Liệp Tình Mỹ Thiếu Niên

Chương 10




“Hội trưởng, đây là dự toán của học viện dùng cho sự kiện lần này, dựa theo quy mô mà nói, ta tính toán hướng ban giám hiệu cấp cho 12% ngân sách dự trữ của trường. Toàn bộ dự toán chi tiết cũng các khoản chi cụ thể phải dùng ta đã liệt kê hết vào bảng số liệu này, ngươi có thể kiểm tra lại một chút. ”

(đoạn này ta chém gió toàn tập, tại từ ngữ nó chuyên môn quá nên ta đành chém thôi, nhưng vẫn đảm bảo ý chính nhá)

Ta bình tĩnh nói xong, về phương diện khác, hai tay không ngừng ở trên bàn phím di động, làm bảng kế hoạch chi tiêu.

“Ân, ngươi đem danh sách những người phải mời lần này cấp Tịch Tử Nho, để hắn đi thông tri các nơi.” Mục Phong nói,vùi đầu vào đống lớn số liệu trên bàn, phân công nhiệm vụ.

Phòng hội học sinh to như vậy có không ít người, một mảnh bận rộn.

Nguyên nhân, chính là sắp đến lễ hội văn hóa của học viện. (ko chính xác đâu, ta nghĩ nó cũng dạng như thế, nhưng mà ta lười dùng QT kaka để tra nên thôi tạm chấp nhận từ này nhá các nàng)

Học viện Lan Dục hai năm cử hành lễ hội văn hóa một lần, chính là truyền thống mấy trăm nay được lưu truyền lại của học viện, cũng là một trong những sự kiện tối quan trọng của Lan Dục. Các cựu học sinh cùng các bậc phụ huynh nổi danh trong trường, cứ mỗi lần đến lễ hội văn hóa chủ tịch hội học sinh sẽ phát thiếp mời cho bọn họ, đại biểu họ là khách mời quan trọng của học viện, đương nhiên, các nhà tài trợ cũng sẽ tham gia, đồng thời đánh giá lễ hội, quyết định năm tiếp theo kim ngạch đầu tư sẽ nhiều hay ít hơn, nói tóm lại đây là sự kiện vô cùng quan trọng của học viện.

Mà phụ trách chuẩn bị các sự kiện quan trọng của lễ hội đương nhiêu là hội học sinh, cho nên, ta mấy ngày này bị các loại công việc đè đến mất hơn nửa cái mạng a!

Không chỉ như vậy, ngoài ra lòng ta phiền não chính là vì lão ca hắn rồi. Từ ngày hôm đó nói mấy câu làm ta hoảng sợ không thôi kia, ta đều chưa thấy qua hắn, thật không biết hắn ở làm cái quỷ gì! Đợi lát nữa vẫn là đi xem hắn đi, thuận tiện xác định một chút ý đồ của hắn, miễn cho bị đánh không kịp trở tay.

“Tiểu bảo bối, thư mời àh?” Tịch Tử Nho vẻ mặt không đứng đắn đi tới, ta mặc kệ hắn, tùy tiện đem thiệp mời được thiết kế công phu trên bàn nhét vào trong lòng ngực của hắn.

“Hội trưởng, ta đi đến các khối xem việc tập luyện cho các tiết mục đến đâu rồi.” Cầm lấy laptop trong có các bản số liệu cùng ghi chép, ta vội vàng chạy ra khỏi hội học sinh, tránh khỏi ma trảo của Tịch Tử Nho…

Trước phòng học của năm ba ban (A) ( lan dục học viện phân ban dực theo địa vị xã hội, có thể đi vào ban A không phải chỉ có tài sản hùng hậu cùng quyền thừa kế, mà còn phải xuất thân trong đại gia tộc có lịch sử lâu dài, có thể nói là quý tộc trong quý tộc. Tiểu Tình Tình, Phong cùng Nho đều là ở ban A nga.)

