Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Sau khi dùng bữa, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên ngồi chung
một chiếc xe xuất phát đến công ty, Ngưng Tích cũng muốn đi cùng, nhưng trước đó đã bị Mục Cảnh Thiên gạt bỏ, cô cũng không còn cách nào tiếp tục kiên quyết.
Nhìn hai người bọn họ đã rời khỏi, đơn giản muốn làm chút chuyện gì đó.
Chiếc xe nhanh chóng dừng trước cổng công ty.
Khi bọn họ đến nơi, A Kiệt sớm đã đứng đợi dưới lầu.
Công ty vừa mới ồn ào tin tức đề cử tồng giám đốc mới, Mục Cảnh Thiên liền quay trở về, tin tức này không thể không khiến người khác cảm thấy kinh ngạc, thật sự giống như những gì Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy vừa bước xuống xe, A Kiệt lập tức bước đến: “Tổng giám đốc, Hạ tiểu thư, tất cả mọi người đều đang đợi bên trong!”
Mục Cảnh Thiên nhếch môi cười, chỉnh lại ống tay áo, trực tiếp bước vào bên trong.
Bước đi tráng kiện, thân thể thẳng đứng, tất cả nhân viên đứng hai bên, nhìn thấy Mục Cảnh Thiên trở về liền đồng loạt hô lên một tiếng: “Mục tổng!”
Hạ Tử Hy bước sát bên cạnh, cùng anh bước vào.
Mục Cảnh Thiên bước vào bên trong sảnh công ty, tất cả nhân viên đều tập trung lại xung quanh anh: “Cảm ơn tất cả mọi người trong những ngày tôi không có ở đây, đã bảo vệ công ty, mọi người yên tâm, tôi nhất định sẽ thường phạt phân minh!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng.
Lúc này có người lên tiếng: “Hoan nghênh Mục tổng bình an quay về!”
Bốn phía không ngừng vang lên tiếng vỗ tay.
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, nụ cười lộ ra nét thần bí, khó đoán, quay đầu lại nhìn A Kiệt: “Triệu tập tất cả ủy viên hội đồng quản trị nữa tiếng sau đến phòng họp, đến trễ hoặc không đến, tự động xem như rút lui khỏi cổ phần Vân Duệ!”
“Tôi đã biết!”
Sau khi dứt lời, Mục Cảnh Thiên liền bước về phía thang máy.
Chính vào giây phút này, sợ rằng cũng không có ai dám bước lên chung, ngoại trừ Hạ Tử Hy.
Trong thang máy, Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên: “Xem ra không cần em báo cáo chi tiết, anh cũng đã biết rõ mọi chuyện!”
Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Anh có thể nhẫn nhịn bọn họ nhiều chuyện, kể cả việc chia lợi nhuận, nhưng không có nghĩa anh có thể chấp nhận bọn họ dòm ngó thứ đồ
thuộc vế mình!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, đây mới chính là Mục Cảnh Thiên.
“Đúng rời, trong tay em vẫn còn 10% cồ phần, anh có muốn…”
“Không cần đâu, ba sẽ không đòi lại, nếu như ông ấy đã dám chuyển nhượng cho em, không chỉ vì muốn em giúp anh giữ công ty, mà còn là vì tin tưởng em!”
“Nhưng…”
Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Hạ
tổng, cồ phần trong tay em hiện tại còn nhiều hơn so với anh, em mới là tổng giám đốc danh xứng với thực của Vân Duệ, xem ra, anh sau này phải ăn cơm mềm, dựa vào em nuôi sống rồi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Vậy thì anh nhớ lấy lòng em!”
“Tùy em sai khiến!”
Chính vào lúc hai người đang trò chuyện vui vè, thì cửa thang máy liền vang lên một tiếng sau đó mờ ra, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên liền bước ra ngoài.
Hai mươi phút sau, mười chín cổ đông đều tập trung đầy đủ, bao gồm ủy viên Quý.
Mục Cảnh Thiên ngồi lên vị trí chủ vị, bàn tay nhè nhẹ gõ lên mép bàn, vô cùng có tiết tấu, Hạ Tử Hy ngồi vào vị trí đầu tiên bên trái anh, không khí căng thẳng nhưng lại khiến người khác vô cùng chờ đợi phút giây thứ ba mươi.
A Kiệt đứng phía sau Mục Cảnh Thiên, đồng hồ trên tường từng giây từng phút trôi qua.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!