Chương 516: Vô cùng quen thuộc!
Chính vào ngày lúc này, có một người bước vào.
“Đội trưởng, ở hiện trường vụ án phát hiện ra một vật không thuộc về nạn nhân!” người đó cầm một chiếc túi bước vào.
Mục Cảnh Thiên vừa chuẩn bị rời khỏi.
Đột nhiên nhìn thấy thứ bên trong chiếc túi nilon trong suốt, có chút ngây người.
Nhìn thứ đồ vật này, sau đó gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi, trước mắt cứ mang đến phòng vật chứng đi!”
“Đợi một lát!” lúc này, Mục Cảnh Thiên lên tiếng, giây kế tiếp, trực tiếp cầm lấy túi đồ trong tay người cảnh sát kia.
Bên trong có một chiếc nhẫn.
Một chiếc nhẫn kim cương hình tam giác.
Vô cùng quen thuộc!
Mục Cảnh Thiên nhíu chặt chân mày, trong mắt càng thêm phần thâm sâu.
Mục Cảnh Thiên nhíu chặt chân mày, trong mắt càng thêm phần thâm sâu.
Nhìn hành động của Mục Cảnh Thiên, đội trường đội cảnh sát liền tiến đến, nhìn anh: “Mục tổng, anh nhận ra món đồ này sao?”
Nghe thấy giọng nói này, Mục Cảnh Thiên lúc này mới quay đầu lại nhìn người nọ: “Hả?”
“Mục tổng có từng nhìn thấy qua chiếc nhẫn này không? Hay là anh có quen biết với chủ nhân của chiếc nhẫn này?”
Mục Cảnh Thiên lúc này mới khôi phục lại tinh thần, ngây người sau đó lên tiếng: “Không có, không quen biết!”
“Vậy anh vừa rồi…”
“Chiếc nhẫn này hình như là kiểu dáng công ty chúng tôi sản xuất, cho nên vừa rồi khi nhìn thấy có chút kinh ngạc!” Mục Cảnh Thiên nói.
Sau khi nghe thấy điều này, người cảnh sát nọ liền lên tiếng: “Vậy Mục tổng có thể kiểm tra thử xem ai đã từng mua qua kiểu dáng này hay không?”
Mục Cảnh Thiên lắc đầu: “Không rõ!”
“Tôi về công tỵ sẽ cho người kiểm tra, nếu như có bất kỳ thông tin gì sẽ thông báo với anh!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Vậy cũng được, vậy thì làm phiền đến Mục tổng rồi!” người cảnh sát nói.
Mục Cảnh Thiên gật đầu, sau đó liếc mắt về phía chiếc nhẫn, lúc này mới xoay người rời khỏi cục cảnh sát.
Nhìn theo bóng lưng vừa rời khỏi
của Mục Cảnh Thiên, người cảnh sát kia cũng cảm thấy có chút nghi ngờ, xoay người nói với một người cảnh sát phía sau: “Đem món đồ này đến phòng vật chứng, sau đó thông báo cho Hạ Tử Hy đến đây một chuyến…”
Sau khi Mục Cảnh Thiên bước ra ngoài, bước lên trên xe, trong đầu không ngừng hiện lên dáng vẻ kiểu dáng của chiếc nhẫn vừa roi.
Khóe môi mím chặt, ánh mắt thâm sâu khó dò khiến cho người khác khó lòng đoán được trong lòng anh đang suy nghĩ gì.
Hi vọng, không giống như những gì anh đang nghĩ đến!
Chương 517: Cảnh Thiên, có chuyện gì sao?
Nghĩ đến đây, anh liền rút điện thoại gọi đến một số điện thoại.
Lăng Tiêu Vân lúc này đang nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi, lúc này điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, cô liền vươn tay cầm lấy.
Sau đó nhìn thấy số điện thoại hiển thị bên trên, thoáng ngây người.
Ánh mắt, lóe lên tia kinh ngạc.
Nhưng cuối cùng, vẫn bấm nút nhận cuộc gọi.
“Là anh…” Mục Cảnh Thiên trực tiếp lên tiếng.
“Cảnh Thiên, có chuyện gì sao?” Lăng Tiêu Vân bên kia đầu điện thoại yếu ớt lên tiếng.
