Edit: Nhung Trầm
Nguồn: banlong.us
Nhưng đáng tiếc một canh giờ này lại không dễ dàng gì qua đi như vậy.
Tuy rằng những thành viên của Thiên Thiên Hướng Thượng một mực tàn sát, mỗi kĩ năng thả ra đều chớp nhoàng tiêu diệt một đống gà con, nhưng dù sao số lượng của họ cũng có hạn. Còn đại công hội như Thịnh Thế, rốt cuộc có bao nhiêu người? Chỉ tính ở phía Đông Đại Lục đã có tới năm triệu người chơi mới, chỉ cần bọn họ đem đến một triệu gà con đến vây công, thì cho dù là những tinh anh của Thiên Thiên Hướng Thượng cũng không thể nào trụ được lâu. Chớ đừng nói đến việc họ liên tục hồi sinh, ngã xuống rồi lại sống dậy, vô cùng vô tận, liên miên không dứt, liệu một giờ này có thể trụ được không?
Cho dù có thể trụ vững trong một canh giờ thì sao chứ?
Hệ thống phòng thủ đã xây dựng được rồi, nhưng những máy móc thiết bị phòng thủ đều chưa được lắp đặt, như vậy thì làm sao có thể chống đỡ nổi sự vây công của hàng loạt người chơi thế này.
Diệp Từ cảm thấy trong lòng mình đang nhỏ máu, lần này, lần này thật không có cách nào xoay chuyển! Bất luận cô có cố gắng thế nào, cho dù cô biết được tương lai cố gắng tránh khỏi chúng, thì Thịnh Thế vẫn ngang nhiên đến chiếm đoạt mãnh liệt đồ vật thuộc về họ như thế này sao?
Không, cô không nên như vậy!
Diệp Từ chỉ cảm thấy máu khắp người lạnh lẽo, thật sự không còn biện pháp nào để cứu vãn sao?
Nhìn về phía bức tường ánh sáng phía xa xa kia, làn sóng gà con của Thịnh Thế không ngừng xông lên, lại không ngừng ngã xuống dưới bức tường ánh sáng kĩ năng kia, Diệp Từ bỗng nhiên có một cảm giác lực bất tòng tâm. Hóa ra một người cho dù mạnh mẽ đến đâu, gần như nắm giữ hết toàn bộ mọi thứ, thì so với đoàn đội, với công hội thì vẫn thật yếu đuối mong manh. Cô cho rằng cô rất mạnh mẽ, nhưng cho dù vậy vẫn không có cách nào thoát khỏi sự an bài của vận mệnh.
Cô cảm thấy không chỉ máu huyết của cô đang ngày càng lạnh lẽo, mà cả trái tim đang nhảy hừng hực trong lòng ngực kia cũng đang đông cứng dần dần.
Lạnh như tro nguội ngày đông.
Rốt cuộc, rốt cuộc cô vẫn phải dừng tại đây. Rốt cuộc cô vẫn không thể nào chống lại được Thịnh Thế mạnh mẽ đó. Diệp Từ không nhịn được cười khổ, nguyên lai, giấc mộng sống lại của cô chỉ như thế này thôi.
"Sủng vật của ngài đã lên cấp thành công!" Ngay tại thời điểm Diệp Từ cảm thấy mất hết tất cả niềm tin, một giọng nữ hệ thống lạnh lẽo vang lên.
Sủng vật? Lên cấp thành công?
Tư duy Diệp Từ có chút tê liệt, nhưng ngay khi giọng nói lạnh lẽo của hệ thống vang lên, tri giác của cô dần dần bắt đầu khôi phục. Cô chỉ có duy nhất một con sủng vật đang thăng cấp.....
Là Lão Lục?
Không sai, chính là Lão Lục! Là con Thánh Long gần như không tồn tại kia!
Trong tích tắc, trong đầu Diệp Từ bỗng dưng hiện ra hai đoạn hình ành, một đoạn hình ảnh là từ đời trước, một pháp sư cưỡi rồng đã tàn sát mấy trăm ngàn người ở chiến trường, hình ảnh thứ hai là lúc nữ vương Hồng Long Odhra bay ngang qua Ưu Thương Đàm.
