Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Được thôi, vậy thì mình nhẫn nhịn một chút!” Đô Đô tiếp tục ăn.
Có điều hiện tại cô giống như đã đột nhiên hiểu rõ, Hạ Tử Hy tại sao lại đồng ý kết hôn cùng Mục Cảnh Thiên.
Một người cao cao tại thượng, không tầm thường như anh, những chuyện như vậy hoàn toàn có thể tìm một người bảo mẫu đến làm, nhưng anh lại tình nguyện làm vì Hạ Tử Hy, có lẽ, mỗi một người trong tình yêu đều sẽ học cách thỏa hiệp cùng
nhường bước, những chuyện này không phải những điều mà người khác có thể lý giải được.
Nghĩ đến đây, Đô Đô cũng đã yên tâm hơn rất nhiều,
Thật ra chỉ cần Hạ Tử Hy hạnh phúc, vậy là đủ.
“Đúng rồi, cậu gần đây cùng A Thuật như thế nào rồi?” Hạ Tử Hy đột nhiên hỏi.
Nhắc đến chuyện này, Đô Đô đang uống sữa bò suýt mắc nghẹn lại: “Cái gì gì gọi là như thế nào? Cậu đang nói gì vậy
chứ?”
“Thật sự không biết hay giả vờ không biết?”
“Tất nhiên thật sự không biết rồi!”
“Đô Đô, mình nói cho cậu biết, mặc dù A Thuật đã từng có sai lầm, nhưng mà anh ấy vẫn là một người đàn ông tốt, xứng đáng nắm bắt, cậu tốt nhất nên biết cách nắm giữ, nếu không đợi đến khi mất đi rồi, hối hận không kịp!” Hạ Tử Hy nhìn cô nói.
Đô Đô trừng mắt nhìn cô: “Cậu từ khi nào đã trở nên nhiều chuyện
như vậy?”
“Nếu nói hối hận thì phải là anh ta mới đúng, mình là một người con gái ưu tú như vậy, còn sợ không tìm được bạn trai sao?” Đô Đô nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười, tính cách miệng cứng lòng mềm này của Đô Đô không phải cô không biết, nhưng dù cho như vậy cô tin rằng Đô Đô sẽ tự hiểu rõ.
“Đúng đúng đúng!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Đô Đô cũng mỉm cười nhìn cô,
sau đó nhớ đến một chuyện: “Đúng rồi, hôn lễ của cậu dự tính tổ chức ở đâu?”
Hạ Tử Hy nhìn sang Đô Đô, ngơ ngác lắc đầu: .không biết!”
“Khách sạn thì sao?” Đô Đô trực tiếp hỏi
“…không biết!”
“Cậu biết được gì?” Đô Đô hỏi. “Ngày kết hôn!”
Đô Đô: “…xin hỏi đây thật sự là hôn lễ của cậu sao?” như thế nào
hỏi đến đều trả lời không biết.
Đô Đô: “…xin hỏi đây thật sự là hôn lễ của cậu sao?” như thế nào hỏi đến đều trả lời không biết.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Cũng vì không có gì cần mình lo lắng bận tâm!”
Nhìn nụ cười của cô, Đô Đô híp mắt nhìn: “Hạ Tử Hy, cậu đây là đang khoe khoang hạnh phúc sao?”
“Cậu cảm thấy như thế nào?” “Mình cảm thấy đúng vậy!”
“Vậy thì chính là như vậy…” vừa
nói, Hạ Tử Hy liền bật cười, dẫn đến Đô Đô trừng mắt nhìn cô.
Hai người sau khi ăn sáng xong, Đô Đô liền đẩy Hạ Tử Hy về phía ghế sofa, còn bản thân thì dọn dẹp chén bát.
“Hừ, mình đây chính là đến làm khổ công cho cậu!”
“Cậu cử yên tâm, đợi đến khi cậu mang thai, mình cũng sẽ đi làm khổ công cho cậu!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
“Được, lời này mình đã nhớ kĩ, đến lúc đó nếu cậu không đi, vậy
thì mình sẽ đến nhà cậu, ăn của cậu, ở của cậu!”
“Hoan nghênh!”