Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1245




“Như thế nào, ngài Frieda?” Hạ Tử Dục nhìn ông hỏi.
Frieda nhìn anh mỉm cười: “Thật ngại quá Hạ tiên sinh, chúng tôi hiện tại có chút chuyện, e rằng buổi ký kết hợp đồng này phải dời lại ngày khác rồi!”
“Dời lại? Tại sao?” Hạ Tử Dục khó lòng tin tưởng hỏi.
Frieda cũng không giải thích quá nhiều, nhìn anh mỉm cười xin lỗi, sau đó cầm bản hợp đồng rời đi.


câu, sau khi dứt lời chân mày Frieda nhíu chặt.
“Như thế nào, ngài Frieda?” Hạ Tử Dục nhìn ông hỏi.
Frieda nhìn anh mỉm cười: “Thật ngại quá Hạ tiên sinh, chúng tôi hiện tại có chút chuyện, e rằng buổi ký kết hợp đồng này phải dời lại ngày khác rồi!”
“Dời lại? Tại sao?” Hạ Tử Dục khó lòng tin tưởng hỏi.
Frieda cũng không giải thích quá nhiều, nhìn anh mỉm cười xin lỗi, sau đó cầm bản hợp đồng rời đi.


Hạ Tử Dục đứng phía sau nhìn theo bóng lưng của Frieda, ánh mắt lóe lên tia phẫn nộ!
Tập văn kiện bị anh vứt xuống đất, ánh mắt phẫn nộ che lấp đi sự ôn nhu trên khuôn mặt, Mục Cánh Thiên!!!
Tôi sẽ không nhận thua như vậy, sẽ không cứ như vậy mà bò qua!
Mục Cảnh Thiên cùng A Kiệt bước ra ngoài bước lên xe.
A Kiệt có chút không cam lòng


hỏi: “Mục tổng, không lẽ anh thật sự buông bỏ cơ hội như vậy?”
Mục Cảnh Thiên không lên tiếng, sắc mặt nghiêm trọng.
“Mục tổng chính là vì…Hạ tiểu thư sao?” A Kiệt từ tốn hỏi.
Quả nhiên, nhắc đến cái tên này, Mục Cảnh Thiên lập tức nói: “Chuyện này không được nói cho bất kỳ người nào khác!”
A Kiệt bất lực gật đầu: “Tôi đã biết!”
“Quay về thôi!”


A Kiệt cũng không tiếp tục lên tiếng, lái xe trở về.
A Kiệt biết rõ sự quan trọng của hạng mục cs đối với Mục Cảnh Thiên, nhưng thật không nghĩ đến, vì Hạ Tử Hy anh vậy mà lại có thể buông tay!
Xem ra Hạ Tử Hy trong tim Mục Cánh Thiên thật sự có vị trí vô cùng quan trọng.
Đêm khuya.
Hội quán tư nhân cao câp.


Mục Cảnh Thiên ngồi nâng ly rượu uống hết ly này đến ly khác, nhưng bất kể uống bao nhiêu, cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt anh tuấn tà mì của anh.
Tiêu Ân nhìn anh: “Cảnh Thiên, không lẽ cậu thật sự cứ như vậy thật sự từ bỏ hay sao?”
Đây rõ ràng không phải là tác phong của Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên im lặng, không hề lên tiếng, cầm lấy ly rượu trước mặt tiếp tục nâng lên uống.


