Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 1221-1228




Anh vừa mới bước ra ngoài, trong phòng họp liền diễn ra cảnh anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, tiếng tranh luận vừa rồi lập tức biến mất, hiện tại chính là tình cảnh đưa mắt nhìn nhau, sau đó tan họp.
Hạ Tử Dục ngồi trong văn phòng, tay chống trên mặt bàn, hai bàn tay bắt chéo vào nhau giống như đang suy ngẫm chuyện gì.
Mục Cảnh Thiên…
Nghĩ đến cái tên này, đôi mắt anh

càng thêm u tối.
An Nhược Mạn xuất ngoại.
Hạ Tử Dục cũng không đuổi theo.
Sau khi nhận được tin tức này, trong lòng Hạ Tử Hy nói không nên cảm giác.
Nhưng cuối cùng chỉ đành thở dài một tiếng, bất kể như thế nào, đây đều là quyết định của bọn họ, Hạ Từ Hy cũng dự định im lặng, không tiếp tục nhắc đến chuyện này.

Cuối cùng, sự việc liền lắng xuống, cũng không có quá nhiều chuyện, Hạ Tử Hy lúc này mới thoải mái nghỉ ngơi vài ngày.
Nhưng những ngày này, Mục Cảnh Thiên ngược lại vô cùng bận rộn.
Trong công ty.
Mục Cảnh Thiên ngồi trên ghế, trước mặt có nhiều văn kiện cần anh kí tên.
Chính vào thời điểm này, A Kiệt bước vào: “Tổng giám đốc, đây là yêu cầu hàng mục do phía cs

đưa ra!”
Nghe vậy Mục Cảnh Thiên liền vươn tay nhận lấy văn kiện trước mặt, sau khi xem qua khóe môi nhếch lên nụ cười: “Bất kể như thế nào, công ty cs là mấu chốt thành công, dặn dò xuống bên dưới, bất kể như thế nào, tôi đều phải thành công giành được hạng mục này.
A Kiệt gật đầu: “Được, tôi đã biết!”
Từ trước đến nay, chỉ cần là việc tổng giám đốc muốn làm, chưa từng có việc không thành công.

A Kiệt sau khi ra ngoài làm việc, hơn một tiếng sau liền quay trở lại, sắc mặt có chút không tốt: “Tổng giám đốc…”
“Như thế nào? Mục Cảnh Thiên nhìn cậu tùy tiện hỏi.
A Kiệt suy nghĩ một lát vẫn lên tiếng: “Tôi nhận được một tin tức, tập đoàn Hạ thị cũng muốn tranh giành hạng mục CS!”
Động tác ký tên của Mục Cảnh Thiên thoáng ngừng lại, ngước mắt nhìn anh: “Hạ thị?”
A Kiệt gật đầu.

Biết rõ mối quan hệ phức tạp giữa hai người bọn họ, đặc biệt là Hạ Tử Hy vẫn là người của Hạ gia cho nên cậu cũng phải thông báo một tiếng: “Dáng vẻ của bọn họ xem ra nắm chắc phần thắng!”
Mục Cảnh Thiên ngược lại mỉm cười, khóe môi nhếch lên nụ cười chắc chắn cùng tự tin: “Vậy phải xem hoa cuối cùng rơi vào tay ai!”
“Vậy còn phía bên Hạ tiểu thư…”
“Đây là công việc, cạnh tranh lành mạnh, tôi vô cùng hoan nghênh!” Mục Cảnh Thiên vô

cùng tự tin nói.
A Kiệt mỉm cười, cũng đã yên tâm không ít: “Được, tôi biết rồi!”
“Được rồi, ra ngoài làm việc đi!”
A Kiệt gật đầu, xoay người bước ra ngoài.
Sau khi A Kiệt bước ra ngoài, Mục Cảnh Thiên vẫn ngoài im trong văn phòng, tay chống cằm, đôi mắt sáng như bảo thạch sinh động như thạch, tỏa ra ánh sáng u ám.
Hạ Từ Dục.

