“Chị yên tâm, em sẽ nói với anh ấy….” vừa nói, Hạ Tử Hy liền nhìn cô nở nụ cười yên tâm, sau đó xoay người rời đi.
Khả Khả còn muốn nói gì đó, nhưng chỉ có thể nói cho gió nghe…cũng vì Hạ Tử Hy đã rời đi.
Một người phụ nữ đang mang thai lại có thể đi nhanh như vậy, Khả Khả có chút không nhịn
được lắc đầu.
Hạ Tử Hy sau khi theo sát phía sau liền nhìn thấy Lý Nghị bắt một chiếc xe, Hạ Tử Hy cũng nhanh chóng vươn tay bắt một chiếc xe, gấp gáp đuổi theo sau.
“Bác tài, đừng theo quá sát, cũng đừng để mất dấu!” Hạ Tử Hy nói.
Tài xế thông qua gương chiếu hậu liếc mắt nhìn Hạ Tử Hy, cũng không nói điều gì, tốc độ chiếc xe từ từ chạy trên đường.
Thời gian khoảng hai mươi phút lúc này mới dừng lại.
“Cô gái, bọn họ dừng lại rồi!”
Hạ Tử Hy gật đầu, thanh toán tiến sau đó bước xuống xe.
Lúc này, Lý Nghị đi phía trước, nhìn trái ngó phải sau đó bước vào bên trong.
Khi đi đến một nơi không người, Lý Nghị chậm rãi bước vào bên trong, cũng vi trước mặt có một người đang đứng.
Hạ Từ Hy cũng nhanh chóng tìm một vị trí an toàn sau đó ần nấp thật kĩ, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn theo bóng lưng cùa Lý Nghị,
sau đó khi ông ta càng đi đến gần, trái tim Hạ Tử Hy càng đập nhanh.
Sau đó, khi người đàn ông kia từ từ xoay người lại, Hạ Tử Hy ngây người.
ủy viên Lý…
Thật không nghĩ đến chính là ông ta!
Ánh mắt tiếp tục nhìn sang, khuôn mặt cực kì căng thẳng.
Lý Nghị bước sáng, ủy viên Lý nhìn ông: “ông gấp gáo như vậy
tim tôi có việc gì?”
Dáng vẻ Lý Nghị lúc này có vài phần chần chừ, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, lại già đi hơn mười mấy tuổi, cùng với dáng vẻ mặc tây trang khi ở công ty, rõ ràng chính là hai người khác nhau.
“Hôm nay, Mục Cảnh Thiên đã đến tìm tôi…”
ủy viên Lý cũng ngây người, không nghĩ đến lại như vậy, nhưng rất rõ ràng ông bình tĩnh hơn rất nhiều: “Vậy thì như thế nào?”
“Anh ta tìm người theo dõi chúng ta, chụp được hình của cả hai, nếu như bị anh ta biết được chuyện này do tôi làm, vậy thì tôi nhất định sẽ phải ngồi tù!” Lý Nghị kích động nói.
“Dù cho như vậy, anh ta làm sao có thể biết được là do ông làm chứ!”
“Nhưng mà…”
“Ông bình tĩnh một chút, dù cho anh ta tìm người chụp hình theo dõi chúng ta, cũng chỉ có thể nói rằng chúng ta đã từng gặp mặt, anh ta có chứng cứ gì chứng
mình là do ông làm chứ!” ủy viên Lý nhìn bình tĩnh hơn Lý Nghị rất nhiều, khuôn mặt hơn bốn mươi tuổi thề hiện rõ sự hung ác.
Kể từ khi Mục Cảnh Thiên trục xuất ông ra khỏi Vân Duệ, ông vẫn luôn tìm cách khiến cho Mục Cảnh Thiên thân bại danh liệt, hiện tại cuối cùng đã có được cơ hội này.
“Nhưng nếu như vậy, anh ta sớm muộn gì cũng có ngày điều tra ra được!” Lý Nghị căng thẳng, sợ hãi, nếu như không phải vì con trai, ông tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Nghe thấy lời này, ủy viên Lý hung hăng quay đầu lại nhìn: “Ông bình tĩnh lại cho tôi, tôi nói cho ông biết, anh ta nhất định sẽ không điều tra ra được, không có camera, không có người làm chứng, anh ta có thể điều tra được gì, chỉ cần ông không thừa nhận, tất cả mọi thứ, anh ta vĩnh viễn sẽ không điều tra được!”
Lý Nghị nhìn ông, có chút do dự.
ủy viên Lý chậm chạp đi về phía ông, hai bàn tay nắm chặt vai: “Ông phải nghĩ đến con trai của mình, thằng bé sắp làm phẫu thuật, ông về sau cần rất nhiều
Nghe thấy lời này, ủy viên Lý hung hăng quay đầu lại nhìn: “Ông bình tĩnh lại cho tôi, tôi nói cho ông biết, anh ta nhất định sẽ không điều tra ra được, không có camera, không có người làm chứng, anh ta có thể điều tra được gì, chỉ cần ông không thừa nhận, tất cả mọi thứ, anh ta vĩnh viễn sẽ không điều tra được!”
Lý Nghị nhìn ông, có chút do dự.
ủy viên Lý chậm chạp đi về phía ông, hai bàn tay nắm chặt vai: “Ông phải nghĩ đến con trai của mình, thằng bé sắp làm phẫu thuật, ông về sau cần rất nhiều
thời gian để ở bên cạnh chăm sóc, cho nên đối với chuyện này bất kể như thế nào đều phải cắn chặt răng, không được nói ra bất kỳ điều gì!” ủy viên Lý nhấn mạnh từng chữ.
Nhắc đến con trai, Lý Nghị giống như trờ nên to gan hơn, nhìn sang ủy viên Lý, ông gật đầu: ‘Được, tôi biết rồi!”
Nhìn ông ta đã đồng ý, ủy viên Lý lúc này mới yên tâm một chút: “Nếu như Mục Cảnh Thiên đã nghi ngờ, vậy thì khoảng thời gian này, chúng ta vẫn nên ít gặp mặt, chính xác mà nói chính là
không nên gặp nhau!”
Lý Nghị nhìn ùy viên Lý có chút khó hiểu: “ông tại sao phải làm như vậy?”
“Tại sao?” nghe vậy, ủy viên Lý cười lạnh, “Tất cả mọi chuyện đều do Mục Cảnh Thiên tự mình gây ra!”
Dứt lời, ủy viên Lý liền chậm chạp bước sang một bên, vừa đi vừa nói chuyện.
“Vân Duệ mặc dù do anh ta sáng tạo ra, nhưng nếu như không có tôi, anh có thể gây dựng lên
được không?”