Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Suy nghĩ như vậy, Hạ Tử Hy liền bước lên xe, vừa chỉ mới ngồi vào ghế, Mục Cảnh Thiên liền
xông đến tặng cho cô một nụ hôn sâu. Lưu luyến sâu lắng.
Hạ Tử Hy không hề nhúc nhích, để mặc anh hôn sâu, lúc này Mục Cảnh Thiên liền mỉm cười thỏa mãn: “Hạ tiểu thư học được cách ngoan ngoãn rầu!”
Hạ Tử Hy đỏ bừng mặt, không lên tiếng, Mục Cảnh Thiên mỉm cười, lúc này mới khởi động xe xuất phát.
Mục Cảnh Thiên cũng rất biết cách lấy lòng người khác.
Trước mắt hai người xuất phát
đến khu trung tâm thương mại mua ít đồ đạc.
Hạ Tử Hy tỉ mỉ lựa chọn, còn Mục Cảnh Thiên lựa chọn những thứ đồ đạc đắt giá, Hạ Tử Hy nhìn anh nói: “Thật sự không cần mua những thứ đắt tiền như vậy!”
Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Như thế nào? Xót tiền cho anh sao?”
“Em chỉ cảm thấy không cần phải lãng phí như vậy!”
Mục Cảnh Thiên nhìn cô mỉm cười, ánh mắt tràn ngập sủng nịch: “Ngoan, em không cần phải
lo lắng đến những chuyện đó, cứ tin tường anh là được!” sau đó nhìn sang nhân viên dặn dò: “Gói lại tất cả cho tôi!”
Hạ Tử Hy nhìn anh, biết rằng anh từ trước đến nay luôn như vậy, cũng không nói thêm bất kỳ điều gì, hai người cùng nhau đi mua sắm chưa đến nữa tiếng liền kết thúc.
Tay xách nách mang một đống đồ đạc, liền xuất phát đến Hạ Gia.
Chiếc xe dừng lại trước cửa Hạ Gia, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân cũng chỉ được thông báo qua điện thoại trước nửa tiếng khi hai người chuẩn bị đến.
Mặc dù hai người cũng không quá hài lòng với Mục Cảnh Thiên, nhưng Hạ Tử Hy đã đồng ý lời cầu hôn của cậu ta, hiện tại về tình về lý, hai người bọn họ đều phải tiếp đón hai người bọn họ.
“Ba, mẹ!” Hạ Tử Hy nhìn hai người bọn họ mỉm cười.
“Ba, mẹ!” Mục Cảnh Thiên cũng gọi theo cô.
Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân nhất thời ngây người, đến cả Hạ Tử Hy cũng sửng người, xoay người nhìn Mục Cảnh Thiên, nhưng anh vẫn bày ra dáng vẻ bình thản như không, giống như khi thốt ra câu nói vừa rồi, giống như đang gọi ba mẹ ruột của mình vậy.
Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân không biết nên trả lời như thế nào, không nhìn đến, chỉ đành lên tiếng: “Vào nhà đi!” vừa nói, hai người liền bước vào bên trong.
Hai người bọn họ vừa bước vào, Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên,
anh ngược lại chỉ mỉm cười nhìn cô: “Đi thôi, bà xã!”
Hạ Tử Hy:
Trình độ mặt dày như Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy xem như không còn cách nào để nói đến.
Nhưng không thể không thừa nhận, một màn vừa rồi, thật sự rất buồn cười.
Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân bước vào trong, mặc dù không chấp nhận Mục Cảnh Thiên, mặc dù có vô vàn không muốn, nhưng hiện tại chỉ có thể mỉm cười đối
phó.
“Ngồi xuống đi!” Hứa Vy Nhân lên tiếng.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên đều bước vào trong.