngươi có thể kế thừa di chí của M.Jeans đại ca mà tịnh hóa Puck. Đây là việc mà ngươi, hậu duệ M.Jeans cần làm!”

Liễu Bích vuốt nhẹ lên gò má, trong lòng nhanh chóng suy tư, nàng không hoảng hốt, không vội vàng khiến cho Beryl nhịn không được mở miệng: “Mercury, ngươi còn do dự cái gì?”

“Nếu ta tịnh hóa Puck, vậy các ngươi ra sao?” Liễu Bích ngẩng đầu hỏi.

“Chúng ta?” Moldavit cùng Beryl sửng sốt.

Beryl lộ vẻ sầu thảm nói: “Chúng ta đã là âm linh, sứ mạng duy nhất chính là áp chế Puck, nếu Puck bị tịnh hóa vậy sứ mạng của chúng ta cũng chấm dứt. Đến lúc đó…có lẽ…!”

Moldavit than vãn: “Đến lúc đó chúng ta hẳn là cũng bị tịnh hóa. Như vậy đối với chúng ta mà nói là một loại giải thoát…một loại phi thường… tốt.”

Trong xã hội loài người thì đây bị coi là dị đoan, là đối tượng bị các ‘anh hùng’ đả kích, nhưng âm linh hiện tại trước mặt nàng, chính là loại âm linh có cảm xúc, là loại âm linh không hại người… Tóm lại, trong mắt phần lớn trí tuệ chủng tộc thì âm linh là tà ma, không nên tồn tại.

Vì áp chế Puck nên toàn bộ thành viên "Phượng Vũ khúc trận" đều chuyển hóa thành âm linh, hơn nữa lại áp chế cho đến thời gian này. Trong lòng Liễu Bích nổi lên lòng kính phục.

Liễu Bích nhớ tới một vấn đề: “Dung mạo này của các ngươi…”

“Nếu có thể nhìn thấy mặt trời, thì chắc chắn dung mạo của âm linh trong đầu ngươi nghĩ cũng chính là nó!” Beryl nở nụ cười rạng rỡ.

Liễu Bích nghiêm nghị từ trên ghế đứng lên: “Các ngươi thật sự là chân chính quân nhân! Dẫn ta đi gặp Puck kia!”

Beryl mở dưới đất ra một cửa ngầm, mà trong lòng Liễu Bích cũng yên lặng tính toán. Bọn họ đại khái đi dưới đất tầm năm mươi mét, đột nhiên, cuối thông đạo trước mặt xuất hiện một đạo hồng quang, bên tai ẩn truyền đến tiếng kêu.

“Mercury, đây là thanh âm của Puck.”

Liễu Bích lắng nghe, thanh âm bạo liệt, hơn nữa hình như là tiếng nói không rõ ràng của một người, Liễu Bích không nhe rõ.

Trong đó, tiếng kêu còn lộ ra ý không cam lòng.

Sắc đỏ biến mất, cảnh sắc trước mắt Liễu Bích biến đổi, nàng đi tới cuối thông đạo, đột nhiên tiếng kêu của Puck đình chỉ.

Màu đen khắp nơi, bốn sợi xích sắt xích lấy tứ chi của Puck, hắn bị treo giữa không trung. Puck nhìn Liễu Bích đi vào từ cửa thông đạo, đột nhiên nở nụ cười.

“Tóc hoàng kim lam nhạt, mắt màu thiên lam, … ngoại trừ khí lực ra thì tất cả thảy đều rất giống ả, chính xác rất giống ả ta.”