Khóe môi anh nhếch lên, cuối cùng cúi đầu tiếp tục phê duyệt hồ sơ.
Đồng thời, Hạ Tử Dục cũng nhận được tin tức phía bên Mục Cảnh Thiên cũng tham gia đấu thầu dự án cs.
Khi nhận được tin tức này, sắc mặt của Hạ Tử Dục cũng không tốt hơn được bao nhiêu, thời gian này, không ít nhà hợp tác đều lựa chọn Vân Duệ.
Hiện tại nếu đến cà hạng mục cs cũng bị anh ta giành được, vậy thì từ nay về sau, công ty của

bọn họ không cách nào tiến lên một bậc.
Suy nghĩ như vậy, anh nhìn sang trợ lý: “Bất kể như thế nào, tôi đều phải giành được hạng mục cs, kế hoạch sau khi hoàn thành lập tức đưa lên cho tôi kiểm duyệt, nếu như làm không tốt, nếu như làm không tốt thì tất cả đều cuốn gói cho tôi!”
Trợ lý giống như đã nhận rõ được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức gật đầu bước ra ngoài.
Xem ra hạng mục cạnh tranh lần

này, khí thế nhất định là một cơn mưa máu.
Nhưng bất kể như thế nào, lần này hạng mục cs bọn họ đều có lợi thế giành được.
Ngày hôm sau.
Hạ Tử Dục đang trong văn phòng, trợ lý đột nhiên bước vào: “Tổng giám đốc…”
“Như thế nào?”
“Tôi vừa nhận được tin tức, nghe

nói rằng Mục Cảnh Thiên cùng người phụ trách hạng mục cs đang dùng bữa tại khách sạn Vân Hoa!”
Nghe câu nói này, sắc mặt Hạ Tử Dục trở nên không tốt.
Những ngày gần đây, anh vẫn luôn muốn thử mời người phụ trách cs dùng bữa, nhưng đối phương vẫn luôn trả lời không có thời gian, nhưng hiện tại…
Hạ Tử Dục siết chặt nắm tay, cầm lấy áo khoác bước ra ngoài.
“Lập tức xuất phát đến khách sạn

Vân Hoa!”
Trợ lý vội vàng đi theo phía sau.
Hạ Tử Dục ngồi trên xe, ánh mắt nhìn cánh cửa khách sạn Vân Hoa, trong lòng âm thầm suy tính.
Còn trong khách sạn, Mục Cảnh Thiên đang cùng người phụ trách hạng mục cs trò chuyện vui vẻ, ăn uống no say sau đó mới bước ra ngoài.
Còn vào lúc này Hạ Tử Dục đầy cửa xe bước xuống, trực tiếp đi về phía hai người bọn họ.

“Mục tổng, vô cùng trông đợi kế hoạch của công tỵ anh!”
“Yên tâm, nhất định sẽ không khiến mọi người thất vọng!” Mục Cảnh Thiên nhếch lên nụ cười tự tin chắc chắn.
Hai người sau khi bắt tay chuẩn bị rời đi.
Chính vào lúc này, Hạ Tử Dục đột nhiên tiến lên, khi nhìn thấy hai người bọn họ, khóe môi nhếch lên nụ cười lịch thiệp: “Frieda!”
Khi nhìn thấy Hạ Tử Dục xuất hiện trong tầm mắt, Frieda nhíu

chặt chân mày: “Anh là?” ông dùng phát âm không chuẩn lên tiếng hỏi.
“Tôi là tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị, Hạ Tử Dục!”
Nghe lời giới thiệu của anh, Frieda đột nhiên bừng tỉnh, ông vươn tay: “Xin chào, hân hạnh gặp mặt!”
“Không nghĩ đến ở nơi này còn có thể gặp ông, không biết ông có thời gian hay không, tôi mời ông một ly trà!”
Uống trà chính là sở thích của

Frieda, hơn nữa ông yêu thích nhất chính là trà Long Tĩnh của Trung Quốc.
Điểm này, Hạ Tử Dục sớm đã tìm hiểu.
Mục Cành Thiên im lặng đứng một bên quan sát Hạ Tử Dục, khóe môi vẫn giữ nụ cười lịch thiệp, không nghĩ đến anh ta nhanh như vậy đã nhận được tin tức đến đây, xem ra Hạ Từ Dục rất xem trọng hạng mục lần này.

