Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lúc này, Đô Đô đột nhiên ngẩng đầu nhìn anh: “In tấm hình này có được hay không? Tấm hình này nhìn rất đẹp trai, đúng vậy, cứ chọn tấm này!”
“In bao nhiêu tấm? Ba trăm?
Năm trảm? Bỏ đi, trực tiếp in một ngàn tấm vậy, lỡ đâu không đủ phát cho người khác thì sao?”
A Thuật:
Người con gái này quả thật đem anh trở thành công cụ kiếm tiền!
Có điều, đây không phải là mục đích ban đầu của cô hay sao?
A Thuật nghiêng người, trực tiếp đoạt lấy những tấm hình trong tay cô để sanhg một bên, kéo tay cô: “Hiện tại, cứ ăn cơm trước đã!”
Nói đến chuyện này, Đô Đô lập tức bừng tỉnh: “ồ, được, ăn cơm trước đã!”
Sau đó, cô liền cùng A Thuật
bước vê phía bàn anh.
A Thuật im lặng dùng cơm, Đô Đô vừa ăn vừa nói: “Đúng rồi, thức ăn hôm nay ăn rất ngon!”
“Vậy thì em ăn nhiều một chút!”
“Anh cũng vậy!” vừa nói, Đô Đô liền gắp thêm thức ăn cho A Thuật, “Ngày mai có khả năng sẽ rất bận, anh ăn nhiều một chút”
Nhìn thức ăn trong chén, A Thuật cũng không không nói thêm chuyện gì, toàn bộ đều ăn hết.
“Em có biết hôm qua mấy giờ em
đã ngủ quên mất không?” vừa đang ăn thức ăn, A Thuật đột nhiên hỏi.
Đô Đô sững người, sau đó lắc đầu, ánh mắt nhìn sang A Thuật, đợi câu trả lời của anh.
“Sau này không nên tùy tiện ngủ quên ở nhà đàn ông, sẽ rất nguy hiểm!” A Thuật nói thẳng.
Đô Đô mỉm cười: “Tất nhiên sẽ không như vậy, cũng vì là anh, nếu như đổi thành người khác, em sợ rằng muốn ngủ quên cũng không ngủ được!”
Rõ ràng chỉ là một câu nói vô ý, nhưng lại kích động lên từng trận sóng trong lòng A Thuật.
Rất lâu sau A Thuật mới lên tiếng: “Đúng vậy, ngoại trừ anh!”
Vốn dĩ cho rằng việc tặng ảnh chụp đã đủ nhưng điều khiến người ta không nghĩ đến còn ờ phía sau.
A Thuật hiện tại đứng trước cừa hàng, nhìn một tấm standee chiều cao tương đương với người thật, đứng im chết lặng.
Anh trên tấm poster, mỉm cười nâng lên món điểm tâm ở cửa hàng bọn họ, đầu đội nón đầu bếp, mặc một bộ quần áo màu trắng, còn đặc biệt ghi chú bốn chữ: “Vương tử điểm tâm.”
Đặc biệt rất giống phong cách của Hàn Quốc.
Khi nhìn thấy tấm standee của mình, anh triệt để chết lặng.
Đứng rất lâu trước cửa, rất lâu cũng không cách nào dời bước chân.
Đô Đô ngược lại vô cùng tự hào:
“Như thế nào? Có phải không tệ hay không? Đây là do em đột xuất nhớ đến phong cách Hàn Quốc nên đã cho người làm!” nhìn tác phẩm của bản thân, Đô Đô cảm thấy vô cùng hài lòng.
Hơn nữa tấm standee này còn do cô thêm tiền làm ra, hiện tại nhìn thành quả này, cô xem như vô cùng hài lòng.
“Nhất định phải đặt ở nơi này sao?” A Thuật dò hỏi.
Đô Đô gật đầu: “Tất nhiên rồi, nếu đặt như vậy, người đi ngang qua đều nhìn thấy hình ảnh của
anh, nhất định sẽ ghé vào cửa hàng, đến lúc đó việc kinh doanh sẽ càng ngày càng tốt!” Đô Đô nói, sau đó mơ mộng về tình cảnh đó, sau đó một số tiền nhân dân tệ lớn, khung cảnh như vậy, chỉ cần nghĩ thôi cũng cảm thấy vô cùng tốt đẹp.
A Thuật liếc nhìn người con gái bên cạnh, ánh mắt tràn ngập sự bất lực.
Người con gái này hiện tại trong đầu chỉ toàn là việc kiếm tiền.
Nhìn dáng vẻ im lặng không nói của A Thuật, Đô Đô nhìn anh,
khuôn mặt lập tức xụ xuống: “Như thế nào? Anh không thích hay sao?”
A Thuật lắc đầu: “Không có!”
“Vậy thì tốt, được rồi, mau vào bên trong đi, chiều nay Tiểu Hy sẽ ghé qua, anh nhớ giữ một vị trí cho cô ấy!” Đô Đô nói.
A Thuật gật đầu.
“Em sẽ tranh thủ về tan ca sớm, em đi trước đây!”
A Thuật gật đầu.
Sau đó, Đô Đô liền lái xe rời khỏi.