Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Lúc này, Mục lão thái thái nhìn cô: “Tiểu Hy, cháu đã đến rồi sao? Mau đến bên cạnh bà nội nào!”
Hạ Tử Hy mỉm cười bước qua, ngồi xuống bên cạnh Mục lão thái thái.
“Cháu những ngày gần đây bận rộn chuyện gì vậy, cũng không thấy cháu về nhà ăn cơm, một
chút cũng không nhớ đến bà lão này!” trong giọng nói Mục lão thái thái có vài phần oán hận.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Làm gì có, cháu từ trước đến giờ vẫn luôn nhớ đến bà!”
“Nếu nhớ đến bà, vậy thì thường xuyên đến thăm bà, có phải Cảnh Thiên sắp xếp khối lượng lớn công việc cho cháu hay không? Nếu đúng là như vậy, cứ nói với bà nội, bà sẽ dạy dỗ nó!”
“Được!” Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu.
Lúc này, Ngưng Tích ờ một bên lên tiếng: “Đúng vậy đó Hạ tiểu thư, những ngày gần đây đều không thấy cô đến đây, có phải vì tôi ở đây nên cô không tiện hay không?”
Nhắc đến chuyện này, tất cả mọi người đều ngây người.
Lời này của Ngưng Tích rốt cuộc là lời vô ý, hay là muốn đưa Hạ Tử Hy vào chỗ bất nghĩa đây.
“Làm sao có thể, không liên quan đến cô, chỉ là gần đây Cảnh Thiên xảy ra chuyện, tôi không nghỉ ngơi tốt, cho nên những
ngày gần đây vẫn luôn ở nhà nghỉ ngơi, cô cũng đứng suy nghĩ quá nhiều!”
Ngưng Tích lúc này mới gật đầu: “Vậy thì tốt!”
Chính vào lúc này, dì Lý liền bước đến: “Mục lão thái thái, có thể dùng cơm rồi!”
Lúc này, Mục lão thái thái liền đứng lên: “Được, dùng cơm thôi!”
Sau đó, tất cả mọi người liền bước về bàn ăn.
Người một nhà cùng nhau ngồi
xuống, vừa ăn uống vừa trò chuyện.
“Đúng rồi, Ngưng Tích, nghe nói hai ngày sau là sinh nhật của cháu, đã nghĩ muốn tổ chức như thế nào hay chưa?” Mục lão thái thái hỏi.
Nhắc đến chuyện này, Ngưng Tích mỉm cười: “vẫn chưa nghĩ ra!”
“Cháu muốn như thế nào?”
“Cháu cũng không biết nữa, trước đây đều là do daddy của cháu giúp đỡ tổ chức!”
“Nếu đã như vậy, vậy thì chúng ta càng không thể sơ suất, Cành Thiên, chuyện này giao cho cháu phụ trách!”
“Cháu biết rồi!” Mục Cảnh Thiên trả lời một tiếng.
Lúc này, Ngưng Tích ngẩng đầu, nhìn Mục Cảnh Thiên mỉm cười.
Hạ Tử Hy nhìn sang, sau đó xem như không nhìn thấy, tiếp tục cúi đầu dùng bữa.
Chính vào lúc này, đôi đũa của Mục Cảnh Thiên xuất hiện trước mặt cô, Hạ Tử Hy ngước mặt
nhìn thấy anh cũng đang nhìn cô: “Em gần đây ốm đi rất nhiều, nên ăn nhiều một chút!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Được!”
Ngưng Tích ngồi một bên nhìn, sau đó cũng nói chuyện với Hạ Tử Hy: “Đúng vậy đó, chị Tử Hy nên ăn nhiều một chút, chị gần đây nhìn ốm đi rất nhiều!”
Hạ Tử Hy:
Hạ Tử Hy ngước nhìn Ngưng Tích đang ngồi trước mặt, Ngưng Tích cũng mỉm cười nhìn cô, chớp đôi mắt lấp lánh nước: “Tôi
có thể gọi cô như vậy hay không?”
Cô có thể nói không thể sao? Chỉ đành gật đầu, mỉm cười: “Tất nhiên có thể rồi!”
“Đúng vậy, đều là người một nhà, không cần khách sáo như vậy!” Mục phu nhân nói: “Ngưng Tích, cháu cũng không cần xem mình như người ngoài, ăn nhiều một chút!” vừa nói, liền gắp cho Ngưng Tích chút thức ăn.
“Được, cháu biết rồi!” Ngưng Tích mỉm cười, dáng vẻ ngoan ngoãn, đặc biệt khiến người khác
yêu thích.
Hạ Tử Hy im lặng dùng bữa, không nói thêm bất kỳ điều gi, cũng không biết có phải vì nguyên nhân mang thai hay không, cô không có chút khẩu vị nào, ăn uống cũng không quá nhiều.
Sau khi dùng bữa thì trời cũng đã khuya rồi.
Hạ Tử Hy muốn quay trở về, nhưng Mục lão thái thái liền yêu cầu hai người bọn họ nên nghỉ ngơi ở đây đêm nay, Hạ Tử Hy cũng không tiện từ chối, liền ở lại.
Mục Trăn liền gọi Hạ Tử Hy đến phòng sách.
“Bác tìm cháu có chuyện gì sao?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Trăn hỏi.
“Ngồi xuống đi!” Mục Trăn lên tiếng.
Hạ Tử Hy gật đầu, ngồi xuống đối diện với ông.
“Bác nhìn thấy sắc mặt cháu gần đây không được tốt, có phải sức khỏe không được thoải mái hay không?”
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Không sao,
chỉ là gần đây có chút mệt mỏi mà thôi!”
“Bất kể như thế nào cũng phải chú ý sức khỏe!”
“Được, cháu đã biết rối!” Hạ Từ Hy gật đầu.