Mục Cảnh Thiên im lặng đứng một bên quan sát Hạ Tử Dục, khóe môi vẫn giữ nụ cười lịch thiệp, không nghĩ đến anh ta nhanh như vậy đã nhận được tin tức đến đây, xem ra Hạ Tử Dục rất xem trọng hạng mục lần này.
Chỉ là Frienda quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mục tiên sinh…”
Mục Cảnh Thiên cũng vô cùng lịch thiệp mỉm cười nói: “Frieda, nếu như ông vẫn còn chuyện khác, vậy thì tôi quay về trước vậy!”

“Được, mong chờ vào bản kế hoạch của anh, hi vọng chúng ta có cơ hội hợp tác!” Frieda nói.
“Nhất định rồi!” vừa nói, hai người bắt tay, Mục Cảnh Thiên liếc mắt nhìn sang Hạ Tử Dục đang đứng một bên, mang theo nụ cười khó dò bước lên xe rời khỏi.
Sau khi anh rời khỏi, Hạ Tử Dục ngược lại nhìn sang Frieda: Trieda, chúng ta đi thôi!”
Frieda mỉm cười gật đầu, sau đó cùng Hạ Tử Dục bước lên xe.

Trên xe, A Kiệt nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Mục tổng, chuyện này…anh ta cũng thật biết cách!” Frieda vốn dĩ không muốn lộ mặt, nếu như không phải Mục Cảnh Thiên ra mặt, cán bản không cách nào mời được ông ta, hiện tại ngược lại tặng cho Hạ Tử Dục một cơ hội.
Mục Cảnh Thiên ngược lại mỉm cười, cũng không để ý đến: ‘‘Dù cho bản thân anh ta có suy nghĩ, cũng phải gặp được Frieda đã!”
A Kiệt nhíu chặt chân mày.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên híp

mắt, ánh mắt thâm sâu khó dò khiến người khác không rét mà run: “Chỉ cần anh ta không động tay động chân là được!”
A Kiệt nhìn Mục Cảnh Thiên, cuối cùng gật đầu.
“Được rồi, lái xe!”
A Kiệt gật đầu, xuất phát rời khỏi.
Cũng vì những ngày gần đây phải làm kế hoạch, Mục Cảnh Thiên đi sớm về trễ, ngày hôm nay sau khi trở về, Hạ Tủ- Hy vẫn chưa nghỉ ngơi.

Khi nhìn thấy cô, Mục Cảnh Thiên cảm giác toàn thân mệt mòi đều biến mất, anh tiến sát lại hung hăng hôn lên môi cô: “Thân ái, khuya như thế này tại sao vẫn chưa ngủ?”
“Đang chờ anh!”
“Nhớ anh sao?” anh nhịn cười, ngũ quan yêu nghiệt khiến cho người khác không cách nào khống chế được.
Hạ Từ Hy nhìn anh, ánh mắt dịu dàng: “Em nghe nói, công ty gần đây rất bận rộn!”

Mục Cảnh Thiên cời áo khoác, tùy tiện lên tiếng: “Đúng vậy!”
“Vất vả rồi!” Hạ Tử Hy tiến đến gần, cũng hôn nhẹ lên môi anh.
“Kiếm tiền, nuôi vợ, nuôi con trai, không vất vả!” nụ hôn này, giống như nạp thêm năng lượng cho Mục Cảnh Thiên, khiến anh nhất thời tràn ngập tinh lực.
Hạ Từ Hy cũng mỉm cười.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ đến một chuyện, ngẩng đầu nhìn cô: “Vợ à, có chuyện này, anh muốn nói với

