Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Anh Vinh này dù sao cũng xuất thân từ xã hội đen, vốn dĩ là nhân vật nguy hiểm, nếu như ông ta có bất kỳ ý đồ gì với em, anh sợ rằng mình không cách nào phòng ngờ trước được. Nếu như em gặp phải bất kỳ chuyện gì thì sao?” Mục Cảnh Thiên nói, sau đó dùng sức nắm chặt bàn tay của cô.
Hạ Tử Hy biết rằng anh đang lo
lắng cho mình, sau đó liền mỉm cười: “Anh suy nghĩ quá nhiều rồi, ông ta như thế nào cũng không thể ra tay với ân nhân cứu mạng của mình được đúng không? Hơn nữa em cũng không cảm nhận được ông ta không có chút ác ý nào cả, nếu như là thật, em liền có thể cảm nhận được!”
“Hạ tiểu thư, em thật quá đơn thuần rồi!”
“Mục tiên sinh, xin anh tin tưởng vào giác quan thứ sáu của người phụ nữ!”
“Được, nhưng bất kể như thế
nào, em cũng phải đồng ý với anh, cách ông ta ra xa một chút!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy suy nghĩ sau đó gật đầu: “Em nghĩ, thông qua chuyện này, em cũng ông ta cũng sẽ không có cơ hội gặp mặt đâu!”
“Tốt nhất là như vậy!”
Hai người một đường cùng trò chuyện, sau đó quay về nhà.
Cũng không gấp gáp nghỉ ngơi, hai người liền ngồi ngoài ban công, hai chiếc ghế dựa, một chiếc ghế nằm, hai người ngồi
bên ngoài cùng nhau thưởng thức rượu vang.
“Cho nên mới nói, anh vẫn quyết định cùng ông ta hợp tác?” Hạ Tử Hy hỏi.
“Tại sao lại không? Anh đã xem qua hạng mục đó, là hợp tác cùng có lợi, dù cho có tổn thất, anh cũng không mất mát bao nhiêu, huống hồ Vinh Lạc là tập đoàn lớn, anh tin rằng lần hợp tác này nhất định không có vấn đề gì!” Mục Cảnh Thiên trả lời cô.
Hạ Tử Hy nghe vậy liền gật đầu.
Cô mặc dù không quá hiểu cái gì gọi là hợp tác, nhưng anh hiểu rõ, vậy thì nếu như không có bất kỳ lợi nhuận nào có thể đạt được, Mục Cảnh Thiên tuyệt đối sẽ không đi làm.
Chỉ cần là việc có thể kiếm tiền, anh tuyệt đối không bỏ qua!
Cho nên mới nói, Mục Cảnh Thiên là một người kinh doanh, hơn nữa còn là một người kinh doanh vô cùng thành công.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Mục tiên sinh, vậy thì em chỉ có thể chúc anh Good luck!” vừa nói cô liền
nâng lên ly rượu vang trong tay.
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, sau đó cùng nâng ly chạm nhẹ, hai người đều nhấp một ngụm.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên đã uống cạn ly rượu trong tay, nhìn sang Hạ Tử Hy: “Hạ tiểu thư, anh đột nhiên phát hiện ra một vấn đề!”
“Có chuyện gì?”
“Em có phải đã mập lên hay không?”
Hạ Tử Hy: lúc này cô lập tức
nhìn xuống cơ thể của mình: “Có sao?”
Tại đây có hình ảnh
mặt lập tức đỏ bừng: “Anh đang nói gì vậy, không có!”
“Thật sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tất nhiên!”
“Em nói xem chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, anh từ trước đến nay cũng chưa từng sử dụng biện pháp phòng hộ, như thế nào lại không có chứ?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
Hạ Tử Hy mỉm cười lắc đầu: “Em không biết…”