Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 559: Cho nên chuyện này cứ như vậy chấm dứt sao?
Cảm ơn?
Mục Cảnh Thiên nhíu mày!
Quay đầu nhìn A Thuật, chỉ thấy A Thuật nhếch lên một nụ cười khiến người ta khó lòng lý giả, ngồi trong phòng tạm giam không lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên nhìn anh, xác định lại một lần nữa mình không quen người này.
Nhưng tình hình trước mắt, nhìn A Thuật không hề có ý tiết lộ,
Mục Cảnh Thiên cũng không hề có ý ép buộc, sau khi liếc mắt
nhìn anh ta, liền dẫn theo Hạ Tử Hy rời khỏi.
Nếu như một người đã không có ý tiết lộ, bất kể bạn bức hỏi như thế nào cũng không có tác dụng, đặc biệt chính là những người đã có ý định muốn tiến vào nơi này, càng không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.
Trong giới thương nghiệp lâu như vậy, có chuyện gì mà anh chưa từng nhìn thấy qua.
Chỉ là chuyện này, càng khó vẻ không ổn.
Ngồi trong xe, Hạ Tử Hy chân mày nhíu chặt, càng suy nghĩ càng thấy không đúng.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn cô: “Đang suy nghĩ điều gì!”
“Người đàn ông này, trực giác nói cho em biết, chuyện của Hà Lục Nguyên không liên quan đến anh ta!” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên lái xe, hai mắt nhìn về phía trước, cũng không hề lên tiếng.
Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn anh:
“Anh không cảm thấy chuyện này
có gì đó không ổn sao?”
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Anh giống như em cũng có câm giác như vậy, hơn nữa, anh quyết đoán cho rằng anh ta biết được điều gì đó, chỉ là hiện tại đều vô dụng, anh ta không muốn nói, hơn nữa anh ta hiện tại đều đã thừa nhận, chúng ta không có bất kỳ bằng chứng nào chứng mình chuyện này không phải do anh ta gây ra!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Cho nên chuyện này cứ như vậy chấm dứt sao?”
Hai mắt Mục Cảnh Thiên nhìn về
phía trước, chuyện này tất nhiên không thể chấm dứt như vậy.
Anh muốn biết, chuyện này rốt cuộc là như thế nào.
Nhìn Hạ Tử Hy: “Chuyện này cho đến hiện tại cũng không biết là có vấn đề gì, người đứng sau chỉ thị vụ án Hà Lục Nguyên vẫn chưa được xác định rõ, em hiện tại vẫn còn tiềm ẩn nguy hiểm, chuyện này, anh hi vọng em không nhúng tay vào, tin tường anh, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến điều này, ánh mắt Hạ Tử Hy nhìn về phía anh.
Thật sự không cần cô lo đến sao?
Cô không làm được!
Cô muốn biết rốt cuộc chân tướng được che dấu phía sau chuyện này, rõ ràng tất cả chứng cứ đều hướng về Lăng Tiêu Vân, nhưng không nghĩ đến mọi chuyện lại diễn ra theo chiều hướng này.
Cô nhất định phải điều tra ra chân tướng.
Ngày hôm sau,
Lăng Tiêu Vân lúc này đã quay lại công ty làm việc.
Mặc dù sóng to gió lớn của hai ngày hôm nay, nhưng đối với cô không chút ảnh hưởng nào cả.
Cô khuôn mặt vẫn mỉm cười, xuân phong đắc ý, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế của mình vậy.
Sau khi lăng Tiêu Vân xuất hiện lại một lần nữa, chuyện này càng
trờ nên khó bề phân biệt, vốn dĩ cô ta mất tích hai ngày nay, tin tức bên này vừa được xóa bỏ, cô ta liền xuất hiện quay lại làm việc, điều này càng khiến người khác cảm thấy không ổn.
Cả ngày hôm nay, trong đầu Hạ Tử Hy luôn không ngừng nghĩ về chuyện này.
Thời gian buổi chiều, cô đang trong phòng trà nước, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trầm tư suy nghĩ hồi lâu, cô cuối cùng quyết định chiều hôm nay phải quay lại gặp người đàn ông
đó.