Mina khom lưng, hai tay hoa trương, ngọc thủ lan hoa chỉ, theo lễ tiết ưu nhã của một nữ tử quý tộc thi lễ với Đỗ Trần, một đôi mắt to xanh biếc nhìn lên, mị nhãn hàm tình trộm đánh giá hắn, lại nhanh chóng lộ ra vẻ xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng, thi triển hết vẻ kiều mị như hoa hải đường mùa xuân.
Đầu hoài tống bão, vũ mị ngượng ngùng khiến người động tâm.
Đỗ Trần mỉm cười, cúi mình hoàn lễ:
- Vậy, thánh giáo phái ngươi tới thành Duerkesi làm giám sát viên... hay là ngươi tự mình đi?
Mina nháy mắt khuôn mặt đẹp đỏ bừng:
- Francis thiếu gia, sau này phiền ngài chiếu cố ta.
Nói xong, nàng dựa vào người Đỗ Trần:
- Tân thủ trưởng của ta, ngài, không cần thuộc hạ tỏ vẻ trung tâm một chút đó chứ?
Đỗ Trần đột nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười của nàng, lạnh như băng nói:
- Mina nữ sĩ, với tuổi của ngươi, làm ra tư thái quý tộc nữ tử, có đúng là không hợp thời không? Tuổi của ngươi cũng không nhỏ, có đúng là nên trang trọng một chút không?
Mina nhất thời cứng họng, khuôn mặt tươi cười cứng đơ, hừ lạnh một tiếng.
Đỗ Trần bĩu môi, lưu lại cho Mina một bóng lưng:
- Mân Côi tiểu thư, ngươi đang bộc phát tính tình sao? Người giáo hoàng phái tới ta không có biện pháp cự tuyệt, nhưng sau khi tới lãnh địa của ta, hy vọng ngươi tự trọng một chút! Ngươi với bộ dáng này, không được thể hiện ra trước mặt ta.
Ngươi đồ ác nhân! Mina trong lòng mắng to, lão nương, tuổi lão nương tính theo nhân loại, cũng chỉ là hai mươi tuổi! Ngươi dám nói ta già.
Bất quá thủ pháp tự tin nhất của mình sao lại vô dụng? Không đúng, mình khổ tâm nghiên cứu Francis, hắn đối với tư thái thanh nhã của quý tộc nữ tử hẳn là vô lực chống cự - Avril cùng Anne làm chứng! Nhưng mình sao lại vô dụng như thế?
Nàng vội vã đón đầu Đỗ Trần:
- Uy, ta đã làm tốt thủ tục bàn giao, khi nào tới lãnh địa của ngươi? Bên ngoài phải đảm nhiệm chức vụ gì chứ?
Đỗ Trần quay lưng phất phất tay với nàng:
- Trước tiên giải quyết chuyện của đại ca ta, sau đó ngày mai theo ta đi tới thành Duerkesi, về phần chức vụ bên ngoài của ngươi... đốc công công trình tổng giám.
Mina thần sắc lại biến đổi, đốc công tổng giám.... vậy không phải là đi đào đất sao? A, là giám đốc đào đất!
Thượng Thủy các là địa phương náo nhiệt, Thượng Thủy hà lại là thánh địa nơi những đệ tử tình lữ ước hội, trước cửa lại có Demis cùng Bowen hai người sống, tưởng không nhiệt náo cũng không được.
Lúc Đỗ Trần trở lại túc xá, đã là tám chín giờ tối, trong khi trước cửa túc xá của hắn lẽ ra phải náo nhiệt, nhưng ở chỗ này lại yên tĩnh dị thường.
Bên bờ sông tình lữ chậm rãi bước đi nói chuyện, một loạt cao cấp túc xá ở hai bên, nhưng không có thanh âm tụ hội như ngày xưa, hai tòa trướng bồng trước cửa túc xá mười tám...
Nơi này làm gì có trướng bồng? Trước cửa túc xá mười bảy trống trơn. Demis cùng lão Bowen cũng vô tung.
Đây là làm sao? Đỗ Trần ẩn ẩn hiểu được có chút kỳ quái.
Lúc định đi lên lầu thì có người nhỏ giọng gọi:
- Francis tổ trưởng, ngươi đã trở lại?
Quay đầu nhìn lại, là hàng xóm cách vách, trưởng tử của gia tộc, Jason mập mạp.
Đỗ Trần lớn tiếng trả lời:
- Jason, hai vị trước cửa nhà ta đâu? Thượng Thủy hà làm sao vậy?
Jason ra hiệu nhỏ giọng, thân hình núc ních từ trên lầu chạy xuống, vội vã kéo Đỗ Trần vào túc xá của mình, thấp giọng nói:
- Toàn khu túc xá Thượng Thủy hà bây giờ trong trạng thái giới nghiêm, ban đêm nghiêm cấm lớn tiếng và ngoài... các lão thái thái giám sát đội xuất quỷ nhập thần không ai biết được.
