Liệp Lộc - Săn Lộc

Chương 58




Bất quá phán đoán của Kim tiên sinh quả thực rất chuẩn xác.

Bởi vì Tô Trữ Xuyên quả thực không hề nghĩ tới chuyện bất mãn hay muốn trả thù, nếu như ra lệnh cho hắn phải tự kiểm điểm, hắn cũng sẽ không nói thêm gì tiếp nhận an bài.

Kỳ thực này vừa mới bắt đầu truyền bá thể loại kịch truyền hình, vì thế cần phải làm tốt việc tuyên truyền quảng cáo, như vậy việc đạo tạo những nghệ sĩ trẻ tuổi cũng có sức ảnh hưởng rất lớn.

Chính là đối với Tô Trữ Xuyên, việc này cũng không hẳn là tốt lắm.

Vừa vặn 18 tuổi, chính là giai đoạn thiếu niên đang lột xác, thời điểm vẻ đẹp bộc lộ rõ rệt nhất. Nhưng Tô Trữ Xuyên lại vô cùng tiều tụy, yếu ớt.

Có đôi khi nghệ sĩ từ đẹp bỗng trở nên khó coi, sẽ bị người ta nói đang tàn đi.

Tô Trữ Xuyên không phải phai tàn, nhưng làm cho người ta vừa nhìn thấy lại cảm thấy có điểm khổ sở.

Gương mặt trắng nõn tuy rằng vẫn tuấn tú sạch sẽ như trước, nhưng rõ ràng có thể phát hiện ra dấu vết gầy yếu. Đôi mắt đen ôn hòa ấm áp trước kia giờ chỉ có thể nhìn ra ve thất thần trống rỗng.

Trong khoảng thời gian này Tô mẫu quả thực rất lo lắng cho đứa con của mình, nhưng cũng lực bất tòng tâm.

Trung hợp ngay sau khi Kim tiên sinh yêu cầu Tô Trữ Xuyên tự kiểm điểm thì  tim của Tô mẫu cũng bắt đầu chuyển biến xấu.

Tuy rằng không phải dấu hiệu phát bệnh, nhưng Tô Trữ xuyên cũng vô cùng lo lắng, mỗi lần đưa Tô mẫu đi viện kiểm tra, cũng mua không ít thuốc.

Bình thường ở nhà, hắn càng không dám để Tô mẫu làm lụng vất vả, cho dù chính mình có đau khổ đến mức nào cũng cố gắng không để Tô mẫu nhìn thấy.

Loại cảm giác u tối này tra tấn Tô Trữ Xuyên suốt một đoạn thời gian.

Có nhiều lúc, hắn tự an ủi bản thân mình cứ bận rộn suốt ngày sẽ không còn thời gian để nhớ tới Đường Nhạc, nói không chừng một thời gian có thể quên đi người kia.

Chính là trong những lúc vô tình lại chợt nhớ tới hình bóng của Đường Nhạc, lại giống như trước có cảm giác đau đớn còn hơn bị kim châm.

Cứ lặp đi lặp lại cảm giác bị tra tấn như vậy, thỉnh thoảng Tô Trữ Xuyên cũng sẽ tuyệt vọng──có lẽ cả đời này, hắn cơ bản không thể quên Đường Nhạc, cũng không có biện pháp gì để quên đi những cảm giác y đã cho hắn.