em!”
“Có chuyện gì?”
“Công ty đang đấu thầu một hạng mục, Hạ thị cũng tham gia!”
Nói đến đây, Hạ Tử Hy thoáng ngây người, ánh mắt nhìn về phía Mục Cảnh Thiên.
“Hạng mục này đối với Vân Duệ mà nói rất quan trọng, đối với anh cũng rất quan trọng…”
“Em hiểu!” Mục Cảnh Thiên vẫn chưa dứt lời, Hạ Tử Hy đã cắt ngang lời anh nói, chuyện này cô
Chương 739: Có được có mắt sớm đã đoán trước được, đối với chuyện này, căn bản không có cách nào tránh né được.
“Cảnh Thiên, chuyện này căn bản không cách nào tránh né được, nhưng mà em muốn anh đồng ý với em một chuyện!” Hạ Tử Hy nhìn anh nói.
“Chuyện gì?”
“Cạnh tranh lành mạnh, chỉ cần là cạnh tranh lành mạnh, bất kể kết quả như thế nào, em đều có thể chấp nhận!” Hạ Tử Hy nói.
Công việc mặc dù rất quan trọng,

nhưng cuộc sống càng quan trọng hơn, cô không muốn công việc trờ thành nguyên nhân chém giết lẫn nhau, cho đến cuối cùng, không thể tránh được, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của bọn họ.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhìn sang cô mỉm cười: “Mặc dù nói rằng, việc làm ăn trước đây, anh sẽ không hoàn toàn cạnh tranh lành mạnh nhưng chuyện này cũng xem như một phần thực lực, nhưng hiện tại đối tượng lại là anh rề của anh, em yên tâm, anh nhất định sẽ làm được!”

Có được sự bảo đảm này, Hạ Tử Hy cũng yên tâm hơn rất nhiều, nhìn sang hai tay nâng lên khuôn mặt của anh, nhẹ nhàng hôn xuống: “Anh yêu, vậy thì vất cả cho em rồi!”
Mục Cành Thiên làm sao có thể bỏ qua cơ hội chủ động tặng nụ hôn như vậy, lập tức bắt lấy cô, hung hăng cướp đoạt, ma sát một phen, cuối cùng dưới sự kháng nghị của Hạ Tử Hy, anh mới buông cô ra.
“Em đi tắm trước đây!”
Hạ Từ Hy gật đầu, Mục Cảnh

Thiên lúc này mới quyến luyến không rời bước về phía nhà tắm.
Hạ Tử Hy nằm im trên giường, nhìn theo anh, khóe môi nhếch lên nụ cười dịu dàng.
Mục Cành Thiên bên trong tắm rửa cả nửa ngày, đủ loại tưởng tượng, nhưng trên thực tế đợi đến khi anh bước ra ngoài, Hạ Từ Hy sớm đã ngủ thiếp đi một bên.
Hơn nữa dáng ngủ vô cùng ngon giấc, khiến cho người khác không nhẫn tâm đánh thức.
Mục Cảnh Thiên tiếp tục nhìn cô, cả người bất lực, nhưng không nhẫn tâm làm phiền, anh làm sao có thể nhẫn tâm chứ.
Bất lực, chỉ đành không ngừng cọ xát, mong muốn khiến cô thức giấc, nhưng đáng tiếc dù cho làm đến nữa ngày, Hạ Tử Hy cũng không có chút cử động nào, vẫn tiếp tục ngủ rất ngon.
Hành hạ cả nửa ngày, Mục Cảnh Thiên lúc này mới từ bỏ, cuối cùng chỉ đành hôn nhẹ lên trán cô, cuối cùng ôm cô vào lòng chìm vào giấc ngủ.

Trong mơ mang theo tiếng thở dài.
Trong phòng sách, Hạ Tử Dục ngồi trước bàn làm việc, trước mặt đặt một bình rượu Brandy cùng một ly thủy tinh.
Anh không ngừng nâng ly uống từ ly này sang ly khác.
Khuôn mặt không chút cảm xúc.
Chỉ cần nghĩ đến Mục Cảnh Thiên, anh sẽ nhớ đến chuyện giữa anh cùng An Nhược Mạn.

