Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hạ Tử Hy ngây người: “Nói cho mình biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…”
“Mình hôm nay, hôm nay…nhìn thấy anh trai của cậu cùng một người con gái khác bên nhau…” Đô Đô không dám tưởng tượng khung cảnh vừa rồi, cũng vì Hạ Tử Dục như vừa rồi cô từ trước đến nay chưa từng gặp qua, vô cùng xa lạ.
Nghe đến chuyện này, trong lòng Hạ Tử Hy nhất thời hiểu rõ.
Đô Đô cuối cùng đã biết sự thật!
“Làm sao bây giờ, anh trai của cậu đã có người phụ nữ khác rồi!” Đô Đô khóc nấc lên.
Hạ Tử Hy không biết nên an ủi cô như thế nào, trước mắt không nói người con gái này là ai, là người như thế nào, cô cũng không biết Hạ Tử Dục có thật sự thích người con gái đó hay không, nếu như anh ấy thích người ta, vậy thì cô cưỡng ép buộc chặt anh ấy cùng Đô Đô ờ bên nhau, vậy thì chỉ khiến cho hai người bọn họ đều không hạnh phúc mà thôi.
ôm chặt lấy Đô Đơ, cũng không biết nên an ủi cô như thế nào.
Cho đến khi Đô Đô khóc đủ rồi mới dùng lại, lúc này Đô Đô lên tiếng: “Tiểu Hy, làm sao bây giờ, mình không thể trở thành chị dâu cậu rồi!’’
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy không nhịn được bật cười, sau đó giúp Đô Đô lau nước mắt: “Không thể trở thành chị dâu của mình, vậy thì vẫn là chị em thân thiết của mình, bất kể như thế nào, cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người chúng ta!” Hạ Tử Hy nói.
Lời này của Hạ Tử Hy, khiến cho Đố Đô được an ủi rất nhiều, cô gật đầu, khoé môi miễn cưỡng nhếch lên một nụ cười miễn cưỡng.
Hai người sau khi bước ra ngoài, Mục Cảnh Thiên đã giải quyết xong mọi chuyện. Người chủ xe kia vốn dĩ vô cùng hung hãn lúc này liền biến trở thành kẻ luôn nở nụ cười hồ hởi: “Không có chuyện gì, chỉ là chút va quẹt vào vỏ xe mà thôi, không có vấn đề gì cả!”
Sự thay đổi của ông ta khiến cho Đô Đô cảm thấy có chút không quen, nhưng cô cũng biết chuyện này nhất định đều do Mục Cảnh Thiên ở phía sau dàn xếp, mặc dù trong lòng rất cảm kích, nhưng lại không nói lên bất kỳ điều gì.
Chính vào ngay lúc này, Hạ Tử Dục nhận được tin tức lập tức bước đến: “Đã xảy ra chuyện gì?” Hạ Tử Dục hỏi.
Khi nhìn thấy anh ấy, trong lòng Hạ Tử Hy cùng Đô Đô liền hiểu rõ.
“Anh trai, anh tại sao lại đến đây?”
“Anh nghe nói Đô Đô xảy ra tai nạn xe, cho nên lập tức đến đây…” vừa nói, anh liền bước về phía Đô Đô, “Như thế nào? Em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
Khi nhìn thấy Hạ Tử Dục, trong lòng Đô Đô không nhịn được nhói đau từng trận, sau khi nhìn thấy anh vươn tay về phía mình, Đô Đô vô thức né tránh, lẩn người phía sau Hạ Tử Hy, giống như đang né ôn dịch: “Em không sao!”
Hành động của Đô Đô rất rõ ràng, khiến cho Hạ Tử Dục thoáng sững người.
Lúc này, Hạ Tử Hy lên tiếng: “ồ, Đô Đô không sao cả, chỉ là chịu chút hoảng hốt mà thôi, không có vấn đề gì cả!”
Hạ Tử Dục lúc này mới gật đầu.
Cả ba người đều hiểu chuyện, nhưng chỉ có một mình Mục Cảnh Thiên từ đầu đến cuối đều đứng im một góc, trong mắt chửa ý cười quan sát Hạ Tử Dục.
Không phải anh cảm thấy vui mừng vì thấy người khác gặp hoạ, chỉ là khi nhìn thấy hành động khi Đô Đô né tránh Hạ Tử Dục, cũng có thể nhận ra được đã xảy ra chuyện gì.
Anh đã từng nói qua, đàn ông càng nhìn dịu dàng càng mang đến nhiều bất ngờ cho người khác.
Còn hiện tại, quả thật là kinh hỉ bất ngờ.
“Nếu đã như vậy, vậy để anh tiễn em về!” Hạ Tử Dục nhìn Đô Đô nói.