- Tới cùng là làm sao?
Đỗ Trần cũng nhỏ giọng nói.
Jason sợ hãi vỗ vỗ ngực:
- Một tháng trước, Roland miện hạ đột nhiên mất tích, thiên lôi oanh kích Bích Thủy hàn đàm, ngay cả Thượng Thủy hà cũng nổi lên sóng gió động trời mang theo sát thương lực kinh người, không ít đồng học bị thương.
- Bích Thủy hàn đàm của Roland? Thiên lôi bình thường tuyệt đối không gây thương tổn được tới Bích Thủy hàn đàm, chẳng lẽ có người tập kích?
- Ai nói không phải chứ! Việc này khiến cho giáo vụ tra xét một tháng rồi, Thượng Thủy hà cũng đã giới nghiêm một tháng.
Jason một mặt nói, một mặt lấy ra một phong thư rách nát:
- Hai ngày sau khi thiên lôi oanh kích Bích Thủy hàn đàm, hai lão trước cửa nhà ngươi... hắc hắc, lão tiên sinh cũng thu dọn trướng bồng rồi biến mất, bất quá bọn họ nhờ ta giao cho ngươi một phong thư.
Đáng chết, Demis cùng Bowen đương nhiên mất tích?
Đỗ Trần cầm lấy phong thư trong tay Jason, mở ra xem, nhất thời khóc cười không được.
Trên thư chỉ có ba câu, xem ra có bảy tám chữ, hẳn là thủ bút của lão Bowen.
Một câu là, hắc hắc, tiểu huynh đệ, hai lão ca ca của ngươi bơi ra ngoài.
Câu thứ hai... phỏng chừng mười năm, tám năm sẽ trở về, nếu ngươi có hứng thú du lịch tam đại lục, không chừng có thể gặp chúng ta.
Câu thứ ba là... phí đi lại... hắc hắc, ngươi hiểu chứ.
Đỗ Trần trước mắt biến thành màu đen, không cần phải nói, túc xá của mình dám chắc bị hai lão già này chuyển sạch đi rồi.
Hai lão hổn đản này, có đúng là đoán chắc lão tử muốn tìm các ngươi, nên sớm gói gém rời đi?
Trong lòng mắng vài câu, Đỗ Trần lại hỏi:
- Vậy Martin thường xuyên đi cùng bọn Demis đâu?
- Martin? A, ngươi nói tới tên kia sao! Nghe nói hắn sau khi nhập học thành tích tiến bộ nhanh chóng, được giáo vụ trưởng đặc ý tuyển vào tiểu đội tinh anh, hai tháng trước phải đi ra ngoài đảo tập huấn rồi.
Đỗ Trần yên lặng gật đầu, cáo biệt Jason, về tới túc xá của mình. Đúng như dự đoán, hai lão già này quả nhiên là lấy đi đại bộ phận những thứ đáng tiền trong túc xá! Đứng trên lầu, Đỗ Trần hận tới hàm răng nghiến kèn kẹt, mình bên ngoài đi trộm của mọi người, nhưng không tưởng, túc xá lại bị người trộm sạch! Lão tử cật lực làm việc, lại bị hai tiện nhân cướp sạch. Hắc hắc! Lão tử là tặc tổ tông, tặc tổ tông lại dễ bị trộm như vậy sao?... nụ cười quỷ dị của Đỗ Trần đã lâu không xuất hiện nay lại hiện ra, xem ra lại có người xui xẻo rồi.
Đỗ Trần trong lòng buồn bực chờ mong, rời khỏi túc xá, đi thẳng tới Đồ Thư quán của Đấu Thần học viện.
Ngoài ý liệu, Tuyết Ny thân thể yếu đuối nhiều bệnh đương nhiên đã không còn trên Đấu Thần đảo, chỉ lưu lại cho Đỗ Trần một phong thư, một phong thư Tuyết Ny tự thân viết.
"Francis, a di có một số việc phải đi xa, có thể rất lâu sau mới trở về, ngươi bây giờ tốt rồi, a di không lo lắng cho ngươi, nhưng a di không yên tâm về Porter... vậy phiền ngươi chiếu cố hắn."Đỗ Trần xem thư phì cười:
- Ta chiếu cố hắn? Hắn chiếu cố ta thì đúng hơn.
Tĩnh tâm cho đọc xong phong thư, trịnh trọng thu lấy, lúc định nhét vào trong áo, Đỗ Trần đột nhiên phát hiện mặt sau phong thư có vẽ một thanh Bác Bì tiểu đao.
Đây là ký hiệu của Bác Bì.
Trong lòng chớp động, Đỗ Trần dụng nước làm ướt phong thư... hắn thu được bức thư thứ hai, thư của Bác Bì.
"Ta có việc phải ra ngoài, tự mình bảo trọng."Bác Bì cũng đi? Hơn nữa thư hắn cùng chỗ với thư của Tuyết Ny a di...