Nếu như không phải vi anh ta, tất cả mọi thứ cũng sẽ không trở nên như vậy.
Tất cả mọi chuyện, đều vì Mục Cảnh Thiên mà ra.
Chỉ cần nghĩ đến đây, sắc mặt của anh càng trở nên khó coi, nắm chặt ly rượu thủy tin trong suốt, nâng lên một ngụm uống cạn.
Chính vào lúc này, điện thoại trên bàn vang lên, nhìn thấy số điện thoại, đôi mắt lóe lên tia nhìn âm u, chờ cả nữa ngày, cuối cùng vẫn nghe máy.

“Alo…”
“Sự việc như thế nào rồi?”
Hạ Tử Dục không lên tiếng, chỉ cầm chặt điện thoại trong tay, biểu cảm trên khuôn mặt có chút kỳ quái.
“Anh đối với anh ta nhân từ, nhưng anh ta chưa chắc sẽ nhân từ với anh, hạng mục cs đối với anh mà nói có bao nhiêu quan trọng, bản thân anh có lẽ cũng hiểu rõ!”
“Thật ra, có một biện pháp tốt có thể giúp anh thắng được anh ta,

chỉ là không biết anh có thực hiện hay không?”
Nghe đến đây, biểu cảm Hạ Tử Dục thoáng lây động: “Biện pháp gì?”
Sau đó, khi nghe thấy những lời từ bên kia điện thoại, sắc mặt của Hạ Tử Dục có chút trầm trọng.
Ngày hôm sau.
Cũng chính là một ngày trước buổi đấu thầu hạng mục cs, Hạ Tử Dục lúc này đang bận rộn

trong văn phòng, lúc này trợ lý vội vàng chạy vào bên trong: “Hạ tổng, điện thoại từ công ty cs đang được kết nối đến máy của anh!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Dục gật đầu: “Tôi biết rồi!”
Trợ lý xoay người bước ra ngoài, lúc này Hạ Tử Dục nhấc lên điện thoại trước mặt, đặt bên tai: “Alo, xin chào!”
“Hạ tổng, tôi là Frieda!”
Trieda, xin chào ông!” Giọng nói của Hạ Tử Dục trong điện thoại

rất dễ nghe, khi nói chuyện vô cùng lịch thiệp.
“Hạ tổng, chuyện là như thế nào, đối với hạng mục cs tôi đã quyết định hợp tác với phía Vân Duệ, cho nên hi vọng lần sau chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác!” Frieda nói.
Nghe vậy, sắc mặt Hạ Tử Dục lập tức thay đổi: “Tại sao? Không phải nói rằng ngày mai mới là ngày đấu thầu sao?”
“Hạ tiên sinh thật ngại quá!”
Hạ Tử Dục nắm chặt điện thoại, đứng bật dậy, suy nghĩ một lát

liền nói: “Ngài Frieda, nói như thế nào thì đoàn đội công ty của tôi cũng đã vì hạng mục này mà làm việc hơn tuần nay, không thì ông xem qua bảng kế hoạch của chúng tôi rồi quyết định, ông cảm thấy như thế nào?” Hạ Tử Dục nỗ lực cố gắng áp chế sự tức giận trong lòng.
“Nhưng mà…”
“Dù sao ngày mai mới là hạn chót, nếu như ông xem qua cảm thấy không hài lòng, cũng không có vấn đề gì cả!”
Thịnh tình có từ chối, Frieda cũng

không tiện nói thêm điều gì khác, chỉ đành gật đầu: “Vậy được thôi, vậy ngày mai anh cho người mang đến đây!”
“Cảm ơn ông Frieda!” Hạ Từ Dục mỉm cười, sau đó ngắt máy.
Điện thoại vừa ngắt, nụ cười trên khuôn mặt anh lập tức biến mất như gió cuốn, nhìn xấp hồ sơ trên bàn, nhất thời hất tung xuống đất, phát ra âm thanh cực kỳ lớn.
Mục Cảnh Thiên…
Sắc mặt khó coi, đôi mắt tràn

