Khi hết thảy đều bình ổn trở lại, Liễu Bích tìm một địa phương xem xét nốt ruồi trên ngực, sau đó buồn phiền rất lâu.
Trước khi "ngăn chặn chiến tranh", đóa hoa thứ nhất trong "Nhị Cung - Nhị Lục Cấp" đã nảy mầm. Mà sau khi Liễu Bích cứu đám bình dân của cảng Dan, thì đã mọc ra thân hoa. Bây giờ, đóa hoa thứ nhất trong "Nhị Lục Cấp" này mới tạo thành nụ.
Kim Tệ chân nhân nói Bách Sắc Hoa càng về sau càng khó tu luyện, Liễu Bích đã ý thức được việc tốt lần này thu hoạch sẽ không quá lớn, có điều nàng không ngờ thu hoạch lại ít đến vậy.
Xem ra, tới giai đoạn tối hậu, sợ rằng thật sự phải cứu toàn bộ nhân loại mới có thể làm cho các hạt mầm phát triển trên bộ ngực này.
Bất quá Liễu Bích âm thầm tự nhủ, đây là "Bách Sắc Hoa" buộc nàng làm việc thiện, dùng số lượng bù chất lượng. Thời gian sau này, cứu một tòa thành không trồng được hoa, thì ta cứu nhiều toà, hàng triệu toà thành cũng được.
"Bách Sắc Hoa Thần Công" trọng điểm là ở "tích luỹ" đạo gia tiên gia.
Mặt khác có một việc cũng làm nàng buồn phiền, chính là Liễu Bích sau khi hỏi qua Toya đã xác định, Bách sắc thần công của nàng bây giờ tương đương với võ đấu sĩ cấp hai và ma pháp sĩ cấp ba. Nhưng mà, thực lực của tam cấp chiến sĩ đã không còn chỉ gồm hai phương diện sức mạnh và phép thuật tự nhiên nữa, mà đã thêm kỹ xảo chiến đấu, điều này làm cho Liễu Bích vốn đối với kỹ xảo một điểm cũng không biết sinh ra nghi ngờ thực lực của bản thân .
Tuy nhiên cũng còn may, nàng lập tức sẽ tiến vào Học viện Đấu Pháp, tại đó cũng có đủ bao nhiêu kỹ xảo chờ nàng đi học tập.
(các nàng có xem anime hông? Xem là hiểu kỹ xảo là sao à? Múa chân múa tay ấy : P )
Ngày thứ hai sau khi quái thú vây thành, những lão sư từ Học viện Đấu Pháp đến chi viện cho Severos cũng đều đã tới Cảng Dan, nhưng thứ bọn họ nhận được lại chỉ là một tin tức kinh người - tù nhân của Severos đã chạy mất, thánh khí bị người ta cường hành nhận chủ rồi!
Có một vị đấu thần cường đại tới không thể tưởng tượng được, hung hăng cho Học viện Đấu Pháp một cái tát, cho Severos một sự sỉ nhục cực kỳ to lớn.
Những lão sư này cảm tưởng ra sao, Severos xử lý sự tình thế nào, Liễu Bích đều không lo tới, nàng ngày nào cũng tới khu lán trại của nạn dân tại cảng khẩu, cắm đầu vào công tác trợ giúp tai dân trùng tu lại gia viên, mà những của cải nàng chôm từ chỗ mấy cha quý tộc cũng không lưu lại món nào, đều đã bán để để lấy tiền cứu tế.
Sau nửa tháng, công tác cứu trợ đã đi vào nề nếp, thời gian khai học tại Học viện Đấu Pháp cũng tới. Những đệ tử tới báo danh tại cảng khẩu càng ngày càng nhiều, Carlos nhị ca của Liễu Bích ngày hôm đó cũng tới cảng Dan ghi danh.
Tại cảng khẩu, mười con thuyền lớn như mười tiểu đảo neo tại vùng nước sâu xa xa, đều là loại thuyền buồm nhiều cánh hình tam giác theo phong cách Châu Âu cổ đại, tượng trên đầu thuyền không có ngoại lệ, đều là điêu tượng của Severos - đây chính là những thuyền nghênh tiếp học viên mới của học viện. Cũng chỉ có những con thuyền này, mới có thể tiến vào đấu thần đảo hải vực.
