Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
Sau khi lau khô tóc, anh liền bước qua, từ phía sau ôm chặt lây cô.
“Bà xã, em thật xinh đẹp..Mục Cảnh Thiên trực tiếp lên tiếng khen ngợi.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy ngây người, sau đó tiếp tục nấu nướng, vừa trả lời anh: “Ai là bà xã của anh chứ; Mục tiên sinh, chúng ta đã ly
hôn rất lâu rồi!”
“Nhưng anh đừng quên rằng, em hôm qua đã đồng ý với lời cầu hôn của anh, đây là bằng chứng vững như thép!” vừa nói, anh liền nắm chặt cánh tay của Hạ Tử Hy, nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay cô nói.
Hiện tại, anh đã không còn lo sợ chuyện cô chơi xỏ mình!
Nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười nói: “Vậy cùng lắm chỉ được xem là vợ chưa cưới mà thôi; hai chữ bà xã này vẫn có chút sớm!”
Anh biết rằng Hạ Tử Hy từ trước đến nay, chính là lời nói không buông tha cho người khác, nhưng anh đã có biện pháp giải quyết cô.
Tiến sát lại gần khuôn mặt cô:
“Hạ Tử Hy, cả đời này của em, sống là người của anh, chết cũng là ma của anh, trên người đã có dấu ấn của Mục Cảnh Thiên anh, có nghĩa là cả đời này cũng không cách nào thoát được, cho nên, em đừng chống cự nữa, ngoan ngoãn thỏa hiệp đi!” vừa nói, liền hôn lên đôi môi của cô.
Hạ Tử Hy đứng im, tùy tiện cho
anh hôn lên môi mình.
Đột nhiên phát hiện ra, thương yêu chính là một chuyện vô cùng kỳ diệu.
Cùng người mình yêu hôn nhau, cũng là một chuyện vô cùng kỳ diệu.
“Thật muốn ăn em!” Mục Cảnh Thiên đột nhiên rầm rì phát ra tiếng.
“Thật muốn ăn em!” Mục Cảnh Thiên đột nhiên rầm rì phát ra tiếng.
Hạ Tử Hy chỉ biết câm nín, nhìn anh bất lực nói: “Được rồi, nhanh thay quần áo, chuẩn bị ăn sáng thôi!”
Mục Cảnh Thiên lúc này mới mỉm cười, có chút không nỡ buông cô ra: “Hay là em đến đây giúp anh thay quần áo?”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Đợi đến khi nửa thân anh tàn tật, không thể tự lo lấy thân, em nhất định sẽ giúp anh thay!”
Hừ, Mục Cảnh Thiên chỉ có thể cảm thán, người phụ nữ này quả thật không biết lãng mạn!
Vừa nghĩ, liền bước vào trong phòng ngủ!
Hạ Tử Hy đứng trong nhà bếp, nhìn theo bóng lưng của anh, khóe môi nhếch lên một nụ cười vui vẻ.
Hạ Tử Hy, cả một đời người phải trải qua rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều người, vô cùng đa dạng, nhưng có thể gặp lại một người, từ không yêu đến yêu, đến yêu sâu đậm, cả cuộc đời này còn
mong cầu gì hơn?
Cô rất biết thỏa mãn.
Rất hạnh phúc.
Rất cảm ơn.
Mục Cảnh Thiên sau khi thay xong quần áo, Hạ Tử Hy bên này cũng đã chuẩn bị xong thức ăn.
Hai người vừa chuẩn bị ăn sáng, thì Hạ Tử Hy tiện tay cầm tờ báo trên bàn.