Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 76: Giá quá rẻ




Cô gái này, thật đúng là một giây cũng không cho người ta thở.

Lưu Niên lập tức hạ trọng tâm lăn một vòng, thuận tiện đem một lọ hồng quăng vào trong miệng, mày ngay sát đấy, những mũi tên truy sát của Diệp Từ găm lên thảm thành một mảng, nếu như động tác của Lưu Niên không nhanh, chỉ sợ hiện tại đã trực tiếp bị cắm đầy tên, biến thành con nhím rồi.

Nếu muốn nghịch chuyển tình thế hiện tại thì chỉ có thể nhanh hơn Công tử U. Lưu Niên một bên lại ăn một lọ dược nhanh nhẹn, trong mười giây, mẫn tiệp tăng 15%. Mặc dù chỉ là 15%, thế nhưng trong cuộc chiến của cao thủ thì 1% cũng đủ để tình thế nghịch chuyển.

Tự nhiên lại uống thuốc! Diệp Từ lập tức liền phát hiện tốc độ của Lưu Niên nhanh hẳn lên, vô luận là tốc độ di động hay thương tổn công kích đều cao lên không ít. Cô cũng lấy ra một lọ dược nhanh nhẹn uống, lại phát hiện, thế nhưng hết mất rồi, thực sự là quá không đúng dịp. Bất quá cho dù không có dược, Diệp Từ nghĩ cô cũng tuyệt đối sẽ không ở hạ phong.

Trên thực tế đúng là như vậy, Diệp Từ hít một hơi, bôn chạy nhanh hơn, cô nhất định phải nắm chắc tiết tấu hiện tại, tiếp tục khiến Lưu Niên nhìn không ra phương thức tấn công của mình, lần thứ hai bức anh ta lộ sơ hở.

Chiến đấu trên sân nhà có đôi khi có ưu thế hơn chiến đấu trên sân khách, thật giống như hiện tại, ngay tại lúc Diệp từ và Lưu Niên đang hăng say diễn màn ngươi truy ta đuổi, đại giáo chủ vẫn ngồi trên cao bỗng nhiên chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng vỗ tay.

"Tuy rằng đây là một cuộc chiến tay đôi, thế nhưng ta vẫn cảm tạ hai vị đã đem đến cho ta một màn biểu diễn phấn khích như vậy." Đại chủ giáo ngoài cười nhưng trong không cười nói, đối ngược hoàn toàn với bộ dáng im lìm như một pho tượng vừa rồi.

Mặc dù động tác đứng lên của Đại giáo chủ khiến hai người cũng có liếc qua một cái, thế nhưng cũng không thể khiến hai người dừng lại. Hiện tại hai người đang ác chiến say sưa, làm sao có thể dừng lại nghe một tên NPC ba hoa. Vì vậy hai người tiếp tục ngươi tranh ta đoạt trong phòng của Đại giáo chủ, khiến căn phòng vốn dĩ đã hỗn độn này còn loạn hơn.

Tuy rằng tai hai người kia không hề nghe Đại giáo chủ ba hoa, bất quá đại chủ giáo vẫn tiếp tục nói một mình, tựa hồ một chút cũng không quan tâm người ta có nghe mình hay không.

"... Hài tử đáng yêu của ta, nhìn, để con bảo hộ ta khổ cực như thế, ta thay mặt thần linh ban cho con một lời chúc phúc..." Đại giáo chủ vẫn còn tiếp tục ba hoa, bất quá sau khi nói xong những lời này, ông ta bắt đầu dùng một loại ngôn ngữ không ai hiểu nổi ngâm một câu gì đó.

Diệp Từ bỗng nhiên cảm giác được toàn thân tràn đầy lực lượng, mẫn tiệp tăng vọt, sửng sốt một chút, lúc này mới phát hiện mục buff của mình có thêm một cái buff.
Chúc phúc của thần: Thần linh chúc phúc cho con dân trung thành của mình, mọi thuộc tính tăng 20%, duy trì liên tục 30 phút.

Thật không hổ là buff của Đại giáo chủ, hàng cao cấp a. Diệp Từ nhìn cái buff này không nhịn được nghĩ, nếu như ở thời điểm khai hoang phó bản có được cái thuộc tính này, kia có bao nhiêu nghịch thiên, đánh sẽ rất thuật lợi. Tối thiểu bọn họ bây giờ liền có thể thông quan Tòa Thành Phế Tích, không đến mức còn loanh quanh trước mặt boss số 4 như vậy giờ. Nếu không phải là MT thiếu điểm phòng ngự, nếu không phải là vú em thiếu điểm trị liệu, nếu không phải là DPS thiếu điểm sát thương, thực sự là hố cha a.

Bất quá bây giờ, có được hàng cao cấp thế này mà không thể đốn ngã Lưu Niên, Diệp Từ cảm giác mình cũng có thể về úp mặt vào tường được rồi.

