Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đô Đô suy nghĩ một lát, sau đó nhìn cô lắc đầu: “Không có, có chuyện gì sao?”
“Giúp mình trông chừng Lãng Tiêu Vân!” Hạ Tử Hy nói.
“Theo dõi cô ta sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Mình muốn biết cô ta ngày hôm đó rốt cuộc làm gì? Mặc dù chỉ là một cuộc điện thoại đơn giản, nhưng Hạ Tử Hy vẫn cảm thấy có điều bất ổn, cần có một người giúp cô trông chừng.
Nếu như Hạ Tử Hy đã lên tiếng, vậy thì Đô Đô cũng khống có lý nào từ chối, cô gật đầu: “Được, không vấn đề gì!”
“Vậy chuyện này phải trông cậy vào cậu rồi, nếu có xảy ra tình huống gì, lập tức gọi cho mình!”
“Được!” Đô Đô gật đầu.
Sau đó, Hạ Tử Hy liền đem những tấm hình này sao chép lại, sau đó nhìn Đô Đô nói: “Vậy được, vậy trước mắt cứ như vậy, minh có chuyện phải giải quyết, đi trước đây, có gì chúng ta liên lạc qua điện thoại nhé!”
Sau đó, Hạ Tử Hy liền đem những tấm hình này sao chép lại, sau đó nhìn Đô Đô nói: “Vậy được, vậy trước mắt cứ như vậy, mình có chuyện phải giải quyết, đi trước đây, có gì chúng ta liên lạc qua điện thoại nhé!”
“Được, không vấn đề gì, cậu đi đường cẩn thận!”
“Mình biết rồi!”
Vừa nói, Hạ Tử Hy liền đứng dậy rời khỏi cửa hàng điểm tâm.
Một bên khác,
A Kiệt lúc này đang đứng trong văn phòng tổng giám đốc.
“Hạ tiểu thư, hai ngày hôm nay tan ca sớm, nghe nói cô ấy vẫn luôn điều tra chuyện liên quan đến vụ án cùa Hà Lục Nguyên!” A Kiệt nói, khi báo cáo những chuyện này, vô cùng cẩn thận quan sát sắc mặt của Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên ngôi im, nghe A Kiệt báo cáo, chân mày khẽ nhíu chặt.
Anh biết rằng Hạ Tử Hy nhất định sẽ không từ bỏ.
“Tổng giám đốc, chúng ta có nên…”
Mục Cảnh Thiên lắc đầu: “Không cần, dựa theo tính cách của cô ấy, nếu như không điều tra được gì cô ấy sẽ không từ bỏ, cứ để cô ấy tiếp tục điều tra!”
A Kiệt đứng đối diện anh, gật đầu.
“Tìm vài người đến bảo vệ cô ấy, có chuyện gì thì cứ thông báo cho tôi!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Tôi biết rồi!” A Kiệt nói.
Vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ đến chuyện khác: “Theo dõi chặt chẽ hành động bên Lăng Tiêu Vân, đặc biệt lúc bọn họ gặp nhau!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nhớ đến chuyện từng xảy ra tại bệnh viện Mục Cảnh Thiên vẫn cảm thấy sợ hãi.
Nếu như lúc đó Lăng Tiêu Vân làm ra chuyện gì khác, vậy thì chính là khiến anh ăn năn hối hận cả đời này.
Nghe đến đây, A Kiệt gật đầu hiểu ý: “Được, tôi biết rồi, tôi lập tức đi sắp xếp!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu đồng ý, sau đó A Kiệt liền bước ra ngoài.
Mục Cảnh Thiên ngồi im trên ghế, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, đôi mắt khẽ nheo lại.
Hạ Tử Hy không quay về chung cư, mà trực tiếp quay về Hạ Gia.