Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
“Chuyển lời cho Ân cùng Thiệu Thần, ngày khác gặp mặt, hiện tại có chút chuyện ngắt máy trước đây!” dứt lời, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Nhìn anh đã ngắt điện thoại, Hạ Tử Hy ngước mắt: “Mục tổng, tiêu đề trên trang nhất ngày hôm nay quả thật phong phú!”
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên trực tiếp bước đến, sau đó khi nhìn thấy những dòng chữ bên trên, có chút bực bội vứt sang một bên.
Thật ra không cần nhìn anh cũng biết bọn họ đã viết những gì, nhưng bất kể nội dung ra sao, cũng không thể ảnh hưởng đến anh.
Dù sao, Hạ Tử Hy cũng đã chấp
nhận lời cầu hôn của anh, so với tất cả mọi thứ đều quan trọng hơn.
“Đều là những tạp chí lá cải, xem hay không xem đều được!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nhìn hành động của anh, Hạ Tử Hy mỉm cười, tiếp tục ăn sáng, ngước mắt nhìn anh nói: “Đúng rồi, anh hôm nay có đến công ty không?”
Nghe câu hỏi này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên liền biết Hạ Tử Hy có chuyện, hỏi ngược lại: “Có chuyện gì? Em có sắp xếp gì
khác sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Đúng vậy, em muốn quay về nhà xem tình hình thử!” Hạ Tử Hy trả lời.
Đêm qua khi Mục Cảnh Thiên cầu hôn cô, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân cũng có mặt, nhưng cô không hề để tâm đến hai người bọn họ, đã đồng ý lời cầu hôn Mục Cảnh Thiên. Hiện tại cũng là lúc quay về bàn bạc lại chuyện này rồi.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Đúng vậy, cũng nên quay về rồi, anh quay về cùng với
em!”
Hạ Tử Hy không hề từ chối, chuyện này cũng vừa hợp với ý của cô, liền mỉm cười gật đầu: “Được!”
Hai người sau khi ăn sáng, liền cùng nhanh bước xuống lầu.
Hạ Tử Hy đi đường rất chậm, khi bước lên xe, còn phải lấy tay đỡ lên eo.
Mục Cảnh Thiên không hề phớt lờ hành động của cô, nhướng mày hỏi: “Em như thế nào rồi?”
Hạ Tử Hy liếc mắt nhìn anh, mang theo ý trách cứ: “Phóng túng quá độ cũng cần có giới hạn!”
Nghe đến câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên nhất thời hiểu rõ đây là ý gì, liền bật cười ra tiếng: “Hạ tiểu thư, không nghĩ đến nhu cầu của em lại mạnh mẽ như vậy, sau này vẫn nên tiết chế lại một chút!”
Hạ Tử Hy:
Đây rõ ràng là kết quả mà anh gây nên, hiện tại lại nói cô, Hạ Tử Hy trừng mắt nhìn anh, Mục
Cảnh Thiên nở nụ cười lịch thiệp mê cười, giống như người phóng túng quá độ thật sự chính là cô.
Hạ Tử Hy trực tiếp không chú ý đến, kết thúc chủ đề nói chuyện ở đây, sau đó vịn tay vào thân xe, từ từ bước lên xe.
Còn cảm thấy thân thể mệt mỏi đau đớn đến đòi mạng.
Đây thật sự không phải là cô õng ẹo!