Long Tộc, là chủng tộc kiêu ngạo cao quý bậc nhất, nơi bọn họ đã đi qua, hoàn toàn không vương lại một cọng cỏ!
Tuy rằng không biết sau khi lên cấp Lão Lục sẽ trở nên như thế nào, nhưng dù sao nó cũng thuộc Long Tộc, không những thế còn thuộc vào tộc hiếm có nhất, chiến đấu mạnh mẽ nhất – Thánh Long! Nếu như nó đã lên cấp, vậy có phải sẽ đại diện cho, sẽ đại diện cho tràng chiến đấu này sẽ nghịch chuyển không?
Trái tim đang nghỉ ngơi trong lồng ngực trái lại bắt đầu đập rộn lên, mặc kệ có hay không có cơ hội nghịch chuyển, việc lên cấp của Lão Lục biểu lộ cho cơ hội sống sót duy nhất hiện giờ! Chỉ cần còn một tia hi vọng, cô nhất định sẽ nắm lấy!
Hít vào một hơi thật dài, Diệp Từ trong lòng thầm cầu nguyện, chỉ hi vọng lần lên cấp này của Lão Lục không phụ sự kì vọng của cô, trở thành hình dáng rồng hoàn chỉnh, cho dù không đạt được tới hình thể cực đại của Odhra đi nữa, nhưng chí ít cũng không còn hình dáng nhỏ bé như trước đây nữa.
Đương nhiên, hình dáng nhỏ bé này cũng không phải để so sánh với những loài khác.
Triệu hoán sủng vật, triệu hoán Lão Lục.
Sau một tiếng huýt sáo rõ to, bên cạnh Diệp Từ bỗng xuất hiện một con mãnh thú to lớn! Chiều cao của nó phải tới năm mươi sáu mươi mét, toàn thân màu lam nhạt, một cái cổ thon dài, một đôi cánh vĩ đại sát bên cơ thể. Đôi cánh này không giương ra nên Diệp Từ không có cách nào phán đoán chính xác được độ to lớn của nó. Từ đầu đến chân hết thảy đều giống như miêu tả về loài rồng trong thần thoại phương Tây. Nó ngẩng đầu lên, mở đôi mắt đen kịt lạnh lẽo nhìn Diệp Từ.
Mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý là Long tộc sẽ hết sức to lớn, thế nhưng tại thời điểm gọi Lão Lục ra, Diệp Từ vẫn cảm thấy cả kinh. Sao lại to lớn đến như thế! Lúc này cô không còn một chút lo lắng về việc Lão Lục có thể làm thú cưỡi được hay không, nếu như năm mươi sáu mươi mét vãn chưa đủ để cưỡi lên, thì không phải là quá hố cha rồi sao!
Cô vội vã mở bảng kĩ năng của Lão Lục lên xem, không khỏi trợn mắt há mồm. Cô vốn đã biết Long tộc là chủng loại nghịch thiên, nhưng không ngờ lại nghịch thiên đến mức này!
Chủng loại sủng vật: Thánh Long
Tên sủng vật: Lão Lục
Loại hình: chiến đấu, thú cưỡi phi hành và bộ hành
Cấp bậc: cấp bảy
Người sở hữu: Công Tử U
Độ trung thành: 100
Đẳng cấp: 47
Sinh lực: 358900/358900
Thể lực: 192400/192400
Tính cách: hung tàn, trung thành, giả dối
Kĩ năng: Đe Dọa – cấp 4, Hỏa Long Tức– cấp 1, Độc Long Tức– cấp 1, Quét Ngang – cấp 1
Đồ ăn ưa thích: cao cấp sủng vật tinh thạch, các loại thịt.