Nghe giọng nói này của cô, Mục Cảnh Thiên nhíu mày, vốn dĩ có lời muốn chất vấn, nhưng thoáng chốc lại không biết nên mở lời như thế nào.
“Em không khỏe sao?”
“Đúng vậy, chút bệnh cảm nhẹ mà thôi, không vấn đề gì, có chuyện gì sao? Anh tìm em có chuyện gì sao?” Lăng Tiêu Vân hỏi.
Nghe vậy, Mục Cảnh Thiên chần chừ trong giây lát, sau đó nói: “Không có gì, em cứ nghỉ ngơi trước đi, anh ngày khác sẽ gọi điện thoại cho em!”
“Được…vậy cũng được!” trong giọng nói của cô mang theo chút thất vọng nhàn nhạt.
Cô đã từng hy vọng Mục Cảnh Thiên có thẻ hỏi han cỏ vài câu, dù cho chỉ vài câu ngắn ngủi mà thôi! Nhưng tất cả đều không có!
Mục Cảnh Thiên cầm điện thoại, còn phía bên Lăng Tiêu Vân vẫn chần chừ không ngắt máy, giống như đang chờ điều gì, nhưng đến cuối cùng vẫn là do Mục Cảnh Thiên chủ động ngắt máy.
Mục Cảnh Thiên lúc này ngồi im trong xe, ánh mắt nhìn phong cảnh bên ngoài cửa kính.
Anh luôn biết rõ Lăng Tiêu Vân là loại con gái như thế nào, cô ấy
quả thật có chút thủ đoạn, nhưng tất cả đều là chút thù đoạn của phụ nữ mà thôi.
Nhưng nếu như việc chỉ thị Hà Lục Nguyên thật sự do cô làm…
Mục Cảnh Thiên nghĩ rằng cả đời này có lẽ không cách nào tha thứ được cho cô!
Nghĩ đến chuyện đó, sắc mặt của anh càng thêm thâm trầm, cuối cùng vẫn đạp chân ga khởi động xe rời khỏi.
Đợi đến khi anh quay trở về, Hạ Tử Hy vẫn chưa quay về nhà,
hơn nữa nhà không một bóng người.
Mục Cảnh Thiên bất an nhíu chặt chân mày, thời gian này, cô đáng lẽ phải có mặt ờ nhà, nhưng hiện tại lại không có ở đây.
Lập tức lấy điện thoại gọi đến một số điện thoại.
“Xin lỗi, số thuê bao quý khách vừa liên lạc tạm thời không liên lạc được…”
Vậy mà điện thoại của Hạ Tử Hy lại lần nữa không gọi được, Mục Cảnh Thiên gấp gáp không thôi.
Quan sát khắp căn phòng vẫn ngăn nắp, không giống như có dấu hiệu có người tiến vào bên trong, không lẽ cô vẫn chưa quay về nhà sao?
Chương 518: Cảm ơn bác tài!
Quan sát khắp căn phòng vẫn ngăn nắp, không giống như có dấu hiệu có người tiến vào bên trong, không lẽ cô vẫn chưa quay về nhà sao?
Nghĩ đến đây, anh lập tức xông ra ngoài, lái xe quay lại bệnh viện.
Nhưng khi vừa đến bệnh viện, thì ý tá nói cô đã quay về từ lâu, nếu như thật sự đã quay về, như thế nào lại không có chút tin tức nào.
Không ngừng gọi điện thoại xác nhận, nhưng đầu dây bên kia không ngừng truyền đến câu nói
kia: “Xin lỗi, số thuê bao quý khách vừa liên lạc tạm thời không liên lạc được…”
Mục Cảnh Thiên gấp gáp không thôi, thời gian này, cô còn có thể đi đâu được chứ?
Lái xe không có mục đích không ngừng tìm kiếm trên đường, nhưng nhất thời lại không biết phải đi đâu để tìm!
Cuối cùng, anh vẫn quyết định quay trở về nhà!
Chiếc xe dừng dưới lầu nhà cô, nhìn lên trên lầu, đèn vẫn chưa
sáng, điều này chứng minh cô vẫn chưa quay trở lại!