ngập lửa giận.
Nếu như anh đã bất nhân, vậy thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa.
Còn phía bên Mục Cảnh Thiên.
Prieda trực tiếp đến Vân Duệ, chuyện này đối với Mục Cảnh Thiên mà nói có chút bất ngờ.
Trong phòng làm việc, hai người lúc này đang trò chuyện, trước mặt đặt hai ly café.
“Frieda, tôi muốn biết tại sao lại chọn tôi?” Cũng vì cho đến hiện tại, ông ta vẫn chưa từng xem

qua bảng kế hoạch của bọn họ, hiện tại lại quyết đoán đưa ra kết luận.
“Cũng vì tôi tin vào năng lực của anh, trực giác nói cho tôi biết, anh nhất định có thể phát huy đến tốt nhất!” Frieda nhìn sang Mục Cảnh Thiên nói, mặc dù tiếng hoa của ông không quá lưu loát, nhưng giao tiếp hoàn toàn không có vấn đề gì.
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, thành thục nội liễm: Trieda, cảm ơn ông đã tin tưởng tôi, nhưng tôi tin rằng sẽ chiến thắng trong cuộc đấu thầu ngày mai!”

Nghe đến đây, Frieda chân mày nhíu chặt: “Tại sao? Phải biết rằng Hạ thị chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của anh, nếu như tôi cùng anh hợp tác vậy thì anh chính là người thắng cuộc!”
Trieda, ông có thể không biết, Hạ thị mặc dù mà đối thù cạnh tranh lớn nhất của tôi nhưng cũng là anh trai của vợ tôi, cho nên tôi muốn có một cơ hội công bằng!” Mục Cảnh Thiên nói.
Trước đây, anh chưa từng quản đến những việc này, anh chỉ muốn thành công, chỉ cần đạt được mục đích là được, nhưng

hiện tại không giống như vậy, anh phải suy nghĩ không những đến bản thân mình, mà còn có Hạ Tử Hy.
Mặc dù Hạ Tử Hy không phải là con gái ruột của Hạ gia, nhưng cũng do một tay bọn họ nuôi lớn, hơn nữa sự quan tâm bọn họ dành cho Hạ Tử Hy không ít hơn so với Hạ Tử Dục, anh không có cách nào không quan tâm đến cảm nhận của Hạ Tử Hy.
Nghe đến đây, Frieda nhìn anh: “Mục tổng, trước đây tôi từng nghe qua thủ đoạn của anh rất sắc bén, nhưng hôm nay nhận ra

hiện tại không giống như vậy, anh phải suy nghĩ không những đến bản thân mình, mà còn có Hạ Tử Hy.
Mặc dù Hạ Tử Hy không phải là con gái ruột của Hạ gia, nhưng cũng do một tay bọn họ nuôi lớn, hơn nữa sự quan tâm bọn họ dành cho Hạ Tử Hy không ít hơn so với Hạ Tử Dục, anh không có cách nào không quan tâm đến cảm nhận của Hạ Tử Hy.
Nghe đến đây, Frieda nhìn anh: “Mục tổng, trước đây tôi từng nghe qua thủ đoạn của anh rất sắc bén, nhưng hôm nay nhận ra

giống như không giống như những gì được đồn thổi!”
Mục Cảnh Thiên khiêm tốn mỉm cười: “Cũng vì tôi có một người vợ tốt!”
Prieda nhướng mày, giống như đối với người vợ trong lời nói của Mục Cảnh Thiên vô cùng tò mò: “Xem ra tình yêu quả thật vô cùng vĩ đại, có thể thay đổi một người, tôi vô cùng bôi phục!”
Mục Cảnh Thiên ngược lại nhếch môi cười, không che che dấu: “I love her very much!”