Công kích của cô từng bước ép sát, không để cho Lưu Niên có bất kỳ cơ hội thở dốc nào, khiến cô toàn thân không một sơ hở, kỹ năng cũng được tính toán kín kẽ toàn bộ, khiến cho Lưu Niên đều có chút thở không nổi.

Chiến đấu ở sân nhà thật tốt, còn có đội cổ động viên cấp BUFF. Sau khi Lưu Niên nhìn Đại chủ giáo ngâm xướng một kỹ năng thật dài, tốc độ và các hạng mục công kích của Diệp từ bỗng dưng tăng mạnh, lập tức hiểu được Đại giáo chủ buff cái gì cho Diệp Từ, hơn nữa cái buff này tuyệt đôi là một cái buff nghịch thiên, bằng không, Diệp Từ làm sao trong nháy mắt trở nên quá mức lợi hại như vậy?

Chiến đấu sắp kết thúc.

Cho dù Lưu Niên không muốn thừa nhận, thế nhưng, hiện tại anh phải thầm tự thán với mình. Dược trên người anh đã dùng hết, hơn nữa, buff trên người anh cơ bản cũng đến lúc kết thúc, quan trọng nhất là, anh đã sắp hết tên.

Một thợ săn không có tiễnkhác gì chiến sĩ không có đao?

Không hề khác nhau. Tuy rằng rất không cam lòng, thế nhưng Lưu Niên hiện tại chỉ có thể liều mạng duy trì, thiên thời địa lợi nhân hoà, anh hiện tại không có lấy một điểm, chi hy vọng mình chết không quá chật vật.

Kỳ thực trong lòng Diệp Từ có chút sốt ruột, cái này tên Lưu Niên này rốt cuộc sâu đến đâu? Vì sao mình có cái buff nghịch thiên như vậy cũng không thể nhanh chóng đốn ngã anh ta? Anh ta tựa hồ vẫn còn một búng máu, mỗi khi Diệp Từ nghĩ lần này anh ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ, anh ta đều có thể xảo diệu né qua công kích của Diệp Từ, điều này bảo làm sao Diệp Từ không căm tức cho được.

Đột nhiên, Lưu Niên bỗng bật hẳn lên, giống như thoát khỏi lực hấp dẫn của trái đất mà vọt lên từ giữa đại sảnh, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai phóng về phía Diệp Từ một liên chiêu, Diệp Từ lập tức né tránh, bất quá, Lưu Niên nhảy rất cao, vị trí rất có lợi, dự đoán động tác của cô quá mức chuẩn xác, để cho cô chỉ có thể tránh được công kích đầu tiên, những công kích phía sau đều dùng toàn bộ thân thể đón lấy. Nếu không phải ở khoảnh khắc né tránh cô kịp uống một lọ hồng dược, chỉ sợ hiện tại đã treo.

Sau khi hứng chịu liên chiêu ban nãy Diệp Từ bay về phía cây cột phía Tây, lấy một lộ tuyến xảo diệu hình số 8 vòng quanh cây cột một vòng, cả người đột nhiên từ phía sau cây cột xuất kỳ bất ý bay ra, phóng một đại chiêu về phía Lưu Niên.

Mà để cho cô kinh ngạc là, lần này Lưu Niên tuyệt không né tránh, thậm chí còn không đánh trả, chỉ đứng tại chỗ, hướng về phía cô mỉm cười. Diệp Từ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ, chỉ sợ có bẫy, nghĩ như vậy, thân thể của cô cũng đã lao về hướng khác, lần này trực tiếp vọt tới phía sau Lưu Niên, nhanh chóng thả một mũi tên.

Bất quá khiến Diệp Từ càng thêm kỳ quái là, Lưu Niên vẫn đứng tại chỗ bất động, giống như, giống như lag. Bất quá, hiện ở thời đại này, loại trò chơi này cùng loại game online thời đó khác nhau nào có tình huống lag.

(Chỗ này rất $^$@**, thứ cho ta diễn giải theo ý mình…)

Diệp Từ đều còn chưa kịp suy nghĩ kỹ càng chuyện gì xảy ra, kỹ năng cuối cùng cô phóng lên người Lưu Niên biến thành bạo kích, tiếp theo liền thấy Lưu Niên thẳng tắp ngã xuống.

"Vinh dự giá trị +2 "

Trước mắt Diệp Từ nhảy ra một dòng chữ màu vàng, điều này đại biểu đối phương đã tử vong.

Cái gì? Tử vong?

Diệp Từ chỉ cảm thấy mình bị choáng. Không thể nào, Lưu Niên bị cô giết? Cô lăng lăng đứng tại chỗ, nhìn cỗ thi thể nằm trong đại sảnh kia, nửa ngày cũng chưa tỉnh hồn lại, nếu Lão Tứ không cọ mông đòi ăn, phỏng chừng trong đầu cô vẫn còn trống rỗng. Móc ra mấy khối thịt quay ném cho Lão Tứ, Diệp Từ bắt đầu chậm rãi đi về phía thi thể Lưu Niên.

