Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện cực hay được cập nhật nhanh nhất trên nhay.ho.com
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Nhìn thấy anh nằm trên giường,
cồ áo sơ mi bị anh kéo lỏng, hai mắt nhắm chặt, đặc biệt giống một đứa trẻ…
An Nhược Mạn mỉm cười, giúp anh lau người: “Không phát hiện ra, khi anh uống say lại giống như một đứa trẻ như vậy…”
Chính vảo lúc này, Hạ Tử Dục nghiêng người: “Tiểu Hy…” anh thấp giọng gọi thầm.
An Nhược Mạn ngây người, sau đó nhìn Hạ Tử Dục, nhất thời không nghe rõ những gì anh nói: “Anh nói gì vậy?” cô hỏi.
“Tiểu Hy…” anh lại một lần nữa lên tiếng.
An Nhược Mạng nhíu mày: “Anh đang gọi Tiểu Hy sao?”
“Em ấy cùng anh Cảnh Thiên đã trở về rồi!”
Nhưng Hạ Tử Dục ngược lại không hề lên tiếng, chỉ nằm bất động, chìm vào giấc ngủ.
Nhìn anh như vậy, An Nhược mạn nhất thời cũng không suy nghĩ quá nhiều, tiếp tục giúp anh lau người, khóe môi nhếch lên một nụ cười, giống như đang
chìm đắm trong sự hạnh phúc đêm nay.
Sau khi buổi tiệc đêm nay kết thúc, Đô Đô cũng lái xe quay trờ về, đêm khuya, đường vắng vẻ, người đi đường cũng không quá nhiều, trong đầu Đô Đô cũng vô cùng hoảng loạn.
Nhìn ánh đèn bên ngoài, trên đường không một bóng người, sau khi bình tĩnh trờ lại, tâm trạng có vài phần lạc lõng.
Chính vào giây phút này, cô nhìn
thấy một bóng dáng quen thuộc, Đô Đô ngây người, cho rằng bản thân đã nhìn lầm, nhưng vẫn không nhịn được bước theo.
Nhưng cô cũng không trực tiếp đuổi lên, chỉ đi theo phía sau.
Nhưng nơi cô đang đến rất kỳ quái, Đô Đô rất ít khi đến nơi này, khi nhìn thấy A Thuật bước vào bên trong, cô cũng dừng xe sau đó đi theo anh vừa bước vào lúc nãy.
Lúc này, bên ngoài có không biết bao nhiêu chiếc siêu xe, Đô Đô rất ít khi đến đây, cũng không biết
nơi này là nơi nào, nhưng khi nhìn thấy A Thuật bước vào bên trong, lòng hiếu kỳ thúc dục vô cùng bước vào bên trong.
“Tiểu thư này, cô không thể bước vào!” khi vừa bước vào cổng liền có người ngăn cản cô.
Đô Đô nhíu mày: “Tại sao? Tôi vừa rồi thấy có người bước vào!” Đô Đô nói, biểu cảm có chút gấp gáp.
Nhìn dáng vẻ lúc này cùa Đô Đô, một người liền lên tiếng: “Tiểu thư, cô có biết nơi này là nơi nào không?”
Đô Đô lắc đầu.
“Nơi này là hội quán thi đấu quyền anh, bên trong toàn bộ đều là đàn ông, bọn họ đến đây nếu không phải đến thi đấu thì chính là đến xem thi đấu, cô vào đó làm gì?” bảo vệ giữ cửa nói.
Ông ta vừa dứt lời, liền nghe thấy tiếng động cơ vang lên, quay đầu lại liền nhìn thấy hai người con gái từ trên xe bước xuống, áo khoác da đen, quần short, trang điểm khói, khiến cho Đô Đô nhất thời liên tưởng đến những thiếu nữ Flapper nổi loạn trên phim truyền hình.
Hai người bọn họ vừa bước đến cổng ngoài, đầu tiên dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá Đô Đô, sau đó ra hiệu với người gác cửa liền trực tiếp bước vào bên trong.
“Vậy tại sao bọn họ có thể tiến vào?”
“Tiểu thư, hội quán quyền anh nếu không phải là đàn ông thì chính là loại con gái như vậy, cô nói cô mặc lễ phục như vậy…” người gác cửa có chút khó mờ lời.
Thì ra là vì nguyên nhân nay.
Nghĩ đến đây, Đô Đô nhìn bản thân, suy nghĩ một lát, nhấc váy lên, lúc này chỉ nghe vang lên một tiếng “xoẹt”, bộ lễ phục lập tức bị Đô Đô dứt khoát phân làm hai, vừa rồi là chiếc váy ngắn ngang đầu gối, hiện tại đã biến thành chiếc váy trên gối, làm lộ ra đôi chân dài thon gọn, theo từng cử động của cô, khiến người khác bắt đầu mơ tường hão huyền.
“Như thế này đã được hay chưa?” Đô Đô hỏi.
Người đàn ông gác cổng, nhịn không được nuốt từng ngụm
nước bọt: “Được, được chứ, cô cứ vào đi!” người đàn ông chỉ đành bất lực cho cô bước vào bên trong.
“Cảm ơn!” Đô Đô sau khi nói cảm ơn, liền trực tiếp bước vào bên trong.