Không cần nói đến những cái khác, chỉ cần xét đến lượng máu và mana đã khiến Diệp Từ đếm lại tới mấy lần, chỉ sợ mình nhìn sai. Mấy trăm ngàn lượng máu và mana, chỉ có thể nói là biến thái, là nghịch thiên! Bất quá hiện tại Diệp Từ cũng không có nhiều thời gian ngồi thán phục, bởi vì tình hình chiến đấu đang ở lúc cao trào, một số lượng lớn gà con đang vây công những thành viên của Thiên Thiên Hướng Thượng, tuy rằng tàn sát vẫn vô cùng mạnh mẽ, nhưng để chống đỡ được cũng phi thường cực khổ!
Ngay trong lúc này đây Diệp Từ lại nhận được tin Lão Lục đã thăng cấp thành công, cô không nén được nỗi vui mừng trong lòng. Đây chẳng phải là nữ thần Vận Mệnh đã đứng về phía cô hay sao, chỉ một cánh bướm nhỏ rung lên cũng có thể làm biến chuyển toàn bộ trận chiến?
Cô không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp nhảy lên Lão Lục, chỉ huy nó hướng về phía hệ thống phòng thủ thành phố nơi đang chiến đấu ác liệt nhất bay tới!
Vừa lúc nãy không thể nào phán đoán được cánh của Lão Lục to lớn bao nhiêu, bây giờ khi đôi cánh ấy mở ra, cô mới phát hiện ra nó lớn đến mấy chục mét vuông, những cơ bắp hết sức mạnh mẽ, khi vung lên phát ra tiếng vù vù. Ngay khi Lão Lục vừa bay lên không trung, liền phát ra tiếng ngâm đặc trưng của loài Rồng, khiến cho toàn bộ Liệt Ma nơi đây kinh hoàng, run lẩy bẩy!
Không chỉ có Liệt Ma kinh hoảng, còn có vô số người chơi ở Liệt Ma Tê!
Chỉ nhìn thấy phía chân trời mây đen ùn ùn kéo đến, khiến cho Liệt Ma Tê vốn u ám càng trở nên tối tăm không thấy ánh mặt trời. Cùng với tiếng kêu khủng bố khiến người khác chấn động đó vang lên, là một con mãnh thú to lớn từ làn mây xông thẳng về hướng này, bay tới nơi đang tập trung nhiều người chơi nhất.
Con mãnh thú này đột nhiên xuất hiện, khiến cho nhiều người chơi không kịp phản ứng. Đặc biệt là những người chơi của Thịnh Thế đang ùn ùn từ đỉnh núi kéo xuống, còn chưa kịp xác định được âm thanh kinh khủng kia từ đâu vọng lại, thì đã thấy một làn sương mù màu xanh lục từ trên trời giáng xuống, khiến cho tầm nhìn bị che khuất.
Nếu như chỉ là việc tầm nhìn trở nên mơ hồ thì còn không tính là gì, chuyện nghiêm trọng vẫn còn ở phía sau. Ngay khi bị làn sương mù bao phủ, người chơi bắt đầu bị mất máu rất nhanh. Theo lẽ thường, nếu như xuất hiện Buff trúng độc, thì phải là thương tổn kéo dài, mỗi lần lượng máu mất đi sẽ không nhiều lắm. Thế nhưng bởi vì người chơi Thịnh Thế cơ bản đều là người chơi mới hai mươi mấy cấp, nên lần trúng độc này, mỗi giây đều mất đi từ 800 đến 1000 lượng máu.
Gà con hai mươi mấy cấp, lượng máu mỏng manh còn chưa tới 1000, thì gặp trạng thái trúng độc này liền lập tức bị miểu sát.
Vì thế, nên ngay khi làn sương mù màu xanh lục bao phủ, đã nghe thấy hàng loạt tiếng kêu thảm thiết khắp nơi. Ngay khi làn sương được tan ra, người chung quanh kinh hoảng phát hiện, nơi vừa bị sương mù bao phủ, khắp nơi toàn bộ là xác chết, không còn một ai sống sót!
