Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hạ Tử Hỵ vừa ăn thức ăn, động tác thoáng ngừng lại, nhìn Mục Cảnh Thiên: “Bọn họ không phải là tình nhân!”
Mục Cảnh Thiên ngược lại nhướng mày hỏi: “Em không cảm thấy hai người bọn họ rất xứng với nhau sao?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy quả thật có suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: “Có chứ!”
Hai người nhìn nhau mỉm cười.
Đô Đô miệng lưỡi cứng rắn nhưng rất dễ mềm lòng, A Thuật lại là người trải sự đời, cho nên hai người bọn họ bên nhau, quả thật khá xứng đôi.
Hạ Tử Hy từ trước đến giờ chưa từng gặp qua người nào có thể khiến cho Đô Đô tức giận đến mức cúp ngang điện thoại như vậy.
A Thuật xem như là người đầu tiên.
Càng suy nghĩ như vậy, càng cảm thấy xứng đôi, nhưng Hạ Tử Hy không nhúng tay vào, dù sao
đây cũng là chuyện cả đời của Đô Đô, vẫn nên do cô ấy tự mình quyết định cùng lựa chọn.
Sau khi kết thúc bữa tối, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên chậm rãi bước về phía chiếc xe, vừa hóng gió vừa trò chuyện.
Gió nhẹ nhàng thổi trên làn da hai người, vô cùng thoải mái.
Hạ Tử Hy đột nhiên có một suy nghĩ, cô quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên: “Cảnh Thiên, đợi sau khi tất cả mọi chuyện chấm dứt, chúng ta đi du lịch được không?”
Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, dịu dàng mỉm cười nhìn cô: “Em muốn đi đâu?”
“Đi Pháp có được không? Em muốn cảm nhận phong tình của đất nước khác!”
Mục Cảnh Thiên một tay lái xe, bàn tay còn lại nắm chặt bàn tay của cô: “Như thế nào? Những năm trước ờ London vẫn chưa thoả hay sao?”
“Mặc dù đều là quốc gia châu Âu, nhưng phong cảnh mỗi nơi đều không giống nhau, cảm giác cũng không giống nhau, nước Pháp là
một quốc gia lãng mạn, em muốn ở một đất nước xa lạ cảm nhận sự tồn tại của chúng ta!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.
Hạ Tử Hy trước giờ vẫn luôn là một người thông minh, biết nhìn xa trông rộng, rất ít khi thể hiện sự khao khát thiếu nữ như lúc này, hiện tại nhìn biểu cảm của cô như vậy, trong lòng anh vậy mà lại có một cảm giác khó nói nên lời.
Hạ Tử Hy…
Cô rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào, còn bao nhiêu khuôn mà
anh chưa phát hiện ra.
Hạ Tử Hy vừa dứt lời, chiếc xe đã rất nhanh đến trước tòa chung cư, Mục Cảnh Thiên dừng xe, xoay đầu lại nhìn cô.
“Được không?” cô chớp đôi mi dày nhìn anh hỏi lại.
Mục Cảnh Thiên vươn tay, xoa nắn lấy khuôn mặt của cô, ánh mắt thâm tình cùng khát vọng: “Vậy thì phải xem em lấy lòng anh như thế nào đã…” vừa nói, liền hôn xuống đôi môi của cô.
Hạ Tử Hy ngồi bên cạnh, nhìn
anh đang tiến lại gần, cũng không hề có ý né tránh, ngược lại vươn tay ôm chặt, đáp trả lại nụ hôn của anh.
Ngày thứ hai, lúc Hạ Tử Hy đang tập trung làm việc, lúc này, giọng nói của chị Trương liền vang lên: “Hôm nay giới thiệu với mọi người một vị đồng nghiệp mới!”
Tất cả mọi người quay đầu, không ít người đã nhận ra người đồng nghiệp mới đến chính là Lý Giai Giai, chính là người hôm qua đã ở trong phòng Mục tổng cả
buổi chiều.
Lớn lên cũng xinh xắn, nhưng vẻ bề ngoài, nhìn giống như đã trang điểm vô cùng tỉ mỉ trước khi đến đây.
Như thế nào cũng là một người đẹp.
Đây là lời đánh giá của phòng thiết kế dành cho Lý Giai Giai, dù sao có Hạ Tử Hy ở đây, rất khó có người vượt qua được bông hoa của phòng thiết kế.
“Lý Giai Giai, sau này sẽ là một trong những thành viên của
phòng thiết kế!” chị Trương mỉm cười giới thiệu.
Lý Giai Giai đứng một bên, trang điểm trang nhã, khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, còn có đôi mắt sáng to tròn, khi mỉm cười cong như vầng trăng: “Chào mọi người, tôi là Lý Giai Giai, mọi người có thể gọi tôi là Giai Giai, hi vọng sau này có chỗ nào làm không tốt, mọi người có thể quan tâm cùng giúp đỡ!”
Phòng thiết kế trước giờ vẫn luôn là một nơi thiếu phụ nữ, cho nên sự xuất hiện của Lý Giai Giai vẫn được mọi người hoan nghênh.
Nếu nói như lời của Khả Khả, dáng vẻ của Lý Giai Giai chính là không quá đẹp cũng không quá xấu, nhưng đồng chí độc thân của phòng thiết kế vẫn có cơ hội.
Nhìn thấy Lý Giai Giai nhanh chóng hoà hợp với tất cả mọi người, lúc này Khả Khả đứng bên cạnh Hạ Tử Hy, dùng giọng nói chỉ có hai người mới có thể nghe được: ‘Chị như thế nào cảm thấy cô ta chính là Lăng Tiêu Vân thứ hai chứ?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy liền xoay đầu nhìn Khả Khả.