Đọc truyện hay
được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Nghe những lời này của Vinh Cẩm, Hạ Tử Hy sững người.
Ngẩng đầu nhìn ông: “ông nói cái gì?”
“Đây là những gì bác sỹ vừa nói,
mệt mỏi quá độ, thai nhi không ổn định, cho nên cần phải nghỉ ngơi thường xuyên!” Vinh cẩm khi nói những lời này, làm gì có chỗ nào giống với một đại ca xã hội đen, làm gì có chỗ nào giống với ông chù một tập đoàn lớn, giọng điệu ấm áp, khiến người khác không nhịn được cảm thấy kinh ngạc.
A Hoa từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Vinh cẩm, mặc dù ông bình thường đối xử với anh em không tệ, nhưng cũng chưa từng dịu dàng hỏi han như bây giờ.
Hạ Tử Hy cũng không cảm thấy gì, nhìn ông, có chút khó tin nói: “Ồng nói tôi mang thai rồi sao?”
“Không phải là tôi nói, là bác sỹ nói, không lẽ bản thân cô không biết hay sao?” Vinh cầm hỏi ngược lại.
Hạ Tử Hy không ngừng chớp mắt, lúc này mới nhận ra, cô cũng đã rất lâu rồi không đến kỳ kinh nguyệt.
Thời gian gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, cô sớm đã đem chuyện này quên đi mất.
Không nghĩ đến cô vậy mà lại có thai.
Bàn tay từ từ di chuyển lên phần bụng của mình, mặc dù nơi này vẫn còn rất bằng phẳng, không nhìn ra chút vết tích nào, nhưng giống như cô đã có thể cảm nhận được một sinh mệnh bé nhỏ đang tồn tại bên trong.
Trong tim nảy sinh một cảm giác đặc biệt vui mừng.
Nhìn biểu cảm của Hạ Tử Hy, xem ra cô thật sự không biết.
Vinh Cẩm lên tiếng: “Đã được hai
tuần hơn rồi, cho nên cô nên chú ý nghỉ ngơi, giữ vững tâm trạng vui vè!”
Hạ Tử Hy gật đầu: Tôi biết rồi, cảm ơn ông Vinh tiên sinh!”
Vinh Cẩm mỉm cười: “Không có chuyện gỉ là tốt!”
“Vinh tiên sinh…” lúc này, Hạ Tử Hy liền nhìn ông.
“Có chuyện gì sao?”
“Chuyện này có thể xin ông đừng nói với người khác hay không?” Hạ Tử Hy hỏi.
Vinh Cẩm ngây người: “Ý của cô chính là…?”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Không có ý chỉ ai cả, tôi chỉ là muốn qua khoảng thời gian này mới nói cho mọi người biết!”
Vinh Cẩm nhìn Hạ Tử Hy, chuyện của Mục Cảnh Thiên, ông cũng đã nghe nói qua, nếu như Hạ Tử Hy đã nói như vậy, vậy thì ông cũng không có gì để nói thêm, gật đầu đồng ý: “Tất nhiên, đây là việc cá nhân của cô, tôi cũng không phải là người nhiều chuyện!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, đối với Vinh Cẩm chỉ cảm thấy cảm kích từ tận đáy lòng: “Cảm ơn!”
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot,
góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!