Diệp Từ cưỡi lên lưng Lão Lục bay đến nơi có tình hình chiến đấu ác liệt nhất. So sánh với độ vĩ đại của Lão Lục, Diệp Từ trông vô cùng nhỏ bé, đặc biệt là khi nhìn từ đằng xa, hoàn toàn không thấy bóng dáng cô đang cưỡi lên lưng. Không những thế Diệp Từ đang mặc áo choàng, càng khiến người khác khó nhận ra, làm cho những người chơi ở đây chỉ thấy một con mãnh thú to lớn bay đến, hoàn toàn không phát hiện được tung tích của cô.
Ngay khi đang cưỡi lên lưng Lão Lục, Diệp Từ mở bảng kĩ năng của Lão Lục ra xem. Trong đây có bốn kĩ năng mới mà cô chưa từng thấy. Dù sao bất kể là mới cũng tốt, tò mò cũng vậy, nói chung chỉ cần có thể công kích được, thì Diệp Từ đều cần.
Cho nên ngay vừa lúc cất cánh, cô liền sử dụng ngay kĩ năng Độc Long Tức. Chỉ thấy Lão Lục cúi đầu, phun ra một làn sương mù màu xanh từ trong miệng xuống mặt đất. Lần này Diệp Từ khống chế không tốt lắm, chỉ có một nữa làn sương mù rơi xuống người chơi, còn lại một nữa rơi xuống đỉnh núi.
Diệp Từ nhìn về lượng tiêu hao mana, không nhiều lắm, chỉ có 3000 điểm, so với 19 vạn điểm của Lão Lục, thực sự chả là gì. Tuy rằng lần đầu khống chế kĩ năng chưa phải rất thành công, thế nhưng khi nhìn thấy làn khói xanh phun tới đâu thì toàn bộ người chơi ở đó đều ngã rạp xuống, cô vẫn cảm thấy cô cùng hài lòng.
Thịnh Thế là công hội thiên về PVP và PVE, dĩ nhiên đối với những người chơi bật đồ sát với những người cùng đại lục nhất định sẽ chịu trừng phạt, đặc biệt là với người chơi có đẳng cấp quá cách biệt, thì khi giết người sẽ bị một số điểm tội ác. Nếu như điểm tội ác quá cao thì chỉ có thể hoạt động trong thành thị của mình, nếu như đi đến các thành thị khác sẽ bị đuổi giết giam vào ngục.
Hiện tại những người chơi ở Thiên Thiên Hướng Thượng đều có điểm tội ác rất cao, xem ra bọn họ đã nhất quyết khoảng thời gian sau chỉ trú thân ở Hồng Hồ Thành. Diệp Từ vốn cảm thấy có chút có lỗi với mọi người, nhưng khi nhìn vào kênh công hội cô cảm thấy cảm động không nói nên lời.
"A, điểm tội ác của ta vượt quá 100 rồi này, không dễ đâu nha, như vậy tức là ta giết ít nhất cũng tới 1000 con gà rồi đó!!!"
"Cao hứng con khỉ! Ta lập tức vượt lên cho ngươi xem! Ở đó mà đắc ý!"
"Dựa vào cái gì chứ, mấy người pháp sư các ngươi đừng có lớn lối như thế có được không hả, mấy người muốn mấy đạo tặc như chúng ta sống sao!"
"Đáng đời, cái kiểu quần chiến này thì cho dù đạo tặc công kích cao thế nào thì cũng không đủ đâu, hãy xem chức nghiệp pháp sư của chúng ta này, haha, một chiêu Lưu Tinh Vũ hạ xuống là một đám xác chết, thật là sảng khoái mà!"
"Khà khà, mà vượt quá 100 điểm tội ác thì hình như không thể đến Quán Quân Thành phải không?"
"Hình như là vậy..."
"Mạch lão đại a, cầu xin bao nuôi chúng ta, xin được tiến vào Tam Đoàn! Cầu xin được đi khai hoang phó bản! Điểm tội ác của ta tới 100 rồi này!"
Tiếp theo là lời của Bạch Mạch và những game thủ cao cấp, có điều Diệp Từ vẫn cảm nhận được sự cảm động ẩn giấu trong những hàng chữ khô khan đó.