Huống Thiên Hựu lúc này cũng nâng lên ly rượu bước sang, trên khuôn mặt tràn ngập ý châm chọc: “Thật sự không nghĩ đến, Hạ Tử Dục lại to gan đến vậy, đến công ty cùa cậu mà cũng dám động vào!”
“Anh ta chỉ là không chút kiêng dè, cũng không phải cảm thấy bản thân có một người em gái tốt hay sao!” Mạc Thiệu Thân cũng đong đưa ly rượu châm chọc lên tiếng.
Dựa theo thực lực của Mục Cảnh Thiên, nếu như thật sự muốn phản kích, e rằng hiện tại Hạ Tử


Dục sớm đã không chốn dung thân, cho đến hiện tại vẫn chưa ra tay tất cả đều vì suy nghĩ đến Hạ Tử Hy.
“Em gái? May mắn Hạ Tử Hy không phải là con gái ruột của Hạ gia, nếu không chuyện này vẫn thật sự nan giải!” Huống Thiên Hựu nói.
“Chính là vi không phải ruột thịt nên mới nan giải!” Tiêu Ân nhướng mày chầm chậm nói.
“Cành Thiên, không lẽ cậu cứ như vậy mà để yên?” Tiêu Ân lo lắng hỏi, phải biết rằng Vân Duệ


nếu thật sự chịu tiếng xấu, sau này muốn phát triển quả thật có giới hạn.
ít nhất, nếu phát triển quốc tế sẽ bị người khác chế nhạo, như vậy ai còn dám cùng Vân Duệ hợp tác?
Mục Cảnh Thiên ngồi im, uống rượu, rất lâu mới thấp giọng lên tiếng: “vẫn còn chưa biết!”
Nhìn anh như vậy, Huống Thiên Hựu không nhịn được thở dài: “Xem ra tình yêu cũng không có tốt đẹp là bao!”


ít nhất, khi gặp tình huống như vậy, thật sự không cách nào lựa chọn.
Lựa chọn một bên tất nhiên sẽ tổn thương đến một bên, nhưng phải biết rằng nếu như thật sự quan tâm đến tâm trạng của Hạ Từ Hy, vậy thi tâm huyết của Mục Cảnh Thiên dành cho Vân Duệ hơn một nửa đều sẽ đổ sông đổ biển.
“Hạ Tử Dục!” Mạc Thiệu Thần âm trầm gọi tên, “Lần này anh ta ngược lại thông minh, biết nắm lấy điểm yếu của Cảnh Thiên…” vừa nói, liền nâng lên ly rượu,


một ngụm uống cạn.
Câu nói này thật sự đã mang đến cho bọn họ một đả kích nặng, tìm vợ tuyệt đối không thể tìm người có gia thế như vậy, nếu không ngày sau tuyệt đối sẽ gây ra vấn đề lớn.
“Nếu như mình không giành được hạng mục cs, vậy thì anh ta cũng đừng hòng!” Mục Cảnh Thiên từ tốn lên tiếng, đáy mắt bình tĩnh ẩn chứa khí thế sắc bén như chim ưng, anh không phải là loại người bị người khác đánh mà không biết đáp trả, ngược lại, anh sẽ càng phản đòn, chỉ là vướng


bận Hạ Tử Hy, anh sẽ không để cho Hạ Tử Dục thân bại danh liệt, ít nhất anh không có được vậy thì anh ta tuyệt đối cũng đừng nghĩ sẽ đạt được.


“Nếu như mình không giành được hạng mục cs, vậy thì anh ta cũng đừng hòng!” Mục Cảnh Thiên từ tốn lên tiếng, đáy mắt bình tĩnh ẩn chứa khí thế sắc bén như chim ưng, anh không phải là loại người bị người khác đánh mà không biết đáp trà, ngược lại, anh sẽ càng phản đòn, chỉ là vướng bận Hạ Tử Hy, anh sẽ không để cho Hạ Tử Dục thân bại danh liệt, ít nhất anh không có được vậy thì anh ta tuyệt đối cũng đừng nghĩ sẽ đạt được.
Nghe đến đây, Huống Thiên Hựu từ tốn nói: “Mình nhận được tin tức, hạng mục cs quả thật đã bị


cắt ngang, dời ngày ký kết!”
“Có ý gi?”
“Có nghĩa là Hạ Tử Dục cũng không ký kết thành công!”