Thật ra, Mục Cảnh Thiên chưa từng thay đổi, chỉ là nương tay với Hạ thị mà thôi, hơn nữa anh cũng đã đồng ý với Hạ Tử Hy, cạnh tranh công bằng, mặc dù hiện tại Frieda muốn lựa chọn bọn họ nhưng anh vẫn kiên trì làm theo những gì đã hứa với Hạ Tử Hy.
Nếu đã như vậy, Frieda cũng không miễn cưỡng, nhìn anh: “Know how to cherish the people will get happiness, người biết trân trọng sẽ đạt được hạnh phúc, nếu đã như vậy, vậy thì tôi cũng tôn trọng ý kiến của anh; ngày mai vô cùng trông đợi vào bảng

kế hoạch của anh!” vừa nói, Frieda đứng lên, vươn tay ra.
Mục Cảnh Thiên cũng đứng dậy, bắt tay với ông: “Thank you for trust, tôi tin rằng tôi sẽ không khiến ông thất vọng!”
Frieda mỉm cười, sau đó rời khỏi.
Thật ra, Mục Cảnh Thiên đối với hàng mục này đã nắm chặt phần thắng, nếu như đổi thành anh của trước đây, anh làm gì quản nhiều chuyện như vậy, trực tiếp nhận lấy, nhưng hiện tại vì Hạ Tử Hy, anh vậy mà lại từ chối mối làm ăn dâng lên đến tận cửa như vậy.

Có điều, bất kể là hôm nay hay ngày mai, anh đều nắm chắc mười phần thắng.
Còn về Hạ Tử Dục, e rằng thật sự phải thất vọng rồi.
Buổi tối,
Mục Cảnh Thiên đang trong phòng sách xử lý công việc, lúc này Hạ Tử Hy mang theo một ly sữa bò bước vào bên trong, Hạ Tử Hy của hiện tại phần bụng đã có chút nhô ra, nhưng vẫn chưa quá rõ ràng, đặc biệt khi mặc

quần áo thoải mái ở nhà càng khó nhận ra.
Hạ Tử Hy hiện tại đã mang thai bốn tháng, trên người càng có nhiều hơn khí chất dịu dàng.
“Như thế nào? Mệt không?” Hạ Tử Hy hỏi.
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, mỉm cười: “vẫn ổn!”
Hạ Tử Hy ngồi xuống đối diện anh: “Ngày mai đã phải đấu thầu rồi, như thế nào? Có tự tin hay không?”

Khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên nụ cười tà mị, nhìn sang Hạ Từ Hy, ánh mắt tràn ngập tự tin: “Em đã từng thấy anh thua cuộc bao giờ chưa?”
Hạ Tử Hy ngược lại bật cười: “Tự luyến!”
“Chỉ là…” vừa nói, Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, vươn tay nắm chặt bàn tay của cô: “Nếu như anh giành chiến thắng, vậy thì người thua cuộc chính là Hạ Tử Dục!”
Chuyện này Hạ Tử Hy làm sao lại không biết chứ.

Cô cũng nhìn Mục Cảnh Thiên, vỗ nhẹ lên bàn tay anh: “Chỉ cần anh cạnh tranh công bằng, bất kể là kết quả như thế nào, em đều có thể chấp nhận; Cảnh Thiên em biết anh đang suy nghĩ đến cho em, nếu như kết quả thật sự là như vậy, vậy thì em cũng ủng hộ anh, em tin tưởng vào anh!”
Nghe những lời này của cô, Mục Cảnh Thiên đã yên tâm rất nhiều, nâng tay Hạ Tử Hy đặt một nụ hôn lên mu bàn tay cô: “Vợ cùa anh thấu tình đạt lý như vậy, phải thưởng cho em!”
Hạ Từ Hy mỉm cười: “Được rồi,

anh cứ bận tiếp đi, em không làm phiền đến anh!”
“Em muốn đi ngủ sao?”
“Một lát nữa mới ngủ, em về phòng trước, sợ làm phiền đến anh!” Hạ Tử Hy trả lời.
Mục Cảnh Thiên ngược lại kéo tay Hạ Tử Hy, ánh mắt thâm tình khiến cho Hạ Tử Hy có chút không chống cự được: “Vậy thì em ở đây với anh, anh muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy em!”
“Được!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Mục Cảnh Thiên hôn cô, tiếp tục công việc, còn Hạ Tử Hy ngược lại tìm một quyển sách, bước đến bên ghế sofa, cởi giầy sau đó ngồi lên vừa đọc sách vừa nghỉ ngơi.
Thỉnh thoảng Hạ Tử Hy sẽ ngước mắt lên nhìn Mục Cảnh Thiên, nhìn dáng vẻ bận rộn của anh, khuôn mặt nghiêng nghệ thuật, thật sự là một người hoàn mỹ không có gì để kén chọn, anh thỉnh thoảng cũng sẽ liếc mắt nhìn sang cô, khiến cho người khác cảm thấy đặc biệt ấm áp yên tâm.

