Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Đợi một lát!” Mục Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.
Lý Giai Giai ngây người, quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên, sắc mặt có chút không ồn: “Còn có chuyện gì khác sao Mục tổng?”
“Lý tiểu thư, cô có suy nghĩ đến việc đổi một vị trí khác không?”
“Hả?”
“Có một công ty dưới trướng của tôi đang chuẩn bị khai trương,
nhân lực người bên đó không đủ, hơn nữa có thể nhận ra được năng lực của cô bên công ty này, cho nên tôi nghĩ nếu như có thể qua bên đó giúp đỡ, vậy thì sẽ thoải mái hơn!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe đến đây, Lý Giai Giai ngây người: “Mục tổng, anh muốn sa thải tôi sao?”
“Tập đoàn Á Thái dù sao cũng là công ty dưới trướng của Tập đoàn Vân Duệ, như thế nào gọi là sa thải cô chứ? Chỉ là thay đổi môi trường làm việc mà thôi, hơn nữa tôi tin rằng với năng lực của
cô, nhất định có thể phát triển!” Mục Cảnh Thiên nói.
Lý Giai Giai:
Ý của Mục Cảnh Thiên đã vô cùng rõ ràng, chính là muốn cô rời khỏi Vân Duệ.
“Tại sao?” cô nhíu mày hỏi.
“Đối với tiền đồ của cô cũng là một lựa chọn rất tốt!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt nói, bất kể cô ta nói như thế nào, anh cũng giữ vững hình tượng một ông chủ luôn nghĩ đến lợi ích của công ty.
Nhưng Lý Giai Giai có thể nghe ra được, đây chính là một lý do Mục Cảnh Thiên muốn cô rời khỏi công ty.
“Vì Hạ tiểu thư sao?” Lý Giai Giai trầm mặt hỏi, như thế nào cũng không nghĩ ra được, vậy mà lại có kết quả như thế này.
“Bất kể vì nguyên nhân gì, Lý tiểu thư, chuyện này đối với cô mà nói, đều là một sự lựa chọn tốt!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng, cũng không hề có ý phủ nhận.
Huống hồ, nguyên nhân chủ yếu của anh thật sự cũng vì Hạ Tử
Hy.
sắc mặt Lý Giai Giai vô cùng không tốt, nhìn Mục Cảnh Thiên cũng không biết nên nói điều gì, cô biết rằng, nếu như Mục Cảnh Thiên có thể nói ra những lời này, nhất định đã có sắp xếp, không phải chỉ cần cô nói bất cứ điều gì liền có thẻ thay đổi được.
“Tôi biết rồi…” vừa nói, ánh mắt thâm sâu nhìn Mục Cảnh Thiên sau đó xoay người rời khỏi.
Mục Cảnh Thiên ngồi im nhìn theo bóng lưng của cô ta, đôi mắt sâu kín đáo khiến người ta khó
lòng đoán được.
Khiến người ta không dự đoán được chính là vào ngày thứ hai lệnh điều chuyển công tác được thông báo xuống, Lý Giai Giai đã được điều chuyển đi.
Mặc dù trên danh nghĩa là điều chuyển, nhưng tất cả mọi người đều biết rằng, đây chính là một sự chứng tỏ dành cho Hạ Tử Hy cùng tất cả mọi người.
Có điều hành động này lại dành được không ít lời khen ngợi.
Thời gian dùng cơm trưa, Khả
Khả vui mừng không ít: “Cuối cùng cũng đi rồi, văn phòng từ nay về sau khôi phục lại sự yên tĩnh rồi!” Khả Khả nhịn không được lên tiếng.
Nhìn dáng vè lúc này của Khả Khả, Hạ Tử Hy mỉm cười nói: “Không biết chuyện còn cho rằng cô ta có phải đã làm chuyện có lỗi với em hay không!”
Nhắc đến chuyện này, Khả Khả vô cùng phấn kích nói: “Chị nói với em, chị bình thường chính là coi thường loại người thứ ba rõ ràng biết em cùng Mục tổng sắp kết hôn, vậy mà vẫn ở nơi này
muốn chen một chân vào, may mắn tình cảm giữa em cùng Mục tổng chắc chắn hơn vàng, nên hoàn toàn không xem cô ta ra gì, nếu không đổi thành người khác, có lẽ đã sớm chia tay!” Khả Khả nói.
Hạ Tử Hy:
Mặc dù những lời Khả Khả nói có chút khoa trương, nhưng không thể không nói những gì cô ấy nói đều là sự thật.
Cô cũng không biết tại sao mình lại có lòng tin với Mục Cảnh Thiên đến như vậy, nhưng may
mắn Mục Cảnh Thiên không khiến cho thất vọng, từng hạnh động, đáp án đều khiến rất hài lòng.
Buổi tối.
Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên cùng nhau ăn tối.