Cư nhiên chết rồi? Cái này cũng quá hố cha rồi! Vừa rồi Lưu Niên căn bản là có cơ hội phản kích, thế nhưng anh ta không phản kích, đứng ở nơi đó, giống như cọc gỗ. Giống như anh ta cố tình đứng đó để mình chém giết vậy.

Lưu Niên sẽ là người mặc cho người khác làm thịt? Không, không thể nào. Nhớ lại vào lần tình huống giao thủ cùng Lưu Niên, người đàn ông này là dù cho còn dư lại một tia máu, còn lại một giây thời gian, cũng phải vùng lên nghịch chuyển một phen, thực sự không được sẽ phải kéo theo một kẻ chết cùng. Một người như vậy, làm sao sẽ thẳng tắp đứng ở chỗ này để mình giết?

Không không không, đây nhất định là đang nằm mơ.

Lúc này Diệp Từ đã tới bên cạnh thi thể của Lưu Niên. Theo thiết kế của Vận Mệnh, nếu như game thủ sau khi chết đi không chạy hồn, như vậy game thủ tử vong vẫn có thể giao tiếp với những game thủ khác, chỉ là chế độ hình ảnh sẽ chuyển sang đen trắng, miêu tả cho sự thê lương sau khi chết.

Thật giống như hiện tại Lưu Niên nhìn Công Tử U đứng ở trước mặt mình, khuôn mặt tái nhợt của cô tựa hồ càng trắng hơn, một đôi mắt màu hổ phách thoạt nhìn hơi mông lung, trang bị màu xanh trên người biến thành màu xám. Bất quá, khiến cho anh cảm thấy thú vị chính là biểu cảm trên mặt, giống như gặp quỷ, trợn tròn mắt nhìn thi thể của anh, làm cho anh có cảm giác giống như mình đang giả chết.

Bỗng nhiên, Lưu Niên nghĩ thua trận cũng tốt, chí ít có thể thấy nữ thợ săn lúc nào cũng mang khuôn mặt hàn băng vạn năm làm ra cái bộ dáng này, thực sự quá thú vị.

"Cô nhìn tôi như vậy, là sợ tôi sẽ xác chết vùng dậy sao?" Lưu Niên nhịn không được cười, bất quá, Diệp Từ không thể nhìn thấy nụ cười của thi thể, cô chỉ có thể nhìn thấy một khung đối thoại bay ra từ trên đầu Lưu Niên, bên trong có dòng chữ như vậy.

Diệp Từ lúc này mới nhận ra mình có chút ngạc nhiên quá độ, dù sao cũng chỉ là trò chơi, dù là ai, chỉ cần anh ta là game thủ, dù là cao thủ đỉnh cao, tử vong cũng là chuyện bình thường. Thế nhưng cô còn giơ chân, không chút khách khí dẫm lên ngực Lưu Niên, đạp vài cái, "Ngất?"

Đây đại khái là lần đầu tiên Diệp Từ thực sự nói chuyện cùng Lưu Niên.

Mà Lưu Niên nghe cô nói vậy, thật sự là nhịn không được cười đến lợi hại, chỉ tiếc, Diệp Từ không thấy được, không nghe được."Cô lẽ nào không có vinh dự giết địch?”

"Có. 2 điểm."

"Vậy là đúng rồi, có vinh sự giết địch, cô còn hỏi tôi có ngất hay không?" 

Diệp Từ nheo mắt, có vẻ thập phần khinh thường: "Tôi thấy giá này quá thấp, mới hỏi thôi."

"Có ý gì?"

"Tôi phí nhiều sức như vậy giết được anh lại chỉ được có 2 điểm, sức lực này, tôi hiện tại tiềm hành đi ra ngoài, chạy vào trong đám người Tây đại lục ném một bom, tôi phải được 500 điểm, thực sự không có lời." Nói xong chô lại chắt lưỡi, từ trên nhìn xuống thi thể Lưu Niên, gương mặt khó chịu: "Mạng của anh thật là rẻ."

Nếu thi thể có thể phát ra tiếng, như vậy, hiện tại Diệp Từ nhất định sẽ nghe thấy tiếng cười của Lưu Niên. Anh nghĩ cái nữ thợ săn Công Tử U này tựa hồ cũng không lạnh lùng như bên ngoài, cũng không khó giao tiếp như trên diễn đàn vẫn nói. Chí ít cuộc đối thoại với cô hiện tại cũng làm cho tâm tình Lưu Niên thoải mái không ít

Đương nhiên, nếu như Diệp Từ biết trong lòng Lưu Niên bây giờ nghĩ gì, phỏng chừng sẽ không chút khách khí rút roi tiên thi.