Nơi cầu cảng, một đội thuyền nhỏ neo đậu chờ đón các học viên mới, mà Zinne cũng tại cảng khẩu tạm biệt ba huynh muội gia tộc St. Michael.
"Các ngươi sau khi tiến vào học viện nhớ cố gắng rèn luyện, thúc thúc đưa tiễn tới đây thôi. Nếu tại học viện gặp sự tình gì, nhớ sai người báo tin cho ta, dù sao nơi này cách đấu thần đảo cũng chỉ vài trăm dặm hải lý."
"Đa tạ thúc thúc những ngày qua đã chiếu cố chúng ta" Toya đại biểu ba huynh muội nói lời cảm ơn.
"Được rồi, lên thuyền đi!" Zinne phất tay tạm biệt, khi cả ba rời đi, còn ráng cười ha ha với Carlos kẻ vừa tới ngày hôm nay: "Carlos, chờ ngươi sau khi tốt nghiệp, thúc thúc sẽ lại cùng ngươi sóng vai tác chiến, ngày trước tại Hải Vực Đại quan, ta đập chết được nhiều hơn ngươi vài tên nha!"
"Zinne thúc thúc, ta cũng chờ cùng ngài sóng vai trên chiến trường, bất quá, ngài đừng có như lần trước lại bị Hung nô ác thú đuổi chạy toé khói là được!"
"Ngươi tên xú tiểu tử! Đi mau đi!" Rõ ràng, Zinne thân cận với Carlos hơn nhiều so với hai người anh em còn lại, thậm chí còn có thể châm chọc mấy câu vô thưởng vô phạt.
Bởi vì bọn họ chẳng những là thúc điệt, còn từng là chiến hữu.
Carlos chào từ biệt Zinne, lên thuyền trước: "Đại ca, chúng ta cũng đi thôi."
Hắn trong mắt tựa hồ không thấy Liễu Bích.
Nhị ca vẫn là cuồng vọng như vậy! Liễu Bích trong lòng lạnh lùng cười, cũng không để ý tới Carlos.
Tiểu thuyền chở ba huynh muội tới nơi con thuyền lớn neo tại vùng nước sâu, vừa mới lên thuyền, Tio cùng các tuỳ tùng khác bị người ta đưa đi - chỗ ở của họ được an bài tại một khoang khác. Một vị giáo sĩ trung niên ăn mặc trang trọng tiến lên, hướng về phía ba vị huynh đệ, nói: "Ba vị tân sinh, thỉnh xuất giấy thông báo nhập học, đồng thời ta sẽ kiểm tra hình chân dung của các ngươi"
(15 tuổi có cmnd rùi sướng dị ta =.= )
"Vâng!"
Bàn tay Liễu Bích đưa vào trong ngực, đúng lúc này, trên boong tàu một vị sói lang cường tráng anh tuấn đi tới, hắn mặc một thân giáp lục như tia sét bó chật người, mái tóc đen nhạt toả ra khí phách, làn gió vô ý làm lộ ra một chiếc khuyên tai trông thực mê người vô cùng.
"Này, công tác kiểm tra bọn họ giao cho ta nha!" Anh tuấn Sói Lang cười nói với giáo sĩ.
"A, giáo phụ Shin tôn quý, ngài sao có thể làm công tác loại này?" Giáo sĩ từ chối vẻ khó xử.
"Tại trong khoang thuyền chán quá, ra ngoài hóng gió chút. Được rồi, giao công tác cho ta, ngươi đi kiểm tra các học sinh khác đi" Hắn vừa thuyết phục, vừa đẩy giáo sĩ ra: "Lẽ nào ngươi muốn ta dùng thân phận giáo thụ ra lệnh cho ngươi?"
"Ôi chao, Anh tuấn Sói Lang sư phụ kìa!" Toya quay sang Liễu Bích nháy mắt.
Thanh âm của hắn mặc dù rất nhỏ, nhưng cũng bị Shin giáo thụ nghe được. Hắn nhếch miệng cười nói: "Vị tiểu mỹ nhân này, người có muốn thưởng ta?"