Thật ra những ngày tháng như vậy rất tốt.
Chỉ sống bình lặng, không bàn đến buồn vui, uống trà đọc sách, không tranh giành.
Điều kì diệu nhất chính là đã từng là người xa lạ, vốn dĩ cho rằng không cách nào gặp mặt, nhưng anh đột nhiên lại trở thành cả thế giới của cô.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười ấm áp, cảm ơn vì SỤ’ gặp gỡ.

Ngày hôm sau.
Ngày hôm nay có thể nói khiến cho người khác cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Cũng vì ngày hôm nay, chỉ cần có một bên thất bại, sẽ khiến cho nỗ lực của cả tuần trở nên uổng phí.
Tại công ty cs.
Trải qua một giờ đồng hồ nỗ lực phấn đấu, khi kết quả được tuyên bố, cũng không hề khiến cho người khác cảm thấy bất ngờ.
Người giành chiến thắng là Mục

Cảnh Thiên.
Cũng có thể nói rằng, lần này có rất nhiều người đều xem trọng Mục Cảnh Thiên, thực lực của anh, có thể nhìn thấy tận mắt, trong thời gian hai năm có thề khiến cho một công ty phát triển thành người dẫn đầu trong giới trang sức, thủ đoạn này không phải người bình có thể làm được.
Mặc dù nói rằng, Hạ thị hai năm nay có tiến bộ, nhưng nếu so với Vân Duệ, so với thủ đoạn của Mục Cảnh Thiên mà nói, vẫn có chút khoảng cách.

Huống hồ, phía sau Vân Duệ còn có tập đoàn Mục thị.
Hiện tại Mục Cảnh Thiên không những phát triển về mảng trang sức, bất động sản, khách sạn, chỉ cần có thể kiếm tiền, anh làm gì không nhúng tay vào?
Có thể nói rằng, giá trị Mục Cảnh Thiên vĩnh viễn so với một công ty còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Sau khi bước ra khỏi công ty cs, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Từ Dục cùng đứng trước cửa.
Đều mặc trên người áo vest tối

màu, hai người ngược lại mặc ra hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Mục Cảnh Thiên trong sự chững chạc mang chút hoang dã, cò Hạ Tử Dục ngược lại trầm ổn, nước da trắng, ôn nhuận như ngọc.
Mục Cảnh Thiên nhìn anh, khóe môi nhếch lên nụ cười thắng lợi: “Hạ tổng, đã nhường rồi!” anh từ trước đến nay chưa từng che dấu sự thành công của mình.
Mặc dù Hạ Tử Hy cũng gọi Hạ Tử Dục là anh trai nhưng Mục Cảnh Thiên chưa bao giờ xưng

hô như vậy, anh có thể cảm nhận được thái độ địch ý cùng sự chán ghét của Hạ Tử Dục dành cho mình.
Vậy anh cần gi chù động đến lấy lòng người khác chứ, anh chỉ cần xác định được Hạ Tử Hy yêu anh là được.
Nghe thấy lời này của Mục Cảnh Thiên, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên một nụ cười lạnh: “Mục tổng, vẫn không nên vui mừng quá sớm, có được tất nhiên có mất, vẫn nên cẩn thận mới tốt!” câu nói này, rõ ràng chính là mang ý cảnh cáo.

“Cảm ơn Hạ tổng đã quan tâm, tôi nhất định sẽ cẩn thận!” Mục Cảnh Thiên từ tốn nói.