Tamlinh247.me: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)
Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 196: Muốn tái hôn (2)
Mục Cảnh Thiên quan sát cô, ánh mắt hoài nghi rà soát trên khuôn mặt cô: “Nếu đã như vậy! Vậy từ nay về sau cô đừng tránh né tôi nữa nhé!”
“Nếu như không phải anh luôn tập kích bất ngờ, tôi nhất định sẽ không trốn anh!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe lý do này của cô, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Đột nhiên tập kích?”
Hạ Tử Hy nhướng mày gật đầu.
Mục Cảnh Thiên lúc này mới hiểu ý của Hạ Tử Hy là gì, “Nếu như không phải cô gây chuyện với tôi, tôi cũng không đột nhiên tập kích đâu!”
Hạ Tử Hy: “...là do anh tự hoang tưởng tôi gây chuyện với anh, tôi đối với anh chính là tâm bỉnh khí hòa!”
“Vậy sao?’ nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày nói tiếp, “Điện thoại người khác thì bình thường, chỉ duy nhất mình tôi lại được cô cài đặt nhạc chờ như vậy, đây gọi là tâm bình khí hòa?”
Hạ Tử Hy: “...”
“Lừa gạt ba nằm trước, giả vờ xấu xí gả cho tôi cùng xem là tâm bình khí hòa?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
VietWriter
Hạ Tử Hy:"...
Được rồi...trừ hai việc kể trên.
“Có phải hay không?” Mục Cảnh Thiên tiếp tục hỏi.
“Tình huống đặc biệt, cách đối xử cũng khác!” Hạ Tử Hy mỉm cười ngượng ngùng.
Nhìn nụ cười của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên thật sự có suy nghĩ muốn cưỡng hôn cô, nhưng sau khi suy đi nghĩ lại, hắn vừa mới đồng ý không làm những chuyện bậy bạ với cô, giờ phút này chỉ đành từ bỏ ý định vừa chớm nở trong đầu.
“Nếu như còn xảy ra những chuyện giống như trước đây thì đừng trách
tại sao tôi không khách khí!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô uy hiếp.
Hạ Tử Hy mỉm cười, nhìn anh ta nhưng không nói bất cứ điều gì.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên vẫn đang đè lên người cô, ánh mắt chăm chú không rời, bản thân Hạ Tử Hy cũng bị anh ta đè bên dưới, ngước mắt lên liền nhìn thấy người trước mặt.
Giây phút này, hai mắt nhìn nhau, không khí vô cùng kỳ quái.
Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên, cảm giác trái tim cô như sắp nhảy ra ngoài.
Có thể hay không đừng dùng ánh mắt như thế này nhìn người khác?
“Có chuyện này...anh hiện tại có thể ngồi dậy được không?” Hạ Tử Hy lên tiếng, đánh vỡ không khí ngượng ngùng bốn mắt nhìn nhau của cả hai.
“Tôi hiện tại không muốn ngồi dậy!”
Hạ Tử Hy: “...”
Bất cứ khi nào Mục Cảnh Thiên trở nên vô lại, thật sự khiến người khác không còn cách nào giải quyết được.
Nhìn dáng vẻ bất lực của Hạ tử Hy, lúc này Mục Cảnh Thiên liền bật cười, sau đó ngòi dậy.
Nhìn thấy anh ta đã ngồi dậy, Hạ Tử Hy cũng cử động, dù sao cũng bị đè ép lâu như vậy, thật sự có chút khó chịu, ai ngờ Mục Cảnh Thiên chỉ vừa ngồi dậy được một nửa thì đột nhiên ngừng lại, Hạ Tử Hy khi cử động cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhưng khi ngẩng mặt lên thì trán cô tình cờ chạm lên khóe môi Mục Cảnh Thiên.
Cả người đều chết lặng, sau khi cơ thể kịp phản ứng lại với tình huống đang xảy ra, Hạ Tử Hy cả người đều lập tức lùi về phía sau.
Ánh mắt nhìn Mục Cảnh Thiên, khuôn mặt đỏ bừng không thôi. Mục Cảnh Thiên ngược lại nhìn cô, khóe môi
mỉm cười. Chuyện này không trách được hắn, là do cô tự dâng lên tận cửa.
Hạ Tử Hy ngồi trong xe, đột nhiên cảm thấy nên nói gì cho thích hợp, dù sao cũng do mình tự chủ động dâng lên.
Lúc này, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này mới phát hiện Mục Cảnh Thiên đã lái xe đến bên bờ biển.
“Tôi cảm thấy có chút nóng bức, muốn xuống xe đi dạo!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền đẩy cửa xe bước xuống.
Nhìn theo bóng dáng bước xuống xe
của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên mỉm cười, sau đó cũng theo cô bước xuống.
Hạ Tử Hy hướng về bờ biển dạo bước, Mục Cảnh Thiên âm thầm đi theo sau cô.
Hạ Tử Hy rất hiếm khi đi dạo vào ban đêm, đặc biệt rất ít khi đi dạo bờ biển vào đêm khuya như thế này, bước đến bên bờ biển, từng cơn gió biển thổi đến, cô hít sâu một hơi cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đột nhiên cảm giác, mọi chuyện buồn phiền đều theo cơn gió này thổi đi không còn chút dấu vết nào.
“Thật thoải mái!” Hạ Tử Hy vươn hai tay, ngẩng cao đầu, nhắm chặt đôi mắt, cảm nhận tất cả mọi thứ xung quanh mình.
Mục Cảnh Thiên từ khi bước xuống xe, lun theo sát phía sau Hạ Tử Hy, đột nhiên trong lòng tại giây phút này nảy nở một cảm xúc rung động.
Chậm rãi bước đến bên cạnh Hạ Tử Hy sau đó lên tiếng: “Thế nào? Chiếm được lợi lộc từ tôi liền muốn chạy?”
Hạ Tử Hy: “...”
Cô lúc này từ từ mở mắt, quay đầu sang nhìn Mục Cảnh Thiên, nếu đã nói thẳng như vậy thì cũng không
cảm thấy ngượng ngùng nữa rồi.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.me