Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“ồ, em không sao cả!”
“Cô ấy chỉ mệt mỏi quá độ, có chút thiếu máu, cho nên mới ngất xỉu!” Hạ Tử Hy nói.
Lúc này, A Thuật mới nhận ra Hạ Tử Hy đang đứng bên cạnh, nhìn cô sau đó gật đầu.
“A Thuật, anh chăm sóc cho Đô Đô như vậy sao!” Hạ Tử Hy hỏi, giọng điệu không phải chất vấn, cũng không phải trách cứ, chỉ giống như một câu nói đùa.
Cô tin vào thời điểm này, sự lo lắng của A Thuật tuyệt đối không ít hơn so với cô.
“Là do tôi không chăm sóc tốt cho cô ấy!”
“Cho nên tiếp sau đây, bất kể cô ấy như thế nào, anh đều phải nghiêm khắc yêu cầu cô ấy nghỉ ngơi!” Hạ Tử Hy nói.
“Nhưng hiện tại là thời điểm đông đúc nhất của cửa hàng!”
“Cửa hàng đã có anh, em không cần phải suy nghĩ quá nhiều, còn về phía bên công ty, thì xin nghỉ
phép vài ngày!” A Thuật nói.
“Không cần!” Đô Đô trực tiếp từ chối, “Nếu như xin nghỉ phép thì tiền hiệu quả tháng này của em đều mất hết!”
“Tiền hiệu quả của em bao nhiêu?”
“Hai ngàn!”
Lúc này, chỉ nhìn thấy A Thuật cầm lấy điện thoại, thao tác một lúc sau đó thu lại: “Mười ngàn nhân dân tệ anh đã gửi vào tài khoản cho em, cho nên bắt đầu từ bây giờ, em nhất định phải
nghe lời anh!”
Cái gì?
Đố Đô không nghe lầm chứ?
“Anh, anh chuyển tiền cho em?”
Vừa nói, liền cầm lên điện thoại kiểm tra, sau đó nhìn thấy tin nhắn hiển thị tài khoản ngân hàng của cô vừa nhận được mười ngàn nhân dân tệ, cô có chút sửng sốt.
“Anh, anh…anh như thế nào lại có nhiều tiền như vậy?”
“Chuyện này em không cần để ý đến, bắt đầu từ hiện tại, em phải nghỉ ngơi cho thật tốt!” vừa nói, liền trực tiếp tịch thu điện thoại từ trong tay Đô Đô.
“Em…”
Nhìn A Thuật lúc này, biểu cảm của anh không giống dáng vẻ có thể thương lượng được, cuối cùng Đô Đô đành nhỏ giọng nói: “Không đi làm thì không đi làm, mười ngàn này, em sẽ không trả lại cho anh đâu!”
Hạ Tử Hy đứng một bên nhìn hai người bọn họ, khóe môi nhếch
lên nụ cười, trong mắt cũng tràn ngập ý cười.
Có lẽ, chính là như vậy, mới thật sự là thích hợp nhất với Đô Đô.
ở lại bệnh viện đến hơn nữa tiếng đồng hồ, Hạ Tử Hy lúc này mới rời khỏi: “Được rồi, cậu nghĩ ngơi trước đi, mình đi trước đây!”
Đô Đô lúc này đang ân táo: “Được, mình không sao cả, chiều này đã có thể xuất viện rồi!”
“Nghỉ ngơi cho tốt!”
Đô Đô gật đầu: “Yên tâm đi,
không sao cả!”
Lúc này, Hạ Tử Hy đưa mắt nhìn về phía A Thuật, hai người ánh mắt giao nhau, lúc này A Thuật liền lên tiếng: “Cô cứ yên tâm, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ không rời cô ấy nửa bước!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, gật đầu: “Nếu đâ như vậy, vậy thì tôi yên tâm hơn rồi, vậy tôi đi trước đây!”
A Thuật gật đầu.
Đô Đô vẫy tay: “Đi thôi, đi thôi!”
Sau đó Hạ Tử Hy mỉm cười rời
khỏi phòng bệnh.
Lúc này, Hạ Tử Hy vừa bước ra ngoài, liền chạm mặt với một người đang bước đến.
“Vinh tiên sinh?”
“Hạ tiểu thư, cô như thế nào lại ở đây?”