Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Anh kéo lỏng cravat, tháo hai cúc áo, lộ ra màu da màu lúa mạch khỏe mạnh, nhìn rượu được đặt trên bàn, sau đó bước sang một bên, rót một ly rượu lập tức uống cạn.
Khi nghe thấy âm thanh vang lên từ nhà tắm, trái tim anh liền cảm thấy phiền chán.
Chính là không tình nguyện làm, không muốn làm, nhưng hiện tại đã phải đi đến bước này.
Nhìn sắc đêm bên ngoài, hai
cánh tay anh nắm chặt, tại sao cuộc đời của anh không do bản thân mình khống chế cùng làm chủ?
Nghĩ đến đây, anh liền không ngừng chuốc say bản thân.
Nữa tiếng sau, An Nhược Mạn từ phòng tắm bước ra ngoài, vốn dĩ cho rằng Hạ Tử Dục đã đi tắm rửa, nhưng hiện tại nhìn thấy căn phòng trống rỗng không người, nhưng trên giường lúc này lại có nhiều hơn một bóng người, cô thoáng sửng sốt, sau đó liền lập tức bước đến gần.
“A Dục, A Dục…” An Nhược Mạn kêu lên hai tiếng, nhưng Hạ Tử Dục vẫn nằm trên giường không chút phản ứng.
Lúc này, An Nhược Mạn liền nhìn thấy ly rượu vang đã được uống cạn đặt bên cạnh, lúc này mới biết rằng anh đã uống không ít.
Thở dài một tiếng, cũng không có ý trách cứ: “Uống nhiều như vậy mà vẫn còn uống!”
Vừa nói, cô liền vươn tay, giúp Hạ Tử Dục nằm thoải mái.
Nhìn sườn mặt anh tuấn của Hạ
Tử Dục, nghĩ đến bọn họ hiện tại đã là vợ chồng, An Nhược Mạn liền chậm chập vươn tay giúp anh cởi từng cúc áo.
Chỉ là cởi một chiếc áo sơ mi, cũng đủ khiến An Nhược Mạn đỏ bừng cả người.
Mất hết công sức cả nữa ngày, lúc này mới cởi được chiếc áo bên ngoài của Hạ Tử Dục, An Nhược Mạn liền cởi giày của anh, sau đó đắp chăn cho anh, sau khi sắp xếp tất cả mọi việc ổn thoả, nhìn dáng vẻ ngủ thiếp đi của Hạ Tử Dục trên giường, cô mới thở nhẹ một hơi.
Nói rằng đêm nay nếu như chú rể ngủ trước, cô dâu nên cảm thấy tức giận, nhưng khi nhìn Hạ Tử Dục , khoé môi An Nhược Mạn không nhịn được nhếch lên.
Cô không phải là người không hiểu chuyện, biết rằng hôm nay chính là ngày kết hôn của hai người bọn họ, Hạ Tử Dục uống nhiều cũng là chuyện bình thường.
Huống hồ, từ khi quen biết Hạ Tử Dục, tâm tư cô đều đặt trên người anh, bất kể anh làm điều gì, An Nhược Mạn đều có thể bao dung.
Nghĩ đến đây, cô cũng nằm sang một bên nhẹ nhàng đắp chăn, tắt đèn phòng, sau đó ôm lấy tâm trạng vừa kích động vừa thấp thỏm chìm vào giấc ngủ.
Trong gian phòng lúc này một mảng u tối.
Lúc này, Hạ Tử Dục đang nằm trên giường lập tức mở mắt, đáy mắt một mảng thanh tĩnh.
Như thế nào cũng không nhìn ra dáng vẻ uống say của anh.
Cảm nhận được bên cạnh mình có một người nằm cạnh, anh
không cách nào làm ra được chuyện nên làm với cô, trải qua rất lâu sau, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì, Hạ Tử Dục lúc này mới nhắm chặt mắt lại.
Còn phía bên này.
Mục Trăn lúc này ngồi trong phòng sách, tay cầm một điếu thuốc, nghĩ đến trong buổi tiệc đêm nay gặp được Vinh cẩm, như thế nào cũng không ngủ được.
Nghĩ đến đây, ông liền từ trong ngăn kéo rút ra một chiếc hộp, bên trong chiếc hộp đang đựng
một tấm ảnh cũ kĩ.