Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Hiện tại em bé đã không có chuyện gì, cậu đã yên tâm rồi đúng không?” Đô Đô mỉm cười nói, “Chỉ đáng tiếc, không biết là con trai hay con gái!”
“Bất kể đứa bé là con trai hay con gái, đều là con của mình, mình đều sẽ yêu chúng!” Hạ Tử Hy nói, bàn tay vỗ nhẹ lên bụng, dáng vẻ mẹ hiền dịu dàng.
“Mình biết, nhưng vẫn hi vọng có thể sớm biết một chút!” Đô Đô nói.
“Vậy thì chỉ cần chờ thêm ba tháng nữa là được!” Khả Khả cũng mỉm cười nói.
Chính vào lúc này, điện thoại Hạ Tử Hy liền vang lên, khi nhìn thấy là số điện thoại của Mục Cảnh Thiên, Khả Khả cùng Đô Đô liền tiến sát lại gần.
“Thật sự là ngọt ngào mà, chỉ vừa được một lát liền gọi điện thoại đến!”
Hạ Tử Hy nhìn hai người bọn họ: “Như thế nào? Hâm mộ không!”
“Đúng vậy, chính là hâm mộ đó!”
“Vậy cứ hâm mộ đi!” vừa nói, Hạ Từ Hy liền bấm nghe máy.
“Alo…”
“Em đang ở bên ngoài sao?”
“Em làm sao biết được?”
“Âm thanh rất ồn!”
Hạ Tử Hy thật sự cảm thấy, Mục Cảnh Thiên không làm nhân viên
quả thật đáng tiếc, chuyện này vậy mà vẫn có thể nghe ra được.
“Đúng vậy, đang ở bên ngoài!”
“Như thế nào lại ra ngoài? Cũng không bảo tài xế đến đón em!”
“Đô Đô với Khả Khả cùng em đến bệnh viện làm kiểm tra, muốn đi dạo phố cho nên liền gọi taxi!” Hạ Tử Hy nói.
Khả Khả cùng Đô Đô ở một bên quan sát Hạ Tử Hy, học theo cách cô nói chuyện, sau đó ờ bên ngoài âm thầm cười lén, khiến cho Hạ Tử Hy chỉ biết trợn mắt
nhìn các cô.
“Không phải đã nói ngày mai anh cùng em đi sao?”
“Đô Đô nói rằng, để một người đàn ông như anh đi cùng em, sợ rằng anh sẽ khó xử, cho nên cùng em đến bệnh viện!” Hạ Tử Hy nói, cố tình cũng như vô ý đem những lời Đô Đô nói trờ nên” tỉ mỉ” hơn.
“Cô ấy cùng em đi sao?”
“Còn có Khả Khả!”
Khi nghe nhắc đến tên của mình,
toàn thân Khả Khả căng thẳng, nhìn thẳng vào điện thoại, cô cùng vợ cùa Mục tổng đi khám thai, có lẽ không được tính là trốn việc đâu nhì?
Chắc là sẽ không trừ lương cô đúng không…
“ừ, em biết rồi!” dứt lời Hạ Tử Hy liền cúp điện thoại.
Lúc này, Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy: “Mục tổng không nói gì chị đúng không?”
“Anh ấy nói…” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ, Khả Khả cùng Đô Đô đều
nhìn về phía Hạ Tử Hy, đợi câu nói kế tiếp của cô.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Anh ấy nói, hai người cùng đi khám thai với em, vất vả rồi, cho nên muốn em mời mọi người ăn một bữa!”
Nhắc đến chuyện này, Khả Khả lúc này mới trở nên yên tâm hơn.
“Như vậy còn tạm được, xem như anh ta có lương tâm!” Đô Đô mỉm cười nói, sau đó xoay người nhìn Khả Khả: “Chị cùng vợ anh ta đi khám thai, anh ta không phát tiền thưởng cho chị đã không tệ rồi, làm sao có thể trừ
lương chị được, cho nên chị cứ yên tâm đi!”
“Hiện tại thật sự yên tâm rồi!”
Vừa nói, ba người bọn họ liền vui vẻ cùng nhau đi ăn trưa.
Bữa trưa này, ba người đến nhà hàng dùng bữa.
Đô Đô cũng vô cùng không khách sáo, chọn món mắc nhất, sau khi gọi một bàn thức ăn, Khả Khả cùng Hạ Tử Hy nhìn đến ngây người.
“Dương Đô Đô, mình cảnh cáo
cậu, nếu như ăn không hết, thì cậu phải gói hết mang về đó”
“Cậu cứ yên tâm, mình chính là có ý này, Mục Cảnh Thiên hại mình tức giận lâu đến như vậy, mình còn không thể ăn của anh ta một bữa cho hả giận hay sao!”
Hạ Tử Hy:
Khả Khả cũng bất lực mỉm cười, khi vừa bắt đầu ăn, ba người bọn họ vừa ăn vừa nói chuyện, lúc này Khả Khả như đột nhiên nhớ đến một chuyện gì đó, Đúng rồi Đô Đô, lần trước gặp em cùng một người thanh niên, anh ta là
bạn trai của em?”