Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện cực hay được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Không nghĩ đến anh cũng có một ngày hèn hạ bỉ ổi như vậy!” Hạ Tử Dục hung hăng nói.
Ánh mắt Mục Cảnh Thiên thâm
sâu, sau đó mỉm cười: “Chuyện này chỉ có thể trách anh, vẫn luôn ngấp nghé đồ của người khác!”
Sắc mắt Hạ Tử Dục vô cùng khó coi: “Anh thật sự cảm thấy bản thân thích hợp với Tiểu Hy sao?”
“Thích hợp hay không, không phải anh nói là được, hơn nữa những lời này cũng không phải là những lời anh có thể nói ra!” Mục Cảnh Thiên dựa sang một bên, lắc lư ly rượu vang trong tay.
“Tôi là anh trai của cô ấy, tại sao không nói được?”
Lời này vừa dứt, Mục Cảnh Thiên liền lên tiếng: “Anh biết rõ lập trường của mình là được, tôi hi vọng anh có thề ghi nhớ câu nói này!” vừa nói, anh liếc mắt nhìn sang Hạ Tử Dục, uống cạn ly rượu vang trước mặt.
Chính ngay lúc này, Hạ Tử Hy từ trên lầu bước xuống: “Anh trai, Nhược Mạn nói tìm anh có việc, muốn anh lên lầu một chuyến!”
Sự xuất hiện của Hạ Tử Hy, đánh vỡ không khí giữa hai người.
Hạ Từ Hy bước xuống, trực tiếp đứng trước mặt Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Dục liếc mắt nhìn hai người bọn họ, cuối cùng gật đầu, đứng dậy bước lên lầu.
Anh vừa bước đi, Hạ Tử Hy liền nhìn Mục Cảnh Thiên, ngồi bên cạnh anh: “Hai người đang nói gì vậy?”
Mục Cảnh Thiên vươn tay, tuỳ ý ôm lấy cô: “Có thể nói được gì chứ? Tất nhiên là chúc mừng anh trai của em rồi!”
Nhìn Hạ Tử Hy, không biết vì lý do gì, Hạ Tử Hy có một loại cảm giác chính là Mục Cảnh Thiên điều gì cũng biết, chỉ là không
muôn nói ra mà thôi.
Ngày tổ chức lễ đính hôn đã được chọn. Trước đây Hạ Tử Hy vẫn luôn do dự, có nên ngăn cản việc Hạ Tử Dục muốn gửi thiệp mời cho Đô Đô, nhưng làm như vậy, khó tránh có chút rõ ràng.
Huống hồ, Đô Đô dù sao cũng là người tâm cao khí ngạo.
Cuối cùng, tấm thiệp vẫn do Hạ Tử Hy đích thân giao cho Đô Đô.
Khi nhìn thấy tấm thiệp mời, Đô
Đô rõ ràng thoáng sững người, nhưng sau đó mỉm cười lên tiếng: “Được, đến lúc đó, mình nhất định sẽ đến đúng giờ!”
Hạ Tử Hy nhìn Đô Đô, suy nghĩ sau đó nói: “Có phải không nên mời cậu đi không?”
“Làm sao có thể, dù sao thi, ba người chúng ta đều chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, cho dù mình cùng anh trai cậu không bên nhau, nhưng chúng ta vẫn là bạn bè, cậu yên tâm, cậu không cần lo lắng cho mình, mình không có vấn đề gì cả!” Đô Đô mỉm cười nói.
Nghe những lời này của Đô Đô, cô gật đầu: “Được, nếu đã như vậy thì mình cũng yên tâm rồi, đến lúc đó có cần chúng mình đón cậu không?”
“Không cần đâu, mình tự đi là được!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Đúng vậy, đến lúc đó có cần gọi A Thuật cùng đi hay không!” Hạ Tử Hy có thể nhận thấy, chỉ cần có A Thuật, Đô Đô luôn vui vè lanh lợi, nếu có A Thuật ở bên cạnh, Hạ Tử Hy cũng yên tâm hơn phần nào.
Nhắc đến A Thuật, sắc mặt Đô Đô càng thêm tối đen: “Không cần, mình tự đến đó là được!”
Nhìn sắc mặt Đô Đô có vẻ bất thường, Hạ Tử Hy tiến đến gần nhíu mày hỏi: “Có chuyện gì sao? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Đừng nhắc đến tên hỗn đản không có lương tâm đó!” Đô Đô phẫn nộ bất bình.
Hạ Tử Hy:
Cô liền biết nhất định sẽ gây ra chuyện.
“A Thuật anh ta…”
“Sau khi bình phục liền không gặp nữa, đến nhà cũng dọn đi mất!”
Hạ Tử Hy: “…”
Như thế nào cũng không nghĩ được tại sao lại như vậy!
Hạ Tử Hy nhìn Đô Đô, nhất thời không biết nên an ủi cô như thế nào.
Lúc này, Đô Đô nhìn Hạ Tử Hy: “Cậu yên tâm, mình không sao cả, đến lúc đó mình nhất định sẽ
đến đúng giờ!”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Vậy được, đến lúc đó gặp!”