Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1287




“Hoan nghênh Mục tổng, hoan nghênh Hạ tiểu thư, hoan nghênh tiểu thiếu gia!” nhân viên đồng loạt lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên dẫn theo Hạ Tử Hy, ôm theo Tiểu Thời Quang, bước chân vững vàng bước vào bên trong.
Hạ Tử Hy cũng nhanh chân bước theo sau lưng.
Cho đến tận khi bước vào trong văn phòng, Hạ Tử Hy mới bình tĩnh trở lại: “Anh đưa em đến công ty, như thế nào lại không nói với em tiếng nào!”
“Anh chính là muốn nói với tất cả mọi người, em, Hạ Tử Hy đã quay trở lại rồi, là người của anh, cả đời này, em cũng không cách nào chạy thoát được!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy nhìn anh mỉm cười: “Em hiện tại căn bản không muốn chạy!”
Mục Cảnh Thiên ôm lấy Tiểu Thời Quang bước sang, nhìn Hạ Tử Hy: “Chuyện gì đến sớm muộn gì cũng đến, cần phải đối mặt sớm muộn gì cũng phải đối mặt, anh không thể giấu hai mẹ con em cả đời này được!” Mục
Cảnh Thiên nhìn cô nhấn mạnh từng chữ.
Hạ Tử Hy làm sao không hiểu được nỗi khổ tâm này của anh chứ, anh có thể làm đến bước này, Hạ Tử Hy như thế nào lại không cảm động.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Em hiểu!”
“Nghỉ ngơi một chút, hôm nay vẫn còn hoạt động, anh sợ em không chịu đựng được!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy:
Không biết như thế nào, lời nói này nghe có chút mờ ám.
Cũng không suy nghĩ quá nhiều, Hạ Tử Hy nhìn anh mỉm cười, trực tiếp giao Tiểu Thời Quang cho anh: “Mục tổng, nếu như anh mang em cùng Tiểu Thời Quang ra ngoài, vậy thì tất nhiên sẽ do anh trông nom, em vẫn còn chút chuyện, lát nữa sẽ quay lại!”
Nhìn thấy Tiểu Thời Quang trong lòng mình, Mục Cảnh Thiên ngược lại vô cùng vui vẻ chăm sóc, chỉ là khi nhìn Hạ Tử Hy anh ngược lại vô cùng vui mừng.
Anh chính là thích dáng vẻ hoạt bát năng động, phúc hắc của cô.
Càng như vậy càng chứng mình được Hạ Tử Hy thật sự đã quay trờ về!
“Em muốn đi đâu?”
Hạ Tử Hy nhìn anh, tinh nghịch hất cằm: “Như thế nào, Tiểu Thời Quang ỏ’ chỗ anh còn sợ em sẽ chạy sao? Em đã chăm sóc bé con lâu như vậy, anh cũng nên làm tròn trách nhiệm của một người ba đi; Mục tồng vất vả rồi!” dứt lời, mỉm cười trực tiếp bước ra ngoài.
Nhìn theo bóng lưng của cô, Mục Cảnh Thiên mỉm cười, thu hồi tầm mắt, nhìn Tiểu Thời Quang trong lòng, nhịn không được cảm thán: “Con trai, con trai à, chỉ còn lại hai người chúng ta nương tựa vào nhau, đi thôi cùng ba đi kiếm tiền, sau đó nuôi con béo mập!”
Tiểu Thời Quang bật cười, Mục Cảnh Thiên liền ôm thằng vé bước về vị trí làm việc của mình.
Còn ở bên ngoài.
Mục Cảnh Thiên sau khi mang Hạ Tử Hy trở về, còn dẫn theo cả Tiểu Thời Quang, khiến cho cả
công ty dâng lên một trận sóng gió.
Đây rõ ràng chính là đang tuyên cáo, Hạ Tử Hy chính là phu nhân tổng giám đốc Vân Duệ, còn Tiểu Thời Quang chính là người kế thừa của Vân Duệ.
Mặc dù thời gian trôi qua một năm, nhưng rất rõ ràng Mục Cảnh Thiên rất dụng tâm.
Chính vào lúc các bộ phận đều không ngừng thảo luận, Hạ Tử Hy liền bước đến phòng thiết kế, không ít người nhìn thấy cô liền lên tiếng chào hỏi, nhưng so với
trước đây, có thêm vài phần kính sợ.
Hạ Tử Hy sau khi đến phòng thiết kế trực tiếp tìm Khả Khả.
Tiệm café dưới lầu, Hạ Tử Hy nhìn Khả Khả: “Như thế nào? vẫn đang tức giận em sao?”
“Chị đang muốn nói, mất tích cả một năm nay, em vẫn còn nhớ quay trở về, vẫn còn nhớ đến chị!” Khả Khả mang chút trách cứ nói.
“Nếu như không nhớ đến chị, em như thế nào quay lại tìm chị chứ!”
Khả Khả uống nước, hút ống hút, không nhìn đến Hạ Tử Hy.
“Được rồi được rồi, em sai rồi có được không!” lúc này, Hạ Tử Hy vươn tay nắm lấy cánh tay Khả Khả.
Chuyện này khiến Khả Khả bật cười: “Em không biết, những ngày không có em bên cạnh, chị có bao nhiêu nhàm chán, đến cả người nói chuyện cũng không có!”
“Chị có thể tìm Đô Đô!”
“Cô ấy ngày ngày đều phải ở bên
anh A Thuật, làm gì có thời gian ở bên chị!”
Nhắc đến Đô Đô, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Vậy thì sau này mỗi ngày em đều sẽ ờ bên chị!”
Khả Khả nhân cơ hội tóm chặt lấy cô: “Hạ Tử Hy, lời em từng nói qua em phải ghi nhớ, nếu như em còn dám không nói tiếng nào liền biến mất, chị sẽ…sẽ không để ý đến em nữa!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Chị yên tâm, say này sẽ không như vậy nữa đâu!”
Khả Khả lúc này mới yên tâm, đột nhiên nhớ đến: “Đúng rồi, đứa bé hôm nay, chính là con trai của em cùng Mục tổng sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Đúng vậy, thằng bé tên Thời Quang, Tiểu Thời Quang!”
“Chỉ cũng chỉ nghe nói, nhưng chưa từng gặp qua!”
“Vậy ngày mai đến nhà chơi, như thế nào?”