*Chương có nội dung hình ảnh
Nghe thấy giọng nói của dì Lý,
Hạ Tử Hy liền ngẩng đầu mỉm cười: “Cháu cũng không phải vì làm việc, chỉ là muốn nghỉ ngơi một chút, không mệt chút nào, cho nên dì cứ yên tâm!”
Nhìn thấy nụ cười của Hạ Tử Hy, dì Lý cũng yên tâm không ít: “Hạ tiểu thư, sắc mặt cô cũng trở nên tốt hơn rất nhiều, có lẽ đứa bé cũng đã trờ nên ổn định hơn rất nhiều rồi!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy liền đứng dậy: “Có thể nhận ra được sao?”
“Đứa trẻ trong bụng dính liền với trái tim của người mẹ, cho nên tâm trạng cô tốt hay xấu, ăn uống ngon hay không, đều sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến đứa trẻ!” dì Lý nói.
Hạ Tử Hy nghe thấy liền gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ giữ tâm trạng vui vẻ!”
“Vậy được, vậy tôi vào làm cơm đây!”
“Được!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Sau khi dì Lý bước vào bên trong, Hạ Tử Hy lại tiếp tục tưới
cây, cảm giác có chút mệt, lúc này mới đứng dậy bước đến bên chiếc xích đu nghỉ ngơi.
Quan sát bốn bề, không biết tại sao lại đặc biệt ưa thích nơi này.
Chỉ cần nhìn ngắm liền cảm thấy tâm trạng trờ nên chuyển biến tốt không ít.
Cô nghĩ rằng người con gái trước đây thích nơi này nhất định là một người thích yên tĩnh.
Không gian như thế này, cảm giác có chút không tranh với cuộc sống.
Nghĩ đến đây, khóe môi cô liền nhếch lên một nụ cười nhạt.
Tâm trạng cũng trở nên tốt hơn rất nhiều.
Những ngày tháng không có Mục Cảnh Thiên, mất đi rất nhiều thú vui, nhưng càng có nhiều hơn sự yên tĩnh, khiến cho cô càng có nhiều thời gian suy ngẫm.
Đứng dậy, bước về phía phòng ngủ.
Vốn dĩ chỉ muốn tắm rửa thay một bộ quần áo mới, nhưng lại cỏ chút buồn chán, vốn dĩ muốn tìm
thứ gì đó xem thử, lúc này bước ra khỏi phòng ngủ liền nhìn thấy một căn phòng khác, có lẽ chính là phòng sách gì đó, Hạ Tử Hy liền bước đến muốn tìm một cuốn sách để xem thử.
Sau khi đẩy cửa bước vào, quả nhiên chính là một gian phòng sách.
Căn phòng hướng nắng, rèm cửa màu trắng, còn có một bàn máy tính, còn có một chiếc máy tính.
Trong phòng sách mọi thứ đều được bày biện đầy đủ.
Có thể nhận ra, dù cho người con gái đó không có ở đây nhưng Vinh Cẩm vẫn vô cùng dụng tâm trang trí.
Hạ Tử Hy bước vào bên trong, quan sát bốn phía, mỗi một góc trong gian phòng nhìn như bố trí một cách tùy ý, nhưng tất cả đều được tỉ mỉ thiết kế.
Hạ Tử Hy vừa muốn tìm một quyển sách để xem thử, lúc này trên giá sách có một khung hình thu hút tầm nhìn của cô.
Hạ Tử Hy vừa muốn tìm một quyển sách để xem thử, lúc này trên giá sách có một khung hình thu hút tầm nhìn của cô. Quan sát khung hình, chân mày từ từ nhíu chặt, sau đó cô chậm rãi cầm lấy khung hình từ trên giá sách xuống.
Điều khiến cô kinh ngạc chính là người trên bức ảnh vô cùng giống cô.
Nếu như không phải nhìn thấy dấu vết xưa cũ trên tấm ảnh, Hạ Tử Hy nhất định sẽ cho rằng, đây là tấm hình ai đó chụp lén cô trong một thời điểm nào đó.
Nơi này là nơi Vinh cẩm gìn giữ cho người con gái mình yêu, không lẽ người trong khung hình chính người mà Vinh cầm yêu thương… Tiêu Nhạc?
Nhưng mà tại sao lạl lớn lên giống cô như vậy?
Đứng im lặng nhìn ngắm khung hình, Hạ Tử Hy cũng không biết bản thân đang suy nghĩ điều gì, đầu óc hỗn loạn, giống như một giấc mơ.
Tại đây có hình ảnh