Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Mục Cảnh Thiên cũng không hề có ý buông cô ra, khi cô xoay người lại, liền tiếp tục hôn lên môi cô.
Hạ Tử Hy cũng không hề phản kháng, hơn nữa ôm chặt lấy Mục Cảnh Thiên, đáp lại nụ hôn của anh.
Cảm nhận được sự chủ động của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên thoáng rung động, động tác cũng trở nên vội vã, ôm lấy Hạ Tử Hy bước về phía chiếc giường.
“Tiểu Hy, Tiểu Hy…” anh không ngừng gọi tên cô, hôn lấy cô, giống như chỉ có như vậy, mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của cô.
Hạ Tử Hy cũng ôm chặt lấy Mục
Cảnh Thiên, cảm nhận được sự nhiệt tình của anh, sức lực cùng sự hiện diện của anh.
Trải qua sự việc lần này, Hạ Tử Hy lúc này mới biết rõ, ý nghĩa của Mục Cảnh Thiên đối với cô mà nói là điều gì, cho nên cô cũng không muốn giữ lại bất kỳ điều gì, cũng không muốn quá rụt rè, chỉ muốn anh ấy biết rằng nỗi nhớ nhung của cô những ngày gần đây.
Lật người, ngược lại ôm lấy Mục Cảnh Thiên, giành lấy quyền chủ động hôn lấy anh.
Mục Cảnh Thiên thoáng ngây người, trong lòng không ngừng rung động, nhìn ngắm khuôn mặt của Hạ Tử Hy, biểu cảm của cô, trong lòng nhói đau, sau đó cũng để mặc cô tuỳ ý.
Khi tình nồng cháy, gió xuân vô hạn…
Sau khi trải qua sự việc lần này, bọn họ giống như càng thêm khẳng định về đối phương.
Sau khi xong việc, hai người quấn quýt ôm lấy nhau, cảm nhận hơi ấm sau cơn hoan ái.
Hạ Tử Hy dựa vào người anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ không ngừng truyền đến.
Giống như tất cả mọi thứ đều không cần nói rõ, cô chỉ cần xác định được, anh vào giây phút này thật sự tồn tại.
Mục Cảnh Thiên cũng vô cùng thỏa mãn, nhìn ngắm Hạ Tử Hy: “Hạ tiểu thư, nếu như sau này em cũng cỏ thể chủ động như hôm nay thì tốt biết mấy!”
Khi nghe câu nói này của anh, Hạ Tử Hy liền hung hăng trừng mắt nhìn.
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, sau đó kéo cô vào ngực, mạnh mẽ ôm chặt vào người.
Lúc này, Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ đến một chuyện, tóm chặt lấy cánh tay Mục Cảnh Thiên, chính là muốn nhìn chiếc đồng hồ trên tay, sau đó ngước đầu nhìn anh: “Không phải nói món đồ này dù ở bất cứ đâu cũng có thể nhận được tin tức sao? Tại sao lại không có chứ?”
Nhìn chiếc đồng hồ trên tay, Mục Cảnh Thiên lên tiếng: “Thời điểm đó, máy bay cấp tốc hạ cánh, mặc dù có thể an toàn đáp xuống, nhưng vẫn có không ít người bị thường, chính là vào lúc cứu người, khiến đồng hồ bị hư!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy liền vươn tay ôm chặt lấy Mục Cảnh Thiên: “Em nghe nói case dự án của anh ờ Singapore xảy ra chút sự cố, muốn đi tìm anh, nhưng không nghĩ đến máy bay lại xảy ra chuyện, lúc đó còn ngốc nghếch cho rằng anh vẫn còn ở lại Singapore, cho đến khi A Kiệt quay trở về, em mới biết
được sự thật!”
Nói đến đây, Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, hôn nhẹ lên vầng trán của Hạ Tử Hy: “Những việc em làm, anh đều đã nghe người khác nói, Tiểu Hy, cảm ơn em!”
“Cảm ơn cái gì?”
“Cảm ơn em trong thời gian anh xảy ra chuyện, đã chăm sóc cho bà nội, cho che dấu bọn họ, cảm ơn em đã bảo vệ công ty vì anh!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy nhếch môi nhìn anh: “Mục tiên sinh, anh từ khi nào âm
thầm chuyển 15% cổ phần cho em?”
“Hừ, vào ngày cầu hôn em!”
“Vậy tại sao em lại không biết?”
“Em hiện tại không phải đã biết rồi sao?”
“Anh nên trực tiếp chuyển cho em 20% cổ phần, như vậy sự việc giữa uỷ viên Lý cũng sẽ không khó giải quyết như vậy!”
Mục Cảnh Thiên nhếch môi: “Vậy cổ phần trong tay em hiện tại không phải nhiều hơn so với anh
hay sao? Hạ tồng giám đốc?” Mục Cảnh Thiên cười nói.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!