Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 677




Đọc truyện hay:


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Tất cả tài liệu đều đưa đến cho Hạ Tử Hy, Hạ Tử Hy nhìn bọn họ mỉm cười, sau đó đứng lên bước vào bên trong.
Cũng không biết Mục Cảnh Thiên vì nguyên nhân gì tại sao lại tức giận đến mức như vậy.
Khi vừa bước đến cửa phòng, lúc này A Kiệt cũng vừa từ bên trong bước ra, sắc mặt cũng không quá tốt.
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, anh liền uể oải gật đầu.
“Cậu cũng…bị mắng sao?” Hạ Tử Hy hỏi.
Nhìn sang Hạ Tử Hy, A Kiệt liền gật đầu.
Nhìn thấy A Kiệt gật đầu trả lời, đám người phía sau lập tức xôn xao, đến cả A Kiệt còn bị mắng, vậy thì bọn họ đi vào bên trong.
không phải tìm đường chết hay sao!
“Cậu có biết vì chuyện gì không?” Hạ Tử Hy hỏi.
A Kiệt suy nghĩ một lát, liền kéo Hạ Tử Hy sang một bên.
Nhìn dáng vẻ thần bí của anh ta, Hạ Tử Hy càng thêm tò mò.
“Sáng sớm hôm nay Mục tổng nhận được một cuộc điện thoại!”
“Sau đó thì sao?”
A Kiệt mím môi: “Là một cuộc
điện thoại nặc danh, nói rằng việc Mục lão thái thái bất tỉnh tại bệnh viện có liên quan đến Lăng Tiêu Vân…”
Nghe đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây người, trong lòng không nhịn được run rẩy.
“Cho nên Mục tổng hiện tại vô cùng tức giận!” A Kiệt nói.
Nghe vậy, trong đầu Hạ Tử Hy lập tức trở nên trống rỗng, đừng nói đến Mục Cảnh Thiên, đến cả cô khi nghe thấy tin tức này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, tức giận, Mục lão thái thái từ nhỏ đã
vô cùng yêu thương Mục Cảnh Thiên, anh ấy làm sao có thể không tức giận được chứ?
“Người nặc danh là ai?” Hạ Tử Hy nhìn A Kiệt hỏi.
“Y tá của bệnh viện!”
Nghe đến câu trả lời này, Hạ Tử Hy gật đầu, hiện tại cô đã hiểu tại sao Mục Cảnh Thiên lạl tức giận đến như vậy.
Nếu như chuyện này là sự thật…
Hạ Tử Hy không dám tưởng tượng, Mục Cảnh Thiên sẽ làm
như thế nào!
Hạ Tử Hy gật đầu: “Người đã tìm được chưa?” Hạ Tử Hy hỏi.
“Nghe nói chiều nay sẽ đích thân đến đây!” A Kiệt nói.
Nghe vậy Hạ Tử Hy cũng gật đầu nói: “Khi nào người đó đến đây, nhớ nói với tôi một tiếng!”
A Kiệt gật đầu: “Được, không có vấn đề gì!”
“Anh cứ đi làm việc trước đi!”
A Kiệt gật đầu, sau đó xoay
người rời khỏi.
Hạ Tử Hy đứng trước cửa văn phòng, nhìn theo bóng lưng của A Kiệt, cô hít sâu một hơi, nhìn cánh cửa phòng Mục Cảnh Thiên, sau đó quyết tâm bước vào.
Trong văn phòng, một mảnh yên tĩnh.
Hạ Tử Hy gõ cửa, sau đ1o bước vào bên trong.
“Từ khi nào học được thói tự mình quyết định bước vào? Tôi không phải đã nói…”
“Nếu không em lại bước ra ngoài gõ cửa một lần nữa?” Hạ Tử Hy nói.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc vang lên, Mục Cảnh Thiên ngây người, xoay đầu lại thì liền nhìn thấy Hạ Tử Hy, anh liền lập tức thu lại sự phẫn nộ trên khuôn mặt.
Bất kể có đang tức giận đến đâu, anh chưa từng trút giận lên người Hạ Tử Hy.
“Em như thế nào lại đến đây?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô lên tiếng, sau đó vươn tay về phía
cô, Hạ Tử Hy lúc này cũng bước đến gần.
Tập hồ sơ đặt trên bàn làm việc: “Nếu như em không đến, không biết còn làm lỡ bao nhiêu công việc nữa đây, Mục tổng, bên ngoài đang có một đám người đang vây quanh chờ chữ ký của anh, thời gian làm việc, anh có thể đừng công tư bất phân hay không!
Nghe lời này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “A Kiệt đã nói với em rồi sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu.