Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hạ Tử Hy gật đầu.
Sau đó, An An liền tiếp tục bận rộn công việc của mình.
Hạ Tử Hy ngồi một bên, thưởng thức cafe cùng bánh ngọt, chỉ vừa ăn một miếng nhỏ, cảm thấy có chút ngán, liền đặt xuống không ăn nữa.
Không lâu sau, Đô Đô cũng nhanh chóng trở về cửa hàng.
Sau khi bước vào liền trực tiếp bước về phía Hạ Tử Hy.
“Tiểu Hy, thật ngại quá, trên đường có chút kẹt xe!”
“Mình cũng vừa mới đến thôi!”
Đô Đô mỉm cười: “Hại mình cứ gấp gáp chạy về đây!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó nhìn Đô Đô: “Việc kinh doanh cũng không tệ đâu!”
Đô Đô kiêu ngạo mỉm cười: “Tất nhiên!”
“Rất biết cách nắm lấy cơ hội kinh doanh!” Hạ Tử Hy nhướng mày nói, ánh mắt liếc về phía A Thuật, lời này có ý gì, Đô Đô tất nhiên hiểu rõ.
Đô Đô đưa mắt nhìn A Thuật phía sau, lập tức giải thích: “Cậu đừng hiểu lầm, mình đã phải dùng một số tiền lương rất là cao để giữ anh ta lại đây!”
“ò? Tiền lương cao? Bao nhiêu?”
“Hừ…dù sao cũng rất cao!” Đô
Đô nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Còn cao hơn một người có thể lấy được bằng MBA sao?”
Trước đây Đô Đô giúp Hạ Tử Hy điều tra A Thuật, đã điều tra ra được, mặc dù A Thuật đã mất ba mẹ, nhưng học lực lại rất cao, nói trắng ra, chỉ dựa vào học lực của anh, cũng có thể tùy tiện ứng tuyển vào bất kỳ công ty nào.
Nhắc đến chuyện này, Đô Đô ngây người.
“Vậy…ở nơi này cử xem như rèn
luyện cho anh ta vậy!” Đô Đô nói, lúc nói câu nói này, trong lòng vẫn có chút chột dạ.
Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu: “Chuyện quả thật chính là như vậy!” bọn họ đều biết rằng, A Thuật mặc dù học lực rất cao, nhưng lại vì Lăng Tiêu Vân biến trở thành dạng người như vậy.
Hiện tại A Thuật cùng Đô Đô ở bên nhau, Hạ Tử Hy ngược lại cũng vô cùng yên tâm.
Điều quan trọng nhất chính là anh ấy sẽ không lại đi trên con đường xấu.
Đô Đô mỉm cười, lúc này nhìn món điểm tâm trước mặt: “Cậu như thế nào lại không ăn chứ? Đây là món điểm tâm nổi bật nhất ở cửa hàng của mình đó!”
“Vậy sao? Mình vừa nếm thử, cảm thấy có chút ngán!” Hạ Tử Hy nói.
Đô Đô nhíu mày, kéo dĩa điểm tâm đến gần nếm thử một chút: “Không có đâu!”
“Có thể do gần đây ăn quá nhiều đồ dầu mỡ!”
Đô Đô gật đầu, cũng không suy
nghĩ quá nhiều: “Đừng chà đạp lên món ăn bảng hiệu của cửa hàng nhà mình, để mình ăn!” vừa nói, Đô Đô liền bắt đầu ăn.
Khách hàng đến cửa hàng vẫn đông đúc như cũ, đến sáu giờ chiều, người lúc này mới dần dần trở nên ít đi, còn A Thuật lúc này cũng có thời gian để thoát thân, bước về phía hai người bọn họ, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Đô Đô.
“A Thuật, đã lâu không gặp!” Hạ Tử Hy mỉm cười chào hỏi, liên quan đến những chuyện trước đây, một chữ cũng không nhắc
đến.
“Đã lâu không gặp, nghe nói cô cùng Mục Cảnh Thiên sắp kết hôn, chúc mừng!” A Thuật nhàn nhạt lên tiếng, mặc dù nhìn có vẻ lạnh nhạt, nhưng anh từ đầu đến cuối đều hiểu rõ, nếu như không có người con gái trước mặt này sẽ không có anh của ngày hôm nay.
Cảm giác vi diệu giữa hai người bọn họ, không cách nào dùng từ ngữ để diễn tả được.
“Cảm ơn, đến lúc đó anh nhất định phải cùng Đô Đô đến tham
gia hôn lễ của tôi!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
“Nhất định sẽ đến tham gia!”
“Đúng rồi, anh hiện tại đang sống ở đâu?” Hạ Tử Hy tùy tiện lên tiếng.
“Chung cư cẩm Thành!”
Hạ Tử Hy sửng sốt: “Anh cũng ở chung cư cẩm Thành sao?”
Giây kế tiếp, Đô Đô nghiêng đầu nhìn A Thuật, tầm mắt đặc biệt kỳ dị.
Hạ Tử Hy nhìn hai người bọn họ, ánh mắt híp lại, giống như phát hiện ra thứ gì đó, cô liển mỉm cười.
Đô Đô lập tức lên tiếng: “Trùng hợp dưới lầu có người cho thuê, nên anh ấy cũng thuê một căn hộ ở đây!”
Câu nói này, đặc biệt giấu đầu hở đuôi.