Câu nói táo bạo của Shin làm cho Toya - hắn ngượng ngịu cười, ngậm miệng cúi đầu liếc nhìn Liễu Bích.
Bất quá nàng trong lòng suy nghĩ. Trời ạ, lão sư của Học viện Đấu Pháp nếu đều mạnh miệng như vậy thì sướng quá, thích quá!
"Vị tiểu mỹ nhân tóc vàng này là muội muội của ngươi à? Thật là câu hồn, nếu cho ta chọn, ta thà là nàng khen ta một câu!" - Tay hắn khẻ chạm vào cằm Liễu Bích, nhẹ nhàng nựng nựng.
Đáng chết, chẳng lẽ sư phụ tại Học viện Đấu Pháp đều dâʍ đãиɠ như vậy?
Liễu Bích bực tức quay đi.
"Hi hi, cô nhóc lại ngại ngùng kìa, Ôi chao, đáng yêu quá! Được rồi, mang thông báo nhập học giao cho ta." Shin một mặt kiểm tra thông báo nhập học, một mặt dẫn ba huynh muội vào khoang thuyền.
"Mercury phải không? Trong phần thông báo của ngươi còn có một phần ghi chú, nói ngươi không có đấu khí, hách hách, thú vị! Ngươi tốn bao nhiêu pha lê hối lộ giám khảo để đỗ kỳ thi thế?"
Liễu Bích đối với vị nam nhân sư phụ phóng đãng này ấn tượng không tốt, vẻ mặt cũng rất nghiêm túc: "Shin giáo thụ, trong ghi chú đã viết rõ quá trình khảo thí của ta, ta chỉ là may mắn mà thôi."
"Vậy là do ngươi vận khí tốt nha!" Hắn ta tự tay cầm bản thông báo đút lại vào ngực Liễu Bích.
Liễu Bích cắn môi, thầm nghĩ sư phụ Học viện lại có thứ người như thế sao?
Thân thuyền to lớn như vậy, nên khoang thuyền cũng rất rộng, khi Liễu Bích tiến vào bên trong đã có rất nhiều đệ tử, những đệ tử này xếp thành một hàng, chính đang đứng bên một thuỷ tinh cầu kiểm tra gì đó.
Shin cười nói: "Thân phận của các ngươi đã được kiểm tra, bây giờ theo ta kiểm nha nhập học. Trắc nghiệm này là kiểm tra trình độ cảm ứng tự nhiên thần lực của các ngươi, hơn nữa căn cứ kết quả trắc thí xếp lớp và xác định lão sư cho các ngươi."
Nói xong, hắn nhìn thẳng vào mắt Liễu Bích cười khiêu gợi, nói: "Mercury, mặc dù ngươi không có đấu khí, nhưng cũng cần tới kiểm tra, không có biện pháp, ai bảo chúng ta có một viện trưởng cỗ lỗ sĩ a!"
Hắn cũng không có xếp hàng, trực tiếp đi tới phía trước nhân viên ghi chép kết quả kiểm tra, chỉ vào một vị học sinh đang kiểm trắc hung hăng nói: "Tiểu tử, ta là Shin giáo thụ, bây giờ ta uy hiếp ngươi, lập tức nhượng chúng ta chen ngang, bằng không từ nay về sau cuộc sống của ngươi tại học viện sẽ không tốt đẹp gì đâu!"
Học sinh nọ vô cùng bất mãn nhưng cũng không dám chưa nhập học đã đắc tội với giáo thụ, hắn liếc nhìn ba huynh muội, rất thành thực nhường chỗ.
"Tiểu mỹ nhân, xin mời!" Shin ý bảo Liễu Bích tiến lên trắc thí.
Kiểm tra thì được cái gì? Tại đại giáo đường St. Lubin mình đã trắc thí một lần, thân thể này căn bản không cảm ứng được tự nhiên pháp lực.
Liễu Bích đặt tay lên thuỷ tinh cầu, rồi cũng phải cả kinh, không đúng, mình đã thoát thai hoán cốt rồi...