“A, ta như thế nào lại là kiệt tác hoàn mỹ, là thiên địa tinh hoa tối cực phẩm, là sự thần kì của tạo hóa, sự xinh đẹp của ta làm cho vạn vật mặc cảm, sự cao quý của ta làm cho thần Zớt cũng phải ghen tị. Mái tóc vàng của ta, so với thái dương còn muốn phát sáng chói lọi hơn, con ngươi màu lục thâm thúy của ta, cho dù là Phỉ Thúy thuần chất nhất cũng không thể sánh bằng, làn da ngọc ngà bóng loáng non mềm, cho dù là nữ thần sắc đẹp cũng vô pháp đẹp bằng, vạn vật vì mỹ mạo của ta mà trầm say, ta thật sự là rất cao quý a. Là tạo vật tối hoàn mỹ khắp nhân gian a!”

Ta cả người run lên, nổi N tầng nổi da gà. (em lăn xuống đất sùi bọt mép rồi cơ anh ạh ||||||||||)

Không thể nào? Này, này dường như là tiếng của ca ca da!? Hắn có thể nào thật sự là tự kỷ tới mức này rồi sao!!?

“Ca!” Ta ỷ vào chính mình là thành viên hội học sinh đi vào trong, lại lập tức ngốc lăng tại trận.

“Ca, ngươi…” Ta vẻ mặt kinh dị, “Ngươi như thế nào mặc thành như vậy!?”

Một bộ trang phục kiểu dáng Hy Lạp cổ đại mỏng mảng khoác lên cơ thể trắng noãn mê người, một đai lưng màu vàng thắt ở hông, ôm lấy đường cong hoàn mỹ của cái eo thon nhỏ, cặp đùi thon dài mảnh khảnh cũng xương quai xanh mỵ hoặc bại lộ trước không khí, một cái vòng cổ tràn ngập khí chất La Mã cổ đại màu bạc quấn quanh cái cổ tinh tế, trên đó khảm những viên đá quý giả làm từ thủy tinh tỏa ra tia sáng yêu dị, mái tóc dài màu vàng chói lọi thả tự nhiên, tựa như vị thần cao quý hấp dẫn mị nhân.

Cho dù ta đã xem chán mỹ mạo của hắn, nhìn thấy loại cảnh đẹp này cũng không khỏi ngốc lăng, ngây ngốc địa đứng ở tại chỗ nhìn hắn, hảo, đẹp quá nga!

“Ca, ngươi, ngươi làm cái gì vậy a!?” Hồi lâu, ta tìm được thanh âm của mình, chỉ vào kiểu ăn mặc của hắn, run rẩy thanh âm hỏi.

“Ha ha ha, năm ngày trước lớp ta quyết định, chúng ta là chuẩn bị tiết mục kịch a.” Linh cười đến là sáng lạn.

“Thế nào, thích hợp với ta không.”

Quăng mái tóc giả xuống, ở cánh gà, Linh ôm bả vai của ta, cười mị, “Ta thực thích kiểu hóa trang này a, có thể tôn lên của ta dáng người mỹ mạo cùng u nhã.”

“Ca.” Ta nuốt nước miếng, “Ngươi phải diễn cái gì a!? Mặc thành như vậy.”

“Tiểu Tình nhi có biết Narcissus không?” Linh trừng mắt nhìn, hướng ta cười.

” Narcissus? Chính là vị thần Hy Lạp trong thần thoại thấy được hình phản chiếu của mình trong nước, đã yêu chính mình, mỗi ngày đều ngắm nhìn bản thân, rồi tiều tụy mà chết sau biến thành hoa thủy tiên siêu cấp tử kỉ?” Ta cẩn thận nghĩ nghĩ, cùng hắn có cái gì quan hệ?

“Đối, chính là cái kia siêu cấp tiểu mỹ nhân. Lần này lễ hội, lớp chúng ta biểu diễn chính là lấy thần thoại Hy Lạp này diễn a, ngươi xem đại ca ta xinh đẹp như thiên tiên, đương nhiên là không thể không sắm vai mỹ nhân Narcissus kia rồi ” ca dùng sức ôm, hung hăng hôn ta một cái.

Thiên, diễn loại nhân vật tự kỷ cuồng này ngươi còn có thể vui vẻ như vậy a, ta vỗ đầu ai thán, vì cái gì bên cạnh ta không có nổi một người bình thường a!!!?

Liệp tình mỹ thiểu niên

Edit: Bapngot