Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Được rồi, không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, cũng đã khuya rồi, sớm nghỉ ngơi thôi!”
“Được!” Hứa Vy Nhân gật đầu, sau khi thoa chút kem dưỡng cũng bước lên giường, vừa nằm xuống bà đột nhiên nhớ đến một chuyện, “Đúng rồi Hạ Thiên, Tiểu Hy kết hôn, ông có dự tính gì hay không?”
Hạ Thiên nằm xuống, nhớ đến vấn đề này, ông quả thật nghiêm túc suy nghĩ một lát: “Bà cảm thấy như thế nào?”
“ông nói xem, Tiểu Hy hiện tại đang có hơn 20% cổ phần của Mục gia, chính là cổ đông lớn nhất của Vân Duệ, đến mức số cổ phần trong tay còn nhiều hơn cả Mục Cảnh Thiên!” Hứa Vy Nhân nói.
Hạ Thiên ngây người, đối với chuyện này, ông cũng chỉ nghe người khác nói cũng chưa từng hỏi qua Hạ Tử Hy.
“Xem ra, Mục gia đối với Tiểu Hy vẫn rất có lòng!”
Hứa Vy Nhân gật đầu: “Mặc dù Tiểu Hy không phải con gái ruột của chúng ta, nhưng nếu như gả cho Mục Cảnh Thiên, chúng ta cũng không thể ủy khuất con bé!”
“Nếu như chuyển cho Tiểu Hy 20% cổ phần của Hạ thị, bà cảm thấy như thế nào?” Hạ Thiên hỏi.
Hứa Vy Nhân thoáng do dự, sau đó gật đầu: “Được, có thể!”
“Bà không lo lắng con bé một ngày nào đó sau khi biết được sự thật sẽ mang theo 20% cổ phần rời đi sao?” Hạ Thiên đột nhiên bật cười nói.
Hứa Vy Nhân cũng mỉm cười trả lời: “Theo như những gì ông nói, Tiểu Hy cũng không phải là người không có lương tâm; huống hồ Mục gia gia sản đồ sộ, nếu thật sự muốn rời khỏi chúng ta không phải là chuyện dễ dàng sao?”
“Huống hồ, cũng chỉ là 20% cổ
phần mà thôi, nếu như Tiểu Hy thật sự là loại người đó, vậy thì điều quan trọng nhất chính là tình cảm hơn hai mươi năm chúng ta dành cho con bé, cho nên tôi không lo lắng!”
Nghe những lời này của Hứa Vy Nhân, Hạ Thiên mỉm cười, vươn tay ôm chặt lấy bà: “Vy Nhân, bà quả thật chính là người phụ nữ tốt nhất trên thế gian này!”
“Như thế nào trở thành tốt nhất rồi?”
“Có thể làm được đến mức này, quả thật không phải người phụ
nữ nào cũng có thể làm được!”
“Tôi từ đầu đến cuối đều cảm thấy Tiểu Hy chính là món quà ông trời ban tặng cho chúng ta!” Hứa Vy Nhân nói.
Hạ Thiên mỉm cười, ôm chặt lấy bà vỗ nhẹ.
Trong phòng một mảng yên tĩnh.
Còn phía bên ngoài phòng ngủ, một trái tim không ngừng xao động.
An Nhược Mạn đứng bên ngoài, hàng mi dài khẽ chớp, sau khi cô
nghe thấy những chuyện này chỉ cảm thấy vô cùng chấn động,
Hạ Tử Hy không phải con gái ruột của bọn họ.
Không biết vì lý do gì, sau khi nghe được tin tức này, không cách nào bình phục được tâm trạng, cuối cùng khôi phục tinh thần nhanh chóng quay về phòng mình. Trong đầu vẫn không hết hoảng loạn.
Cô cũng không biết bản thân tại sao lại nghe thấy tin tức này, nhưng trong lòng cứ có cảm giác không yên.
Không ngừng đi qua đi lại trong phòng ngủ, nhưng cuối cùng cô đành nỗ lực thuyết phục bản thân.
Nhưng dù như thế nào thì quan hệ của bọn họ cũng vô cùng tốt đẹp, có phải con gái ruột hay không thì cũng như thế nào?
Chuyện này cũng không liên quan đến cô!
Suy nghĩ như vậy, cô mới nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Nhưng nếu như đã biết được “bí mật” này, trong lòng khó tránh sẽ
có trách nhiệm, điều này thật sự không phải là giả, An Nhược Mạn hiện tại có vài phần đồng tình với Hạ Tử Hy.
Nằm trên giường không ngừng lăn lộn, như thế nào cũng không cách nào chìm vào giấc ngủ.
Cho đến tận khi Hạ Tử Dục quay trở về phòng ngủ, cô lúc này ngửi được mùi rượu nồng nặc, vừa rồi không bữa cơm, anh không hề uống quá nhiều, cũng chỉ uống một ít, hiện tại như thế nào lại uống say nồng nặc mùi rượu đến như vậy.
Nhíu chặt chân mày, An Nhược Mạn liền ngồi dậy.
“Anh uống rượu sao?”
Nhận ra An Nhược Mạn vẫn chưa ngủ, Hạ Tử Dục ngược lại có chút kinh ngạc: “ừ, em như thế nào vẫn chưa nghỉ ngơi!”
“Em đang chờ anh!”