Truyện hay trong tuần:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Hai người cùng nhau ăn sáng,
Đô Đô vừa ăn vừa ngước nhìn anh, như muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên mở lời như thế nào.
“Có chuyện gì sao? Em muốn nói gì?” A Thuật hỏi.
Đô Đô nhìn anh: “Em cho rằng, anh sẽ không quay trở về nữa!”
Nhắc đến chuyện này, động tác ăn cơm của A thuật lập tức dừng lại, ngẩng đầu nhìn Đô Đô: “Cho nên đêm qua em liền ngủ quên ở phòng khách, cũng vì em vẫn luôn chờ anh?”
Đô Đô:
Cô có nói bản thân mình có ý này sao?
Chớp mắt, tiếp tục cúi đầu ăn: “Làm gì có, em chỉ có chút mệt mỏi, không cẩn thận nên ngủ thiếp đi mà thôi!”
“Thật sao?”
“Đúng vậy!” Đô Đô trả lời, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân đêm qua vì đợi anh mà ngủ thiếp đi đâu.
A Thuật cũng không tiếp tục truy cứu tiếp, chỉ nhìn cô mỉm cười: ‘Ăn sáng đi!”
Đô Đô lúc này cũng cúi đầu tiếp tục ăn sáng, nhưng vành môi không nhịn được nhếch lên…
Sau khi kết thúc bữa sáng, hai người cùng nhau đến cửa hàng.
Một đường này, Đô Đô đặc biệt vui vẻ, sau khi đến cửa hàng, An
An cùng một người phục vụ nam khác lập tức bước đến.
“Anh Thuật, người đàn ông hôm qua là ai vậy? Tìm anh có chuyện gì không?”
“Đúng vậy, nhìn dáng vẻ giống như người có tiền!”
A Thuật cũng chỉ mỉm cười rồi bắt tay vào làm việc, giống như không hề nghe thấy bọn họ đang nói gì.
“Anh Thuật, anh có biết hay không, hôm qua sau khi anh rời khỏi, chị Đô Đô cũng giống như
kẻ mất hồn, không nói một câu nào, dáng vẻ đặc biệt không vui!”
Nhắc đến Đô Đô, A Thuật lúc này mới có chút cảm xúc, quay đầu lại nhìn An An.
An An ngược lại mỉm cười, bước sang một bên.
A Thuật đứng im, nhìn theo bóng lưng bận rộn của Đô Đô, khóe môi chậm rãi nhếch lên.
Một ngày này ngoại trừ bận rộn chính là bận rộn.
Đến buổi chiều, khi vừa hết đợt
bận rộn này thì điện thoại của A Thuật liền vang lên.
Khi nhìn thấy số điện thoại gọi đến, sắc mặt A Thuật có chút thay đổi, mặc dù chỉ là thoáng qua nhưng Đô Đô vẫn phát hiện ra.
Sau đó, A Thuật cầm lấy điện thoại bước sang một bên.
“Alo…”
“Thật ngại quá, tôi…”
“Anh ấy đồng ý với ông!” lời này của A Thuật chỉ vừa kịp nói được
một nửa, thì điện điện thoại trong cứ không cánh mà bay, nhìn người phụ nữ trước mặt, cô ngược lại cầm lấy điện thoại của anh hi hi ha ha cười, sau đó liền ngắt máy.
“Em…”
“Em đồng ý với anh!” Đô Đô nói.
A Thuật sửng sốt, không nghĩ đến Đô Đô sẽ đồng ý.
Lúc này, Đô Đô lên tiếng: “Làm trợ lý cho một đại minh tinh, dù sao cũng có tiền đồ hơn kinh doanh cửa hàng, hơn nữa điều
quan trọng nhất chính là, nếu như sau này anh trở nên nổi tiếng, vậy thì cửa hàng của em không phải sẽ càng nổi tiếng hơn sao? Em có thể mở rộng, đến mức có thể mờ chuỗi cửa hàng!” Đô Đô mỉm cười nói.
Sau khi nghe suy nghĩ này của cô, A Thuật cũng mỉm cười, nhanh chân bước đến gần: “Em thật sự đồng ý sao?”