Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 557: Lăng Tiêu Vân, em là kẻ máu lạnh sao?
“Gọi bác sĩ đến đây!”
A Thuật nhíu mày: “Gọi bác sĩ đến đây làm gì?”
“Đặt hẹn, em muốn bỏ đứa bé này!” Lăng Tiêu Vân nói.
Nghe đến đây, hai mắt A Thuật liền trừng lớn: “Em nói cái gì?”
“Em nói vẫn chưa rõ ràng hay sao?” Lăng Tiêu Vân lạnh lùng nhìn anh ta lên tiếng, “Mau gọi bác sĩ đến đây!”
“Lăng Tiêu Vân, em đừng nghĩ đến chuyện đó, anh tuyệt đối không cho phép em làm hại đến đứa trẻ!” A Thuật tóm chặt tay cô nói.
Lăng Tiêu Vân liếc mắt nhìn anh, không muốn cùng anh phí lời, liền nhấc đệm muống xuống giường: “Anh không đi, thì em đi!” vừa nói liền có ý muốn bước đi.
Nhìn dáng vẻ của cô, A Thuật bất mãn, trực tiếp tóm lấy cô: “Lăng Tiêu Vân, em là kẻ máu lạnh sao? Đứa bé cũng là một nửa của em, không lẽ em muốn bỏ nó sao?” A Thuật nhìn cô tức giận
hét lên.
Từ khi bọn họ quen biết nhau đến nay.
A Thuật chưa từng một lần hét lên với cô.
Gần như có đôi khi không hài lòng, nhưng từ trước đến nay chưa từng hét lớn vào mặt cô như lúc này.
Hiện tại, nhìn khuôn mặt dữ tợn của anh, Lăng Tiêu Vân cũng có chút hoảng sợ, nước mắt không ngừng rơi xuống.
“Đúng, em chính là kẻ máu lạnh, vậy thì như thế nào? Hiện tại tình huống bên ngoài chính là cảnh sát đang truy bắt em, em đã gây ra chuyện gì anh cũng hiểu rõ, không lẽ anh muốn em dẫn theo đứa bé cùng ngồi tù sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn anh hét lên.
Câu nói này, khiến cho A Thuật triệt để ngây người.
Nhìn Lăng Tiêu Vân, lúc này anh mới biết được cô đang lo lắng chuyện gì.
Ánh mắt sâu thẳm, nhìn cô, suy nghĩ một lát, anh vươn tay ôm
chặt lấy đôi vai của cô: “Tin tưởng anh, anh tuyệt đối sẽ không để em phải ngồi tù, tuyệt đối không!” anh nhấn mạnh từng chữ, giống như đang nói ra một lời thề hẹn.
Lăng Tiêu Vân biết rõ, A Thuật bình thường không nói, nhưng chỉ cần là những lời anh nói ra tuyệt đối có thể làm được!
“Tin tường anh!” A Thuật nhìn cô, nghiêm túc lặp lại một lần nữa.
Lăng Tiêu Vân cũng không hỏi tại sao, chỉ ngân ngấn nước mắt, gật đầu: “Vâng!”
Ngày hôm sau.
Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên đã nhận được một tin tức.
Cảnh sát bác bỏ cáo buộc vê Lăng Tiêu Vân, nguyên nhân vì đã tìm được hung thủ thật sự!
Tin tức này khiến cho Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Thật ra tất cả các tin tức liên quan đều hướng về phía Lăng Tiêu Vân, nhưng không nghĩ đến lúc này lại tìm ra hung thủ thật sự, bên trong nhất định có nguyên nhân.
Sau đó cùng ngày hôm đó, Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên liền đến sở cảnh sát.
Khi đến nơi nghe nói rằng, hung thủ đã khai tất cả mọi chuyện, không chút giấu diếm, toàn bộ
đều thú nhận.
Hơn nữa còn đem quá trình gây án thành thật khai báo.
Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy sau khi nghe toàn bộ quá trình gây án, chân mày nhíu chặt.
Nghe thì vô cùng hợp lý, nhưng cũng vì có quá nhiều điểm hợp lý, nên khiến cho người ta không thể không hoài nghi.
Mục Cảnh Thiên nhìn cảnh sát lên tiếng: “Tôi có thẻ gặp người này không?”
Một câu nói, vô cùng hợp ý với Hạ Tử Hy.