"Chuyện lần này thật cảm ơn mọi người rất nhiều, toàn bộ điểm tội ác đều được tính vào đóng góp công hội, mọi người có thể dựa vào điểm tội ác để tới kho hàng công hội đổi trang bị và vật liệu!"
"Lão Đại, anh nói gì thế! Đây là chuyện của công hội, chúng ta là thành viên của Thiên Thiên Hướng Thượng, chuyện của công hội cũng là chuyện của chúng ta, Lão Đại nói cảm ơn không phải là đánh vào mặt chúng ta sao?"
"Đúng vậy đúng vậy, cần gì nói cảm ơn! Đây là do chúng ta tự nguyện!"
"Chính xác! Tuy rằng Thiên Thiên Hướng Thượng của chúng ta là một công hội nhỏ, thế nhưng nhất định không được để những công hội khác xem thường!"
......
Ngay lúc đang thảo luận về chuyện điểm tội ác, phía sau đã có người quay đầu nhìn lại, lý do là vì họ đã thấy Lão Lục đang bay tới.
"Không phải chứ! Bên phía kia đang có một con cự thú bay tới! HÌnh như là Độc thuộc tính! Vừa nãy ta nhìn thấy nó phun ra một làn sương mù màu xanh, sau đó những con gà Thịnh Thế bị dính sương mù đều lăn ra chết toàn bộ!"
"Ta cũng nhìn thấy rồi! Hình như nó đang hướng về phía chúng ta bay tới!"
"Đệt! Có cần xui xẻo như vậy không chứ!"
"Này, nó là một con Rồng đó...."
"Là Rồng thì không phải còn xui xẻo hơn sao, các người không nhớ lần đó ở diễn đàn nói về vụ Hồng Long xuất hiện ở Ưu Thương Đàm hay sao? Trong bức ảnh, lúc con Hồng Long bay qua, khắp nơi một mảnh xác chết, không có một người sống sót."
"Ta ngất, hôm nay có nhiều người chen chúc ở bản đồ này như vậy, như vậy không phải con Rồng này sẽ đại khai sát giới hay sao."
"Này này này, đó không phải là vấn đề quan trọng ở đây đâu. Chúng ta chết một hai lần không có vấn đề gì, vấn đề là vạn nhất nó công kích hệ thống phòng thủ thành phố của chúng ta thì phải làm sao đây!"
......
Một câu nói như ném một cục đá về phía mặt hồ đang yên tĩnh, tạo ra làn sóng dao động, nhất thời những người đang tham gia chiến đấu của Thiên Thiên Hướng Thượng đều lâm vào kinh hoảng.
Diệp Từ nghe thấy thế vội vã lên tiếng ở kênh công hội, nói rõ con Rồng đó là sủng vật của mình, sẽ không làm tổn thương đến người chơi trong công hội và hệ thống phòng thủ thành phố. Một câu nói bất thình lình, nhất thời làm kênh công hội đều yên tĩnh trở lại, mấy giây sau, kênh công hội của Thiên Thiên Hướng Thượng liền rộ lên lại. Tấ cả đều là tình cảnh hưng phấn không lời nào có thể diễn tả được.
Bởi vì vẫn còn đang trong trạng thái chiến đấu, Diệp Từ không thể chú tâm vào kênh công hội được, cô đóng kênh công hội lại, dồn mọi chú ý vào tràng chiến đấu trước mặt.
Bất luận là với ai đi nữa, một con Rồng xuất hiện tại đây, thật sự khiến người ta kinh hoảng không ngớt. Đặc biệt, con Rồng này không chỉ đi ngang qua, mà nó lấy đi mạng sống của biết bao nhiêu người, điều này càng khiến cho người ta không thoải mái.
Trong số những người kinh hoàng, tâm tình tệ hại nhất chính là Lô Vĩ Phiêu Phiêu – người lập ra kế hoạch lần này. Hắn đứng trên một tảng đá lớn phía sau cùng của đội ngũ, ngẩng đầu nhìn chằm chằm về phía bầu trời u ám kia, nơi có một con Rồng lớn đang bay tới.....