Nếu như cô quay trở về, nhất định sẽ gọi điện thoại cho anh!
Mục Cảnh Thiên ngồi trong xe, vẫn luôn đợi, điện thoại không ngừng gọi đến số điện thoại cho Hạ Tử Hy, nhưng từ đầu dây bên kia vẫn không ngừng truyền đến âm thanh thông báo không cách nào liên lạc được…khiến cho anh lo lắng không ngừng.
Hà Lục Nguyên đã chết, nguy hiểm của Hạ Tử Hy đáng lẽ tạm thời đã được giải quyết mới đúng, nhưng hiện tại…
Trong đầu của anh không ngừng lóe lên vô số suy nghĩ.
Chính vào lúc này, ánh đèn xe phát ra từ chiếc xe taxi phía sau dần dần xuất hiện, Mục Cảnh Thiên liền ngước nhìn theo.
Chiếc xe dừng lại, Hạ Tử Hy cũng từ trên xe bước xuống!
“Cảm ơn bác tài!” Hạ Tử Hy cảm ơn, sau đó từ từ bước vào bên trong khu chung cư.
Khi nhìn thấy bóng lưng của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp đẩy cửa xe bước xuống.
“Hạ Tử Hy!”
Sau khi gọi tên cô, Mục Cảnh Thiên liền trực tiếp bước lên phía trước.
Tại đây có hình ảnh
“Em ra ngoài làm chút chuyện, điện thoại hết pin!” Hạ Tử Hy nói.
Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng lúc này của Mục Cảnh Thiên, trong lòng cô vẫn có chút cảm động.
Chương 519: Em đã đi đâu?
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, nhìn Hạ Tử Hy, cuối cùng vẫn vươn tay ra, ôm chặt cô vào lòng.
“Sau này, bất kể thời điểm nào, dù cho đi đâu, cũng phải nhớ gọi điện thoại cho anh!” Mục Cảnh Thiên ôm cô vào lòng nói: “Nếu không, anh sẽ rất lo lắng!”
Mặc dù chỉ là những lời nói vô cùng bình thường, nhưng sau khi Hạ Tử Hy nghe vào lại cảm thấy vô cùng cảm động, gật đầu nói: “Được!”
Ôm cô trong chốc lát, Mục Cảnh Thiên mới buông cô ra.
Hai người cùng nhau quay trở về!
“Em đã đi đâu?”
“Cục cảnh sát!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên thoáng sững người, nhìn cô hỏi: “Em đi đến nơi đó làm gì?”
“Phối hợp điều tra, nghe nói tại hiện trường vụ án của Hà Lục Nguyên phát hiện ra vết máu của người thứ hai, cho nên thông báo em đến đó một chuyến lấy lời khai, sau đó kiểm tra máu!” Hạ Tử Hy nói. để đọc chương có hình chất lượng và nhanh nhất, hãy truy cập nhayhȯ。cøm.Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên ngây người, Hạ Tử Hy không chút dấu diếm nói toàn bộ sự việc với hắn.
“Vậy em có biết chiều nay anh đã đi đâu không?”
Nghe câu hỏi này của anh, Hạ Tử Hy cảm giác nhất định có chuyện, nhìn anh ngây người vài giây, sau đó lên tiếng: “Anh đừng nói với em, anh cũng đã đi rồi!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu.
Hạ Tử Hy:
Đúng thật là!
Tại đây có hình ảnh
Cho nên, cô vô cùng muốn biết chuyện này rốt cuộc là như thế nào!
Nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt Mục Cảnh Thiên có phần u tối, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn không đem chuyện chiếc nhẫn nói cho cô biết.
Chỉ nhìn thấy anh lên tiếng: “Được, chuyện này sớm muộn gì cũng có ngày bại lộ ra ánh sáng, cho nên em đừng lo lắng!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy gật đầu, cô cũng tin tưởng như vậy.
Hai người trò chuyện rất lâu, cũng không có ý định nấu bữa tối, sau đó đơn giản nấu chút mì, liền nghỉ ngơi.
Những ngày gần đây quả thật quá mệt mỏi rồi.
Cả hai người đều không có thời gian nghỉ ngơi đàng hoàng, cho nên vừa nằm xuống liền thiếp đi!