Đọc truyện hay tại лhayhȯ
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Lúc này dưới lầu, Đô Đô cùng A Thuật vừa rời đi, liền có một chiếc xe chậm rãi dừng lại bên dưới.
Tắt máy xe, dừng tại một vị trí, ngước mắt nhìn lên trên lầu, ánh
mắt mang chút áy náy cùng đau lòng.
Thật ra, anh muốn bước lên an ủi cô, nhưng anh không thể…
Đoạn thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, mối quan hệ kì lạ giữa hai người bọn họ, cảm giác kì lạ ấy, anh tin tưởng rằng cô ấy không thể không cảm nhận được.
Cho nên anh không thể!
Anh không thể để bản thân tiến đến quá gần, còn cô ấy ngược lại đi quá xa.
Nhưng mà hiện tại…
Ánh mắt nhìn lên trên lầu, mang theo vài phần mong ngóng, cũng có vài phần đau lòng.
Ngã người dựa vào trên ghế, cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, cho đến khi đồng hồ của anh vang lên.
Nhìn số điện thoại hiển thị, là số điện thoại của An Nhược Mạn,
Hạ Tử Dục chỉ liếc mắt nhìn, không hề có ý muốn nghe máy, ánh mắt vẫn không rời khỏi căn chung cư phía trước.
Thâm tình cùng hy vọng.
Mặc dù không thể an ủi em, nhưng vào thời điểm em đau khổ, anh cũng sẽ đang lo lắng cho em.
Ngày hôm sau, Hạ Tử Hy liền bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Giật mình bừng tỉnh trong giấc mơ, cô đưa mắt nhìn điện thoại, vốn dĩ còn cho rằng do Mục Cảnh Thiên gọi đến, nhưng lại không ngờ rằng chính là A Kiệt.
Cũng không có quá nhiều thời gian suy nghĩ, liền trực tiếp ấn phím nghe máy.
“Alo, A Kiệt…” giọng nói rõ ràng có chút khàn đặc.
“Hạ tiểu thư, có thông tin rồi, có tin tức về Mục tổng rồi!” A Kiệt trong điện thoại kích động hét lên.
Nghe đến đây, giống như có một thứ gì đó hung hăng gõ mạnh vào trái tim cô.
“Cậu nói gì?” Cô lúc này có chút sợ hãi bản thân mình đã nghe
nhầm.
“Máy bay được yêu cầu hạ cánh khẩn cấp, hiện tại đã truy tìm ra được tin tức, Mục tổng sẽ đáp chuyến bay chiều nay trờ về thành phố A!” giọng A Kiệt vang lên trong điện thoại.
Giây phút này, bất kỳ cảm xúc nào cũng không cách nào diễn tả được cảm xúc lúc này của Hạ Tử Hy.
“Những gì cậu nói đều là sự thật hay sao?” bàn tay cô không ngừng run rẩy, giọng nói cũng như vỡ oà.
“Là sự thật, khoảng một giờ chiều nay sẽ đáp cánh!”
“Tôi biết rồi, cậu ở công ty đợi tôi!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền ngắt điện thoại, vẫn có vài phần không dám tin tưởng, chỉ sợ rằng bản thân như đang nằm mơ, nhưng nhịp đậm mạnh mẽ trong tim đã nói cho cô biết, những điều này là sự thật!
Mục Cảnh Thiên không sao cả!
Chỉ cần nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy liền cảm thấy nhịp đập trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Đến sửa soạn cũng không có thời gian, trực tiếp thay một bộ quần áo mới ra đó ra ngoài.
***
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!