Tới cùng là tại sao?
Roland, đại ca, Bác Bì, Tuyết Ny, Demis, Bowen... hình như tất cả người mình muốn tìm, đều trong một đêm rời khỏi Đấu Thần đảo.
Không chỉ những người này, ngay cả Lucy cùng Lily hai vị lão tổ mẫu, cũng là một người đi Tiêu Kinh điều tra tin tức Vẫn Thần, người kia dẫn đội đi tập huấn, không có mặt trên Đấu Thần đảo.
Sáng sớm, Đỗ Trần mang theo ba phong thư về tới Á Long liễn tại đấu thần thai thì Mina đã chờ dưới đài, vừa thấy Đỗ Trần trở về, tiến lên nghênh tiếp:
- Ta đã liên lạc thánh giáo, sẽ tận lực giúp ngươi trì hoãn.
Đỗ Trần gật gật đầu:
- Đi thôi, trước tiên tới lãnh địa của ta.
Mới bước một chân bước lên Á Long liễn, hắn đột nhiên xoay người mỉm cười:
- Được rồi, trên liễn còn hai người, Ariza ngươi đã biết, nhưng còn một người khác là nghĩa tử ta thu nhận trong chuyến lữ hành vào hoang địa... hắn có chút lãnh khốc.
- Lãnh khốc? Hi! Tỷ tỷ ta là một ngọn lửa, còn chưa có nam nhân không thể bị ta hòa tan.
Mina sau đó lên liễn, sâu kín liếc mắt nhìn Đỗ Trần:
- Ngoại trừ... ngươi.
- Ai nha nha, tên to lớn này là nghĩa tử của ngươi?
Đỗ Đức cùng thiết giáp, trường kích, mặt nạ che mặt, hình dáng khiến cho Mina giật mình kinh hãi.
Đỗ Trần nhún vai:
- Hắn gọi là Đỗ Đức, không thích nói chuyện, lúc ta tại hoang địa cứu hắn, lúc ấy...
Á Long liễn từ Đấu Thần đảo bay tới Duerkesi thành ở đối diện chỉ mất nửa ngày, nửa ngày Đỗ Trần cũng nhờ thánh giáo biên tạo cho Đỗ Đức một lai lịch.
Đi tới thành chủ phủ, Đỗ Trần không có thừa thời gian giải thích, để cho Porter phân phối thủ hạ tâm phúc quản lý từ thiện cơ kim, đồng thời an bài cho Mina chức vụ hữu danh vô thực. Hắn kéo Porter lên Á Long liễn, Dịch Cốt, Harry, Ariza, tiểu Bối Bối cũng đi tới. Nhưng trừ Andy, hắn bây giờ còn không thể tùy ý khống chế ngoại hình, được an trí trong mật thất, do người Orc chiếu cố, hưởng thụ cuộc sống ăn uống nằm dài không cần vận động, đúng là hạnh phúc tuyệt vời.
Ngoài ra, Đỗ Trần thực hiện lời hứa, thật sự cho Đỗ Đức một nhóm quân đội ba trăm người, để cho hắn luyện binh trong lãnh địa. Bất quá trong lòng, Đỗ Trần không có quá coi trọng, từ sau khi nghe Đỗ Đức nói dùng ba ngàn người đánh khắp thiên ha, Đỗ Trần đã liệt hắn vào loại người si chiến.
Ba ngàn đánh thiên hạ? Không phải nói đùa chứ? Hơn nữa, Đỗ Trần đối với xưng vương tranh bá ngay cả một chút hứng thú cái rắm còn không có! Bởi vì chiếm một mảnh lãnh thổ lớn hơn, cũng không bằng nở một đóa Liên Hoa! Hơn nữa chiến tranh xảy ra, vậy sẽ có bao nhiêu dân chúng phải chết? Không có hứng thú, hoàn toàn không có hứng thú.
Ba trăm dân binh mà nói, Đỗ Đức thất cấp đấu thần dẫn dắt bọn họ, có thể tiêu diệt một vài đạo tặc đoàn là mình thỏa mãn rồi.
Á Long liễn toàn tốc phi hành, Đỗ Trần đặt tất cả tin tình báo được phi hành thú (một kiểu giống chm đưa thư) của thánh giáo đưa tới liên tục lên bàn của Porter, lẳng lặng chờ kết quả phân tích của
"hắn" - bao lâu nay, mỗi đạo sắc lệnh thành Duerkesi, đều là như thế.
Tóc dài tùy ý buông sau đầu, Porter nằm trên giường, đeo kính, tay cầm bút nhẹ nhàng đánh dấu lên các tin tình báo. Thật lâu sau, hắn ngước đầu lên, trong mắt mang theo một tia bất đắc dĩ:
- Francis, chuẩn bị chiến tranh đi.
Liên Hoa Bảo Giám